Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 531: Xem Ra Hắn Ta Không Phải Người Tốt, Tránh Xa Ra Một Chút

.



Chương 531: Xem Ra Hắn Ta Không Phải Người Tốt, Tránh Xa Ra Một Chút
Tiêu Vũ nghe được lời này có chút choáng váng.
Nàng vén rèm mũ lên một chút, chỉ vào mặt mình nói: “Ngươi không thấy à? Trên mặt ta có một vết bớt, ngươi không sợ sao?”
Hòa Phong rất chân thành: “Ta sợ không đủ ăn hơn.”
Bên cạnh có người cười lớn nói: “Hòa Phong này vốn là một quan chính trực, làm một cầm sư ở nam phong quán, cũng không biết làm sao người như vậy lại bị bắt đi lính!”
“Hiện tại hắn ta sẵn sàng bán thân để có chút thức ăn cũng là điều bình thường.”
Hòa Phong có vẻ hơi mất tự nhiên khi nhìn Tiêu Vũ.
“Ta biết cô nương không phải người bình thường, các huynh đệ của cô nương cũng có bản lĩnh nên ta bằng lòng nương nhờ cô nương, hy vọng cô nương có thể cho ta một con đường sống, nhưng trên người ta không có thứ gì, chỉ có thân xác này coi như tạm được, nếu cô nương bằng lòng, thì ta sẽ là của cô nương.” Hòa Phong kiên định nói.
Tiêu Vũ nói: “Ta không muốn nam sủng gì cả, nhưng nếu ngươi muốn đi theo ta, ngươi có thể làm người hầu của ta, ta có thể cho ngươi ăn.”
Hòa Phong lập tức nói: “Vậy cảm ơn cô nương rất nhiều!”
Tiêu Vũ nói: “Quân doanh này không phải có thể ăn cơm no sao?”
“Có thể ăn no, nhưng Hòa Phong còn có một đệ đệ phải nuôi, đệ đệ kia đang ở trong doanh trại bị thương sắp chết, nếu không có dinh dưỡng tốt, chắc chắn sẽ không thể sống sót.” Có người có lương tâm nói một câu công bằng.
Tiêu Vũ nghe vậy, nói: “Vậy Hòa Phong, ngươi đi theo ta trước đi.”
“Lát nữa nếu có ai hỏi hành tung của ta thì ngươi cứ nói chúng ta ở bên nhau.” Chờ tới khi đến một nơi không có ai, Tiêu Vũ dặn dò.
Hòa Phong gật đầu: “Được.”
Nói xong, Tiêu Vũ nói: “Ngươi muốn ăn phải không?”
“Ta tạm thời còn chưa có đồ ăn.” Tiêu Vũ bổ sung.
Sắc mặt Hòa Phong trở nên u ám, hắn ta bị lừa rồi sao?
Sau đó Tiêu Vũ nói: “Nhưng ở đây ta có một cây nhân sâm, ngươi có thể lấy trước, đợi ứng phó người đến điều tra xong thì ngươi có thể cầm đi cho đệ đệ uống để giữ mệnh.”
“Ta trở về lấy một ít đồ ăn bổ dưỡng mang tới cho ngươi.” Tiêu Vũ nói xong lấy ra một cây nhân sâm có kích thước bằng đầu ngón tay.
Nhân sâm này không quá thô.
Trong không gian của Tiêu Vũ, chúng bị xử lý như cỏ dại.
Đôi khi mấy con ngựa Đặc Năng Lạp xuống chân núi ăn cỏ, bọn chúng cũng tùy ý ăn nhân sâm ở đó.
Hòa Phong không ngờ sẽ có chuyện vui ngoài ý muốn như vậy!
Hòa Phong lập tức quỳ xuống trước mặt Tiêu Vũ: “Hòa Phong từ nay sẽ là người của ngươi!”
Tiêu Vũ vội vàng nói: “Đi theo ta cho tốt, phúc khí của ngươi còn đang ở phía sau đấy!”
Đúng lúc này, Tiêu Vũ nhìn thấy Tạ Vũ cùng mấy người đi tới đây, đúng lúc đi đến đối diện Tiêu Vũ.
Tạ Vũ dừng lại, nhìn chằm chằm vào Tiêu Vũ đang đội mũ rèm và hỏi: “Ngươi là Tiêu Bát sao? Những người ở cùng phòng với ngươi đã nói ngươi không có mặt ở nơi nghỉ ngơi.”
Tiêu Vũ nhìn Tạ Vũ, trong lòng thầm nghĩ.
Thật là xui xẻo.
Người này có phần giống với cái tên Tạ Ngũ cô nương mà mình từng sử dụng.
Nhưng thoạt nhìn, hắn ta không phải là người tốt.
Tiêu Vũ đưa tay kéo lấy Hòa Phong nói: “Hai người bọn ta ở cùng nhau.”
Tạ Vũ nhìn Tiêu Vũ hỏi: “Các ngươi ở cùng nhau làm gì?”
Tiêu Vũ cây ngay không sợ chết đứng nói: “Ngươi cảm thấy cô nam quả nữ ở riêng với nhau thì có thể làm được cái gì? Chẳng lẽ bọn ta yêu nhau là phạm pháp sao?”
Đây không phải là phạm pháp...
Chỉ là trước đây trong quân doanh chưa từng có nữ nhân đến, nếu có thì cũng là mấy lão bà tử, những trường hợp như của Tiêu Vũ là rất hiếm.
Nói vi phạm quân pháp thì không được, nhưng nói không vi phạm quân pháp thì có vẻ hơi sai.
Trong doanh trại quân đội này đâu phải là nơi để người ta yêu nhau?
“Nếu Tạ Tham tướng không có vấn đề gì nữa, bọn ta đi trước đây.” Tiêu Vũ cười tủm tỉm hỏi.
Tạ Vũ lạnh lùng nói: “Đây là quân doanh, không phải nơi làm bậy, lần sau các ngươi nên cẩn thận hơn.”
Chờ Tạ Vũ rời đi, Hòa Phong nói: “Tạ Tham tướng nhìn có vẻ hung hãn nhỉ.”
Tiêu Vũ gật đầu: “Xem ra hắn ta không phải người tốt, tránh xa ra một chút!”
Tiêu Vũ đã đánh dấu X lớn lên mặt Tạ Vũ.
Đây rõ ràng là tay sai của Vũ Văn gia.
Nửa đêm.
Cuối cùng Tạ Vũ đã trở về nghỉ ngơi.
Tạ Vân Thịnh có được một công việc tuần tra ban đêm.
Vì vậy, hắn ta đã đến gần lều trại của Tạ Vũ vào giữa đêm.
Thừa dịp xung quanh không có ai, hắn ta khoét một lỗ nhỏ trên lều và nhìn vào trong...

Bạn cần đăng nhập để bình luận