Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 815: Say Rượu Khoác Lác

.



Chương 815: Say Rượu Khoác Lác
Trước đây hai người đã ồn ào thành như vậy, bây giờ Tiêu Vũ vẫn sẵn lòng bỏ qua mọi hiềm khích lúc trước để làm bằng hữu, đó chẳng phải khí phách thì là gì?
Tiêu Vũ lắc đầu, đáp: “Muốn nói khâm phục thì phải là ta khâm phục ngươi mới đúng, thế mà ngươi lại dám nuôi trai lơ trong quý phủ thật.”
Trân Châu nói: “Ngươi khâm phục ta thật hả? Vậy mà có rất nhiều người nói ta phóng túng đấy.”
Sắc mặt của Tiêu Vũ lập tức tối sầm lại: “Vậy đám nam nhân thú thê cưới thiếp kia không phóng túng chắc?”
“Nếu không mọi người đều như nhau cả đi, một phu một thê, nếu không làm được như vậy tại sao phải hạn chế nữ tử?” Tiêu Vũ thấy rất khó hiểu.
Thế chẳng phải cảnh tiêu chuẩn kép lừng danh sao?
Trân Châu nói: “Nếu như ai ai cũng có thể nghĩ được như ngươi thì tốt.”
Để chứng minh bản thân không phải kỳ thị Trân Châu, Tiêu Vũ đáp: “Thật sự không dám giấu giếm, ban đầu ta cũng từng nghĩ tới chuyện ba nghìn trai lơ...”
Tiêu Vũ không hề nói dối, ban đầu lúc mới xuyên qua, Tiêu Vũ thật sự nghĩ như thế. Thế nhưng sau đó, nàng đã chuyển từ mong ước ba nghìn trai lơ sang một đỉnh cao mới là “cô độc, cô độc” .
Về phần suy nghĩ của nàng đã chuyển biến như thế nào trong khoảng thời gian này, bản thân Tiêu Vũ cũng không thể nào mà nói được.
Trân Châu ngạc nhiên thốt lên: “Tiêu Công chúa thật sự từng nghĩ như vậy sao?”
Tô Lệ Nương gật đầu: “Ta làm chứng, lúc trước nàng thật sự nghĩ thế đấy.”
“Vậy sao lại không thực hiện cơ chứ? Vì sợ Ngụy Ngọc Lâm kia sao?” Trân Châu hỏi.
Một chén rượu vàng vào bụng, Tiêu Vũ đã lâng lâng, nàng đã không còn là Tiêu Vũ nữa mà biến thân thành Nicolas Tiêu Vũ rồi.
Tiêu Vũ cao giọng nói: “Buồn cười? Ta sợ hắn sao? Nam nhân này dám không nghe lời, ta sẽ dạy dỗ hắn.”
Trân Châu nghe vậy không nhịn được bật cười nói: “Không ngờ Ngụy Thái tử lại bị thê quản nghiêm đến thế.”
“Nếu ngươi thật sự muốn nuôi trai lơ, ngày mai ta sẽ đưa mấy người đến cho ngươi.” Trân Châu tiếp tục nói.
Nàng ta vừa nói vừa nhìn Tiêu Vũ, Tiêu Vũ vừa rồi vẫn còn đang nổ hăng say nay đã đổ gục xuống mặt bàn, thế này là say rồi đây.
Tô Lệ Nương xấu hổ nhìn về phía Trân Châu, nói: “Công chúa say rồi, ta đưa nàng về trước.”
Trân Châu gật đầu: “Vậy chúng ta hẹn nhau ngày khác. Tô tỷ tỷ, lần sau ngươi nhớ phải mang cho ta một số đồ bảo dưỡng mà ngươi dùng, ta sẽ bỏ ra một số tiền lớn để mua. Số tiền lớn đấy.”
Tô Lệ Nương gật đầu: “Lúc về ta sẽ nói lại việc này với A Vũ.”
Toàn bộ mỹ phẩm dưỡng da nàng ấy đang dùng đều là Tiêu Vũ cho, thậm chí nàng ấy còn chẳng biết chữ nào trên các sản phẩm ấy.
Thế nhưng nghe Tiêu Vũ nói, những thứ dùng cho da mặt đó có tên là La Mer gì đó, còn có cả Lena gì đó nữa.
Sử dụng vô cùng thoải mái, thật sự rất tốt. Sau khi dùng, làn da của nàng ấy cũng trở nên căng mịn.
Nhưng việc có muốn bán thứ này cho Trân Châu hay không, còn phải xem ý kiến của Tiêu Vũ.
Trân Châu gật đầu nói: “Vậy ta biết rồi.”
Tiêu Vũ say rượu nên Tô Lệ Nương đích thân đỡ Tiêu Vũ lên xe ngựa.
Vất vả lắm họ mới về đến hành quán, Tô Lệ Nương sai người đưa Tiêu Vũ về phòng ngủ.
Tiêu Vũ còn chưa tỉnh ngủ, Thước Nhi đã hốt hoảng chạy vào gọi: “Công chúa, người đã tỉnh chưa?”
Tiêu Vũ mơ mơ màng màng mở to hai mắt ra hỏi: “Sao thế?”
“Trân Châu kia dẫn vài mỹ nam tử đến phủ rồi, nói là đến tặng trai lơ cho người.” Thước Nhi tiếp tục nói.
Tiêu Vũ cau mày, Trân Châu đang làm gì vậy?
Chẳng mấy chốc Tiêu Vũ đã hiểu rõ mọi chuyện, có lẽ Trân Châu này đang cố gắng lấy lòng nàng.
“Với cả... với cả, Ngụy Thái tử cũng đang ở đó, ngài ấy nhìn thấy đám trai lơ nọ, sắc mặt u ám đến mức sắp nhỏ cả ra nước. Dù ngài ấy không nói câu nào, thế nhưng nô tỳ luôn cảm thấy, hình như Ngụy Thái tử rất không vui.” Thước Nhi khẽ nói.
Tiêu Vũ xoa xoa thái dương.
Tốt nhất là nàng vẫn nên đến đó xem thế nào.
Nàng thật sự không thể để đám trai lơ đó ở phủ mình được. Chỉ nghĩ tới chuyện sau đó bản thân phải đối mặt với sự tranh giành, ganh tỵ tình cảm của cả một đám nam nhân thôi, Tiêu Vũ đã cảm thấy, việc này có khác nào chuốc rắc rối vào thân?
Dù sao đi nữa thì đâu phải ai cũng có thể làm được đến mức như phụ hoàng hờ kia của nàng.
Trong cùng một lúc đọ sức được với mấy phi tần.
Điều tuyệt nhất là, Tiêu tiên đế không những có thể đọ sức được với họ, thậm chỉ còn có thể dỗ dành cho các nương nương đều vui vẻ, ai ai cũng như mở cờ trong bụng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận