Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 61: Cơn Mưa

.



Chương 61: Cơn Mưa
Chẳng bao lâu sao, Lệ Phi cũng có chút ngạc nhiên nói: “Thứ này của ngươi còn dễ dùng hơn hương đặc chế trong cung, thật sự không có muỗi.”
Lệ Phi rất muốn hỏi lấy ở đâu ra, nhưng lời đến khóe miệng lại không hỏi. Trên người Tiêu Vũ có rất nhiều thứ không nên xuất hiện trong đại doanh lưu đày, cũng là bọn họ gây thêm rắc tối cho Tiêu Vũ.
Lệ Phi có thể nghĩ tới, đương nhiên Dung Phi cũng có thể nghĩ tới. Hai vị nương nương đều là người thông minh, nếu không đã chẳng thể trở thành hai vị phi tử được tiên đế coi trọng nhất.
Tiêu Vũ cũng rất thích giao tiếp với người thông minh, dù sao có một số việc giải thích rất mệt.
Ngày hôm sau, Tiêu Vũ nằm luôn trên xe ngựa. Nàng bận rộn nhiều ngày như vậy đã sớm mệt mỏi rồi, bây giờ chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt.
Dù sao thần tích đêm qua đã đủ khiến những người kia bận rộn một trận, không nhớ tới Công chúa bị lưu dày là nàng nổi.
Chỉ là đáng tiếc, xung quanh xe ba gác không có gì che chắn, điều này khiến Tiêu Vũ cảm thấy ngũ cũng không ngon như vậy. Có điều cũng may hôm nay là ngày đầy mây, vì vậy còn chưa đến mức phơi Tiêu Vũ.
Ban đầu chỉ là trời đầy mây, nhưng chẳng mấy chốc mây đen trên trời càng lúc càng dày, rất có cảm giác gió giật trước lúc bão về.
Dung Phi lo lắng nói: “Ta nhìn sắc trời này, sợ là sắp mưa to rồi.”
Nói đến đây, Dung Phi bảo: “Chúng ta chỉnh lại những thứ sợ dính mưa một chút, cột vào bên dưới xe ba gác.”
Mặc dù Tiêu Vũ có không gian, đừng nói mưa to, cho dù là lũ bất ngờ đến, nàng cũng không có gì phải sợ. Nhưng làm dáng ngoài mặt thì vẫn phải làm. Vì vậy Tiêu Vũ bỏ một chút đồ ăn vào cái túi mình mang theo trong người.
Nàng còn nhớ trong không gian có vải bạt, vì vậy suy nghĩ một chút rồi lặng lẽ lấy ra một tấm. Chỉ cần nhớ đồ ở đâu thì nàng không cần nhiều lần tiến vào không gian tự tìm kiếm mà có thể lấy thẳng thứ đó ra. Thước Nhi chui xuống gầm xe buộc đồ lại, sau đó cứ tiếp tục tiến lên.
So với những người khác, trong đội ngũ Tiêu Vũ tuy rằng ngoại trừ Quỷ Mặt Đen đánh xe thì đều là nữ nhân, nhưng rõ ràng cuộc sống khá hơn một chút. Những người khác phải đi bộ bằng bản lĩnh.
Tiêu Vũ và những người khác trong đội ngũ có vẻ hơi không hợp nhau, vẫn luôn ở rìa đội ngũ, đi theo sau. Về phần Tống Kim Ngọc lắm tiền nhiều của, tuy rằng hắn ta bị lưu đày nhưng cuộc sống xem như thoải mái, luôn được người khác xum xoe trước sau. Tiền lúc trước hứa với Tiêu Vũ đã đưa tới rồi. Đương nhiên, Tiêu Vũ cũng không quên đưa cho Trần Thuận Niên hai trăm năm mươi lượng kia.

Vừa nghĩ tới việc mình mới vơ vét hết nhà Trần Thuận Niên, cho dù Trần Thuận Niên có lòng tham không đáy thế nào đi nữa, trong lòng Tiêu Vũ cũng sẽ không cảm thấy mất cân bằng. Cái này coi như là nàng dùng tiền của Trần Thuận Niên để mướn ông ta làm việc.
“Đại nhân, sắp mưa rồi.” Tiền Xuyên đi tới trước mặt Trần Thuận Niên, lo lắng nói.
Các phạm nhân thế nào, bọn họ không thèm để ý. Nhưng nếu thật sự mắc mưa, bọn họ cũng sẽ gặp mưa theo.
Con đường này Trần Thuận Niên mới đi lần đầu, vì vậy ông ta lấy bản đồ mà quan phủ cho ra xem. Bản đồ làm từ da dê, thoáng khí không thấm nước.
Sau khi Trần Thuận Niên xem xong thì trầm ngâm một chút: “Đến dịch trạm kế tiếp phải đi hai canh giờ.”
Trần Thuận Niên nhìn quanh một vòng rồi mở miệng nói: “Bên kia có một đống đá lộn xộn, xung quanh rất nhiều đá tảng, mọi người dựa vào cạnh tảng đá lớn còn có thể ngăn mưa gió.”
“Không muốn gặp mưa thì động tác tất cả nhanh lên một chút!” Trần Thuận Niên cất giọng nói.
Xe ngựa của đám người Tiêu Vũ trước một bước, chọn chỗ dừng xe ngựa.
Tiêu Vũ sai khiến Quỷ Mặt Đen: “Tháo xe ba gác ra, kéo sang bên này.”
Quỷ Mặt Đen dựa theo căn dặn của Tiêu Vũ cắm một đầu xe ba gác lên một tảng đá lớn. Tảng đá kia rất cao, vì vậy xe ba gác lập tức tạo thành một sườn dốc giống như mái nhà, úp lên tảng đá.
Tiêu Vũ lấy vải bạt trong túi của mình ra. Dung Phi thấy Tiêu Vũ lại lấy ra thứ nàng ấy chưa từng thấy cũng không hỏi nhiều, chỉ coi là Công chúa tiếp xúc với nhiều cống phẩm hơn nàng ấy.
Dù sao lúc trước khi bệ hạ vẫn còn cũng sẽ đưa vào cung nàng ấy một vài thứ lúc trước nàng ấy chưa từng thấy. Rốt cuộc cũng là nương nương trong cung, khả năng tiếp nhận tâm lý rất mạnh. Lúc này nàng ấy đã bắt đầu giúp đỡ Tiêu Vũ trải vải bạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận