Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 443: Đã Lâu Không Gặp

.



Chương 443: Đã Lâu Không Gặp
Tiêu Vũ xốc đấu lạp của mình lên, nhìn Vạn Hổ nói: “Đã lâu không gặp!”
Vạn Hổ vô cùng hoảng sợ: “Ngươi... ngươi là người hay quỷ?”
Tiêu Vũ nở nụ cười u ám, để lộ hàm răng trắng của bản thân: “Ta là quỷ!”
Vạn Bá lập tức quát lớn: “Vạn Hổ, không được vô lễ.”
“Công... Công chúa?” Vạn Bá cũng rất bất ngờ nhìn Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ nói: “Là ta.”
“Người chưa chết sao? Nhưng khuyển tử tận mắt nhìn thấy...” Vạn Bá rất nghi hoặc.
Tiêu Vũ vừa cười vừa giải thích: “Ban đầu ta có thể bỏ trốn bất kỳ lúc nào, nhưng ta không muốn liên lụy đến lệnh công tử nên mới giả chết.”
Tiêu Vũ ăn nói đường hoàng, tất cả đều là nghĩ cho Vạn Hổ.
Nàng nói tới mức Vạn Hổ cũng tin. Nếu hắn ta không trông chừng được Công chúa thì quả thật sẽ bị giáng tội.
“Các ngươi đã tới cả rồi, vậy thì theo ta tới một nơi đi!” Tiêu Vũ nói xong huýt sáo một tiếng, một đám ngựa chạy nhanh tới.
Mọi người lên ngựa.
Có người không biết cưỡi ngựa cũng không sao, Tiêu Vũ còn mang theo xe ngựa tới đây.
Những con ngựa này đều rất nghe lời, theo sau Đặc Năng Lạp tiến lên phía trước.
Tiêu Vũ đưa mọi người tới căn cứ ốc đảo.
Người Vạn gia đều trợn tròn mắt.
Đây là... Ninh Nam sao?
Tiêu Vũ lười giải thích với những người này, vì vậy nàng dựa theo trình tự kêu người đưa bọn họ tới chỗ của Dung Phi.
Dung Phi nhìn thấy mọi người thì rất nhiệt tình: “Mọi người ngồi xuống nghỉ ngơi trước đi, sau đó cũng sẵn tiện nghe ta nói về tình hình ở đây một chút...”
Chuyện còn lại không cần Tiêu Vũ quan tâm.
Sau một loạt hành động, Vạn Hổ đã yêu nơi tốt đẹp mọi người đều là người nhà này rồi!
Tiêu Vũ cũng đã sắp xếp chức vị cho người Vạn gia xong xuôi.
Hai cha con này làm người hơi thẳng tính một chút, nhưng như vậy cũng có chỗ tốt, người như vậy càng có thể chấp pháp công bằng. Cho bọn họ làm Thủ quan của căn cứ ốc đảo này thì vừa khéo!
Hai người Vạn Hổ và Vạn Bá cũng không ngờ rằng bọn họ vừa đến, Công chúa đã tín nhiệm bọn họ như vậy, giao chức vị quan trọng như vậy cho bọn họ.
Trong lúc nhất thời bọn họ lệ nóng lưng tròng, không thể tự kiềm chế!
“Hổ Nhi! Sau này chúng ta phải làm việc cho Công chúa thật tốt!” Lời nói của người làm cha thấm thía.
Vạn Hổ cũng có vẻ mặt nghiêm túc: “Phụ thân yên tâm! Sau này nhất định Vạn Hổ sẽ phân ưu cho Công chúa!”
Vạn Bá gật đầu, mở miệng nói: “Căn cứ này tốt như vậy, nếu có thể để các huynh đệ của ta cũng đến đây thì tốt rồi!”
Vạn Hổ nhíu mày khuyên nhủ: “Phụ thân, bây giờ hai người chúng ta đều dựa vào Công chúa mới có thể đặt chân ở chỗ này, ngài còn muốn dưa đồng liêu của mình tới, có phải khiến Công chúa khó xử hay không?”
Lúc Tiêu Vũ tới đúng lúc nghe thấy hai cha con này đang bàn bạc chuyện này, vì vậy nàng lập tức nói: “Không khó xử! Không khó xử! Không khó xử!”
Chuyện quan trọng phải nói ba lần!
Chuyện này có gì khó xử chứ! Càng nhiều càng tốt mà! Nàng đang giành người khắp nơi đây.
Đại chiến giành người là cuộc chiến không có khói thuốc súng, muốn phát triển thì cần phải thu hút nhân tài!
Đầu tiên xây dựng chỗ ở, sau đó lại làm chế độ hộ khẩu, kiểm soát nhân khẩu ở chỗ này, sau này còn có thể phổ biến mua nhà ở lại tích lũy điểm ở lại... Khụ khụ, nói xa quá.
Hiện tại đối với Tiêu Vũ, mọc ra hai cái đùi thì chính là nhân tài, chỉ cần kiên định chịu làm chính là nhân tài. Huống chi đồng liêu của Vạn Bá đều là binh sĩ, càng chịu khổ chịu khó, đến rồi có thể tòng quân luôn.
Vạn Bá mừng rỡ nhìn Tiêu Vũ: “Lời Công chúa nói là thật chứ?”
Tiêu Vũ liên tục gật đầu, rất sợ Vạn Bá đổi ý: “Thật!”
“Mau mau viết thư cho bọn họ, ta cho người đi đưa thư!” Tiêu Vũ hưng phấn nói.
Trên thực tế, là Tiêu Vũ muốn đích thân đi đưa thư.
Bây giờ chuyện này với nàng mà nói chính là quen tay hay việc.
Vạn Bá nói: “Vậy ta thay các huynh đệ cảm ơn người.”
Tiêu Vũ rất độ lượng: “Không cần phải nói cảm ơn, nếu các ngươi đã đến căn cứ thì đều là người nhà của Tiêu Vũ ta!”
“Sau này các huynh đệ của ngươi cũng là người nhà của Tiêu Vũ ta! Người một nhà không cần phải khách sáo!”
Vạn Bá có chút cảm động.
Lúc trước đúng là ông ấy bị mù rồi, vậy mà lại đi theo Vũ Văn Phong.
Tuy rằng lúc trước Vạn Bá xem như người của Vũ Văn Phong, nhưng Tiêu Vũ cũng không vì việc này mà chướng mắt ông ấy, bởi vì Vạn Bá không tham gia tranh đấu hoàng quyền mà vẫn luôn canh phòng ở biên cương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận