Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 481: Quả Cầu Thủy Tinh

.



Chương 481: Quả Cầu Thủy Tinh
Binh sĩ trong căn cứ được ưu đãi hơn hết thảy, chỉ cần an tâm luyện binh là có thể hưởng dụng vô hạn.
Còn những người khác? Có cống hiến cho căn cứ thì cũng có thể tới nhận. Người bên ngoài kiếm tiền ở căn cứ cũng có thể tới mua.
Hoa quả của Tiêu Vũ là sầu riêng, cơm tối là bún ốc. Đến tối lúc nàng nằm trên giường nghỉ ngơi lại không nhịn được nghĩ, nếu lại có thêm đậu hũ thối thì quả thực quá hoàn mỹ.
Đậu hũ thối ngoài giòn trong mềm, cũng khiến nàng rất hoài niệm!
Tiêu Vũ trở về căn cứ, lại đi thị sát Cửu Châu khác của mình một chút. Bây giờ công trình dẫn nước đã hoàn thành, trong căn cứ cũng lục tục có người trồng trọt.
Phân đội nhỏ mà Tiêu Vũ phái đi bán hàng đa cấp cũng lục tục có người trở về. Người đến căn cứ chỉ cần tiến hành huấn luyện vào nghề một lát là có thể lại đi ra ngoài truyền bá thêm càng nhiều người trở về.
Đối với Tiêu Vũ mà nói, không cần con cháu đời đời vô cùng tận, nhưng dựa vào công phu bán hàng đa cấp này, người đến sẽ càng ngày càng nhiều.
Tính toán thì lúc này có lẽ Thẩm Hàn Thu đã tới Thương Ngô, Tiêu Vũ lập tức dịch chuyển đến Thương Ngô.
Tiết Quảng Sơn hết sức nhiệt tình mời mọi người đến phủ nha làm khách.
Thẩm Hàn Thu nhìn bộ dạng nhà của Tiết Quảng Sơn chỉ có vẻn vẹn bốn bức tường, ngược lại có chút kinh ngạc: “Không ngờ Tiết thái thú lại thanh liêm đến như vậy!”
“Thật sự là đạo đức tốt!” Thẩm Hàn Thu tiếp tục nói.
Sau khi Tiết Quảng Sơn nghe xong chỉ có một loại cảm giác, đó chính là cạn lời! Ai muốn đạo đức tốt chứ? Ai muốn thanh liêm chứ? Ông ta thế này còn không phải do thứ heo tinh kia hại sao?
Nhưng có được lời khen ngợi của Thẩm Hàn Thu, Tiết Quảng Sơn cũng không thể nào ngốc nỗi tự vạch trần vốn liếng của mình, ngược lại còn nói hùa theo Thẩm Hàn Thu: “Người làm quan nếu không thanh liêm thì không phải sẽ làm phụ lòng chiếc mũ ô sa trên đầu chính mình sao?”
Đó là những lời lẽ chính nghĩa của Tiết Quảng Sơn.
Chân Pháp đạo trưởng chờ mong nhìn Tiết Quảng Sơn: “Đạo trưởng có mời tiên cô tới không?”
Tiết Quảng Sơn lập tức nói: “Tiên cô đang đợi bên trong, lúc trước thuộc hạ đến báo mà dường như tiên cô đã tính được chúng ta sẽ đến cho nên đã tới trước một bước.”
Mọi người đến nơi tiếp khách, quả nhiên nhìn thấy một nữ tử thần bí mặc y phục đạo sĩ, trên đầu đội màn ngăn cách ngồi ngay ngắn ở đó. Thẩm Hàn Thu cảm thấy người trước mắt có chút quen mắt, nhìn chăm chú thêm vài lần.
Đúng lúc này, Tiêu Vũ đứng dậy.
Đúng vậy, đây chính là Tiêu Vũ. Tiêu Vũ đến sớm hơn một chút, vì thế đã đến quý phủ của Tiết Quảng Sơn từ trước.
Lúc Tiêu Vũ đứng dậy, dáng người lại cao hơn Tiêu Bát vài phần. Không phải Thẩm Hàn Thu thích dùng chiều cao để xác định thân phận của người khác sao? Vậy thì Tiêu Vũ lót đệm tăng chiều cao ở bên trong giày. Đây thời điểm để Thẩm Hàn Thu mở mang kiến thức một chút sức mạnh khoa học kỹ thuật của thế giới đến từ tương lai là thế nào!
Thẩm Hàn Thu lướt mắt nhìn Tiêu Vũ từ trên xuống dưới, vẻ kỳ quái trong ánh mắt cũng đã biến mất không còn tung tích, chỉ còn lại tò mò.
Tiêu Vũ thầm nghĩ trong lòng, trông có vẻ như đã lừa qua cửa được rồi. Nàng lại từ từ ngồi xuống.
“Tiên cô, vị này là Chân Pháp đạo trưởng, rất có lai lịch.” Tiết Quảng Sơn giới thiệu.
Tiêu Vũ quan sát Chân Pháp đạo trưởng một chút rồi nói: “Bịp bợm giang hồ!”
Chân Pháp đạo trưởng vừa nghe vậy, có chút tức giận lập tức cãi lại ngay: “Ta thấy ngươi mới là bịp bợm giang hồ!”
Tiêu Vũ thần bí nói: “Ngươi còn chưa vào cửa tu hành của ta, ta không so đo với ngươi, nhưng mà ngươi nên nghe ta nói hết lời đã.”
“Ta không muốn nghe ngươi nói nữa!” Chân Pháp đạo trưởng rất bực mình.
Tiêu Vũ không để ý tới Chân Pháp đạo trưởng, tiếp tục nói: “Tuy rằng bây giờ trên người ngươi không có pháp lực, nhưng ta thấy tiên khí trên người ngươi ngút trời, rõ ràng chính là có tướng thành tiên!”
Chân Pháp đạo trưởng ngây ngẩn cả người.
Đây là đang đạp xuống trước rồi nâng lên sau sao? Không thể nói luôn một hơi được sao?
Tiêu Vũ lấy một quả cầu trong trong suốt từ trong ngực ra, cầm bệ đặt trên bàn, sau đó nhìn Chân Pháp đạo trưởng nói: “Để tay lên trên, đo lường linh căn.”
Chân Pháp đạo trưởng có chút kinh ngạc, nghi ngờ đặt tay xuống. Trong phút chốc, quả cầu trong suốt phát ra những dải ánh sáng năm màu. Loại cảnh tượng kỳ tích thế này, Chân Pháp đạo trưởng chưa từng thấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận