Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 835: Ngôi Sao Biển Rộng

.



Chương 835: Ngôi Sao Biển Rộng
Tiêu Vũ nhìn Tống Kim Ngọc một chút, lúc này mới ý thức được, có lẽ lúc trước mình đã quá phớt lờ Tống Kim Ngọc.
Đây chính là thuộc hạ trung thành ban đầu của mình.
Vì thế Tiêu Vũ gật đầu: “Vậy Tống Kim Ngọc cùng đi đi.”
Nhưng nếu dẫn theo Tống Kim Ngọc, Sở Duyên và Tạ Vân Thịnh sẽ phải ở lại.
Bùi Kiêm ngóng trông nhìn về phía Tiêu Vũ: “Lão thần nay đã già, nhưng lúc còn trẻ đã có ước muốn dẹp yên giặc Oa, Công chúa dẫn ta đi xem có được không?”
Tiêu Vũ: “Được rồi.”
Cuối cùng Tiêu Vũ chọn xong những người mà mình muốn dẫn đi.
Tân Thừa tướng đại nhân đã lớn tuổi - Bùi Kiêm, còn có Hộ bộ Thượng thư Tống Kim Ngọc.
Thêm cả Tiêu Nguyên Cảnh, Tô Lệ Nương.
Có thể nói là... Một đội tuổi già sức yếu.
Nhìn thấy Tiêu Vũ chọn người xong, Tiêu Dục cảm thấy hơi đau đầu, nhưng... Tiêu Dục nhanh chóng bình tĩnh lại, bản lĩnh của muội muội mình rất lớn.
Một người có thể gánh được thiên quân vạn mã, quả thật không cần phải mang theo quá nhiều người đi cùng.
Nhưng trước khi xuất phát, Tiêu Vũ vẫn tới thăm Dung Phi một lát.
Chơi bài “mưa móc đều dính*”.
(*) Ý chỉ sự bình đẳng, không thiên vị hay hờ hững với bất cứ ai hay bất cứ chuyện gì.
Vị phụ hoàng “hời” kia của nàng rất thích Tô Lệ Nương, ngay cả nàng cũng thích Tô Lệ Nương, nhưng... cũng không thể xem nhẹ Dung Phi nương nương được!
Bụng của Dung Phi nương nương đã lớn hơn rất nhiều.
Sắc mặt cũng càng ngày càng dịu dàng.
Mặc dù Tiêu Vũ không dẫn theo Dung Phi ra ngoài, nhưng tiền đề là Dung Phi vốn cũng không muốn ra ngoài, nàng ấy vốn là tiểu thư khuê các, thích ngồi yên một chỗ đọc sách, không ấp ủ giấc mộng giang hồ giống như Tô Lệ Nương.
Thăm Dung Phi nương nương xong, Tiêu Vũ để lại đầy đủ vật tư.
Sau đó lập tức lên đường.
Tiêu Vũ đến cũng vội vàng, đi cũng vội vàng.
Cái đuôi của Tiêu Vũ và Tô Lệ Nương cũng vội vàng đi theo.
Lúc xuất phát, Tiêu Vũ nhìn Ngụy Ngọc Lâm ở bên cạnh, hỏi: “Ngụy Thái tử, ngươi đi theo ta cả ngày như vậy có ổn không đó?”
Ngụy Ngọc Lâm nói: “Chẳng lẽ A Vũ muốn qua cầu rút ván?”
Lúc trước mới dùng hết người của người ta, lúc này Tiêu Vũ cũng cảm thấy mình nói như vậy có hơi đuối lý.
Về phần Võ Vương?
Võ Vương chơi bài một người ngoài mặt dày giả điếc giả câm.
Dù sao Ngụy Ngọc Lâm không đi, hắn ta cũng không đi!
Hơn nữa hiện tại Võ Vương cũng biết Ngụy Ngọc Lâm vẫn dùng túi Càn Khôn Lưỡng Cực, nếu chuyện này không phải là bí mật gì, thỉnh thoảng Võ Vương cũng sẽ dùng túi Càn Khôn Lưỡng Cực để dịch chuyển về Ngụy quốc xem thử.
Hai nhân vật mấu chốt của Ngụy quốc, bây giờ là thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Trong xe ngựa, Tô Lệ Nương lười biếng vươn vai: “A Vũ, lần này, ngươi định đối phó với đám giặc đó như thế nào?”
Tiêu Vũ lập tức nói: “Đương nhiên là, gậy ông đập lưng ông, ăn miếng trả miếng! Đánh đuổi những kẻ đó về quê nhà!”
“Không phải lúc trước ngươi có nói, liên minh ốc đảo còn thiếu một quốc gia thường trú sao? Không cân nhắc một chút à?” Tô Lệ Nương hỏi.
Tiêu Vũ nghe vậy, cười lạnh: “Không cân nhắc!”
Tô Lệ Nương không quá rõ về chuyện trên triều đình, nhưng thấy Tiêu Vũ hận như vậy, bèn nói: “Quả thật thủ đoạn của đám giặc đó có chút tàn nhẫn, thường vượt biển tìm đến.”
Tiêu Vũ nghe xong lời này, bất giác nhớ tới lời Dung Phi nói lúc trước.
Nguyên nhân khu vực ngoài biển không yên ổn là bởi vì ở Đại Ninh, kỹ thuật đóng tàu của nước ngoài tốt hơn.
Điều này làm cho Tiêu Vũ rất không phục.
Cổ quốc ở kiếp trước của nàng, kỹ thuật đóng thuyền khá là tiên tiến.
Nhưng... Sự thật đã bày ra trước mắt, Tiêu Vũ cũng không thể không thừa nhận.
Nếu đóng tàu... Tiêu Vũ không có bản lĩnh gì.
Nhưng... Có phải, có thể để máy hơi nước xuất hiện trước được đúng không?
Nghĩ như vậy, lúc Tiêu Vũ rảnh rỗi sẽ vào siêu thị lấy một ít sách.
Chung quy thì siêu thị cũng không phải thư viện, không có nhiều sách, phần lớn đều là sách giáo dục trẻ em, bách khoa toàn thư vân vân, nhưng may là cũng có sách liên quan đến việc sáng chế và giới thiệu về động cơ hơi nước.
Mặc dù nói kiến thức nửa vời, nhưng Đại Ninh cũng không phải là không có thợ tay nghề cao.
Tiêu Vũ tin rằng chỉ cần mình dịch nội dung ra, không bao lâu nữa, Đại Ninh sẽ có máy hơi nước.
Có động cơ hơi nước, vậy thì việc chinh phục đại dương còn xa vời nữa sao?
Chắc là... Chắc là không còn xa vời đâu nhỉ?
Tiêu Vũ nghĩ vậy, không nhịn được cười ra tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận