Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 409: Có Lẽ Huynh Trưởng Còn Sống

.



Chương 409: Có Lẽ Huynh Trưởng Còn Sống
“Ta cũng cảm thấy ca ca của ngươi chưa chết!” Lý Uyển tiếp tục nói.
Nói đến đây, Lý Uyển thở dài một tiếng: “Nếu như phu thê chúng ta có thể đoàn tụ, chỉ cần có thể sống bên nhau như những người bình thường ta cũng đã cảm thấy rất mãn nguyện rồi.”
“A Vũ ngươi yên tâm, đến lúc đó mặc kệ huynh trưởng ngươi muốn như thế nào, thế lực ngươi một tay thành lập, vĩnh viễn là của ngươi!” Lý Uyển lo rằng Tiêu Vũ sẽ suy nghĩ nhiều, bổ sung một câu.
Dù sao chuyện của Trần Trắc phi vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
Tiêu Vũ nở nụ cười: “Chuyện sau này thì sau này hãy nói, nhưng huynh trưởng phải tìm!”
Trong trí nhớ của Tiêu Vũ tiền nhiệm, nàng còn nhớ rõ, nàng từ nhỏ đến lớn, muốn cái gì, huynh trưởng sẽ cho cái đó.
Chỉ có một lần duy nhất nàng làm loạn với huynh trưởng nên đã cụt hứng bỏ về.
Chính là bởi vì nàng cãi nhau với Ngụy Ngọc Lâm vì nàng quan tâm Vũ Văn Thành.
Sau đó không bao lâu, huynh trưởng đã đi tiêu diệt thổ phỉ rồi không trở về nữa.
Nghĩ vậy, Tiêu Vũ hạ quyết tâm, nếu huynh trưởng thật sự có cơ hội sống sót trở về, nàng nhất định phải xin lỗi huynh trưởng!
Sự thật chứng minh, huynh trưởng nói đúng!
Màn đêm buông xuống.
Tiêu Vũ lẻn vào trong thư phòng của Nam An Vương, lấy camera lỗ kim mình đã lắp đặt trước đó về.
Thứ này được lắp đặt rất bí mật, căn bản sẽ không ai có thể phát hiện ra.
Cho dù có người phát hiện ra thì cũng không ai biết thứ này dùng để làm gì, dùng như thế nào.
Dù sao…. Người khác cũng không có thiết bị đọc thẻ mà?
Tiêu Vũ lấy một cái máy tính bảng ra, nửa nằm ở trên giường, bỏ thẻ nhớ vào bên trong, tiếp theo mở tệp ra, bắt đầu xem.
Camera để rất lâu, Tiêu Vũ phải mở ra xem từng cái một.
Điều này không thực tế.
Tiêu Vũ cũng không có nhiều thời gian như vậy.
Tiêu Vũ chọn đêm trước khi Trần Trắc phi mưu phản.
Mở ra xem, ban đầu trong thư phòng không có ai, sau đó Tiêu Thần An tới, không bao lâu, Trần Trắc phi bưng đồ đi vào theo.
Lúc mới bắt đầu, Trần Trắc phi rất tự nhiên nói hy vọng Tiêu Thần An nhớ chú ý giữ gìn sức khỏe.
Sau đó Trần Trắc phi để đồ xuống, vừa đấm vai cho Tiêu Thần An vừa nói: “Vương gia! Chuyện Tiêu Vũ mất tích ngài đã cho người đi điều tra chưa?”
Tiêu Thần An thản nhiên nói: “A Vũ mất tích, ta đương nhiên sốt ruột, nhưng Dung Phi nương nương không muốn cho ta biết, hẳn là bọn họ có những lo ngại riêng, chúng ta coi như không biết là được.”
“Không biết? Vương gia! Sao ngài có thể làm như không biết được! Chúng ta nên nhân cơ hội chiếm lĩnh căn cứ!” Trần Trắc phi tiếp tục nói.
Tiêu Thần An không vui nói: “Ta đã nói rồi, đừng để ta nghe những lời này do ngươi nói một lần nữa!”
Trần Trắc phi rất tủi thân: “Vương gia ngài không suy nghĩ cho bản thân, chẳng lẽ cũng không suy nghĩ cho ta với Tiên Nhi một chút sao? Còn ả Dung Phi kia, trước kia ở khuê phòng đã áp bức ta, bây giờ lại muốn tiếp tục áp bức ta! Trong lòng ta rất sợ hãi.”
Tiêu Thần An có chút không kiên nhẫn: “Các ngươi đều là nữ nhân, tóc dài kiến thức ngắn.”
“Vì tranh giành, ghen ghét mà phải mạo hiểm!”
“Bây giờ ta chỉ muốn sống một cuộc sống an ổn, không muốn tranh qua đấu lại, được không?”
“Vương gia! Rốt cuộc ngài còn chờ cái gì? Chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng, ta lập tức dẫn người chiếm lĩnh căn cứ! Đến lúc đó căn cứ này chính là của chúng ta!” Trần Trắc phi chưa từ bỏ ý định.
Tiêu Thần An trầm giọng nói: “Đi ra ngoài, coi như hôm nay ta chưa nghe thấy ngươi nói gì cả!”
Tiêu Vũ cũng cảm thấy bất ngờ khi xem được cảnh này.
Nói thật, lúc trước nàng cũng từng nghi ngờ Tiêu Thần An.
Cảm thấy Tiêu Thần An không thể không biết việc Trần Trắc phi muốn làm gì, nhưng... Tiêu Thần An ở trong camera lại nói chắc như đinh đóng cột.
Có vẻ không liên quan gì đến chuyện này.
Tiêu Vũ lại chọn vài đoạn ghi hình khác, xem qua từng cái một cũng không phát hiện ra manh mối gì.
Điều này làm cho Tiêu Vũ có chút ngượng ngùng, nếu như Tiêu Thần An thật sự không có ý xấu gì, vậy nàng cũng không nên tự dưng phỏng đoán Tiêu Thần An.
Hơn nữa Tiêu Thần An tự mình phân định rạch ròi với Trần Trắc phi nhưng lại không nhận được sự tin tưởng của nàng, thật sự đúng là khiến người ta thất vọng đau khổ.
Sau khi Tiêu Vũ ngủ một giấc, nàng gọi Thước nhi cầm một ít lễ vật, đi theo mình, nàng quyết định tự mình đi thăm hỏi Tiêu Thần An một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận