Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 603: Trên Đời Làm Gì Có Quỷ

.



Chương 603: Trên Đời Làm Gì Có Quỷ
Chưa nói tới việc cái đèn lồng này sáng cỡ nào.
Lại thêm địa thế nơi này xa xôi, đã xuất hiện sương đêm.
Khiến người ta có một loại cảm giác bóng quỷ đu đưa.
Bầu không khí thế này thật sự khiến Tiêu Vũ rất muốn lấy Phi Đầu Man huynh đệ của bản thân ra để góp vui!
Dù sao bầu không khí đã được xây dựng rất thích hợp.
Tiêu Vũ nghĩ là làm.
Phi Đầu Man xuất hiện trên không trung trong giây lát.
Lần này Tiêu Vũ lựa chọn con ngươi màu đỏ, tóc giả màu cầu vồng cho Phi Đầu Man, là một tạo hình Mary Sue.
Có điều... tạo hình Mary Sue thế này xuất hiện trong trời đầu thoạt nhìn không hề Sue một chút nào.
Đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn thấy cũng có thể dọa tới xảy ra tai nạn chết người.
Có người đi lại trong màn đêm.
“Khẩu phần lương thực của Thánh quân càng ngày càng ít, nên lệnh cho thuộc hạ tiếp tục bắt một ít tới.”
“Thuộc hạ vừa mới bắt ba người tới, một bà cô xấu xí còn có một tiểu bạch kiểm, trừ hai người đó ra còn có một tiểu hài tử. Tuy rằng tiểu hài kia không được mấy lạng thịt, nhưng cũng may thịt mềm, chắc Thánh quân sẽ thích.”
“Các ngươi nói xem Thánh quân này là người hay quỷ! Sao có thể có người nghĩ tới việc...” Người này vừa nói được nửa câu.
Chợt nghe thấy không trung truyền tới một giọng nói không có chút cảm xúc nào: “Huynh đệ bên dưới, ngươi xem ta có giống người hay không?”
Hai người vừa rồi còn đang nói chuyện trong giây lát ngẩng đầu nhìn lên...
“Quỷ... quỷ!”
“Câm miệng! Trên đời làm gì có quỷ?”
Máy bay không người lái của Tiêu Vũ bay xuống dưới: “Quỷ khí trong ngôi nhà này của các ngươi rất nặng, hẳn là thường có người chết nhỉ?”
“Thánh quân mà các ngươi nói đến chắc là người trong đạo của ta. Mau chóng đưa ta đi gặp Thánh quân của các ngươi! Cứ nói là... cứ nói Phi Đầu Man ngàn năm Tạ lão lão của Hắc Phong động muốn gặp!” Giọng nói của Tiêu Vũ trở nên máy móc thông qua máy biến âm.
Trước kia Tiêu Vũ nhàn rỗi không có việc gì làm thì nâng cấp cho huynh đệ Phi Đầu Man của mình.
Thông qua số liệu liên kết phần mềm biến âm với máy bay không người lái. Bây giờ lại dùng bluetooth để điều khiển phần mềm nói chuyện. Tuy nhiên... nghe có vẻ không ra làm sao hết, nhưng để qua mắt một số người cổ đại, chắc chắn không có vấn đề.
Tiêu Vũ không tin rằng trên thế giới này còn có thứ gì đáng sợ hơn Phi Đầu Man của mình.
“Tạ... Tạ lão lão, ngươi đợi chút, bọn ta đi thông báo ngay.” Hai người nói xong thì run lẩy bẩy, té ngã lộn nhào mà chạy đi.
Về phần tại sao Tiêu Vũ lại dùng cái tên Tạ lão lão mà không phải Tạ cô nãi nãi. Bởi vì Tiêu Vũ cảm thấy, lão quỷ quản lý Nhiếp Tiểu Thiến tên là lão lão. Nàng mang vỏ bọc của Phi Đầu Man, nếu gọi nàng là cô nãi nãi thì không có vẻ thâm sâu đáng sợ như lão lão.
Tiêu Vũ điều khiển máy bay không người lái đi theo hai người họ. Bọn họ đến một căn phòng. Trong phòng không ngừng có tiếng hét thảm thiết truyền ra ngoài.
“Thánh quân...”
“Cút!” Một giọng của nam tử từ bên trong truyền ra.
“Thánh quân, bên ngoài có Phi Đầu Man ngàn năm Tạ lão lão xin gặp.”
Bên trong bỗng nhiên im bặt.
Khi Tiêu Vũ muốn dùng không gian để đưa nàng vào trong nhìn thử tình hình...
Cửa bỗng được mở ra. Một người mặc áo choàng từ trong bước ra ngoài. Trên mặt người này còn đeo mặt nạ, khiến người ta nhìn không rõ diện mạo.
Cho dù Tiêu Vũ ẩn thân trong không gian, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được huyết khí nồng nặc trên người kẻ này. Xem ra, trên lưng kẻ này gánh không ít mạng người.
Kẻ này lạnh giọng nói: “Ở đâu?”
“Ngẩng đầu.” Giọng nói máy móc lạnh lẽo từ trên mái nhà truyền xuống.
Hắc y nhân ngẩng đầu lên nhìn.
“Phi Đầu Man?”
Giọng nói của hắn ta khàn khàn, nghe có vẻ rất giống với khí thế trên người hắn ta, đều khiến cho người ta có một cảm giác khí lạnh nặng nề.
“Đúng vậy, ngươi là ai?” Tiêu Vũ lạnh giọng hỏi.
Kẻ này bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, hắn ta nhấc tay lên, lập tức có hai vạch ánh sáng bạc bay tới. Máy bay không người lái của Tiêu Vũ bỗng bị hỏng. Tiêu Vũ giật mình, nàng vội vàng cất máy bay không người lái vào trong không gian. Nhưng cái đầu giả của người huynh đệ Phi Đầu Man lại rơi xuống dưới.
Lúc này, vị được gọi là Thánh quân kia cười lạnh một tiếng: “Chỉ có chút tài mọn này mà dám giả thần giả quỷ ở trước mặt ta!”
Nói xong hắn ta không hề cử động, có thuộc hạ cẩn thận dè dặt nhặt bộ tóc giả bảy màu lên, đưa cho người trước mắt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận