Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 101: Ám sát Diệu Dương (1)

Chương 101: Ám sát Diệu Dương (1)
Trong khoảng thời gian gần đây, Hắc Quỷ cùng Văn Chửng hầu như đêm nào cũng cử người đến chỗ Hàn Sâm để gây rắc rối.
Hai bên tuy không tiến hành đánh nhau ác liệt nhưng tiểu đánh tiểu nháo thường như ăn cơm bữa.
Nghe nói hiện tại hai bên đã thương vong hơn 200 người rồi.
Trần Vĩnh Nhân nói: "Đống ca, anh nghĩ Hắc Quỷ và Văn Chửng có thể xử lý được Hàn Sâm không?"
Thẩm Đống cười nói: “Hai tên khốn này muốn giải quyết được Hàn Sâm, trừ phi mặt trời mọc hướng tây.”
Trần Vĩnh Nhân gật đầu nói: "Bọn ta cũng nghĩ vậy. Đống ca, lý do ta và La Kế đến nương nhờ ngươi, là sau khi cân nhắc kỹ lưỡng."
"Đầu tiên, trước đây ngươi phản bội Hàn Sâm, Hàn Sâm nhất định sẽ tìm ngươi báo thù, hơn nữa Hàn Sâm còn phái sát thủ đến giết ngươi, cho nên hai người các ngươi tuyệt đối không có khả năng chung sống hòa bình."
"Thứ hai, ngươi có nhiều tiền, thực lực đủ mạnh, về sau nếu cùng Hàn Sâm xảy ra xung đột, khả năng thắng sẽ cao hơn."
“Thứ ba, chúng ta muốn nổi bật, không muốn tiếp tục làm vệ sĩ vô danh.”
Thẩm Đống nói: “Lý do rất tốt, vừa rồi ngươi vừa mới nói Hàn Sâm giết chết toàn bộ Nghê gia, điều này là thật hay giả?”
Trần Vĩnh Nhân nói: "Đó là sự thật. Hắn đã bỏ ra rất nhiều tiền để thuê một tổ chức sát thủ đến Hawaii ở Mỹ giết tất cả mọi người của Nghê gia, trong đó có ba đứa trẻ chỉ mới sáu tuổi, quả thật là khiến nhân thần căm phẫn.
Vẫn im lặng nãy giờ, La Kế nói: “Trước khi người Nghê gia chết, Hàn Sâm đã ép họ ký di chúc. Hiện tại tài sản của nhà họ Nghê về cơ bản đã rơi vào tay Hàn Sâm. Vì thế Hàn Sâm đã phải trả hơn 80 triệu đô la Hồng Kông tiền thuế.
Trần Vĩnh Nhân nói: "Kỳ thực mọi người đều biết bản di chúc này có vấn đề, nhưng hiện tại không có bằng chứng gì cả. Thủ tục của Hàn Sâm đều hợp pháp nên cảnh sát không thể làm gì được anh ta."
Thẩm Đống cười lạnh: "Được lắm Hàn Sâm, so với Nghê Vĩnh Hiếu còn tàn nhẫn hơn."
Trần Vĩnh Nhân nói: "Đống ca, ta cùng A Kế thực lòng muốn đi cùng ngài, kính xin ngài có thể đáp ứng chúng ta.”
Thẩm Đống trầm ngâm một lát, cảm thấy bên cạnh có hai tên nằm vùng cũng không phải chuyện xấu, liền gật đầu nói: “Được, ta đáp ứng các ngươi.”
Trần Vĩnh Nhân cùng La Kế đồng thanh nói: "Cảm ơn Đống ca."
Thẩm Đông nói: “A Hoa, ngươi bảo Jimmy tới đây một chuyến.”
"Vâng."
A Hoa đáp một tiếng, gọi điện thoại cho Jimmy.
Một lúc sau, Jimmy đến.
"Đống ca, ngài tìm ta."
"Jimmy, không phải ngươi luôn nói mình mệt mỏi sao? Ta đã tìm được hai người xuất sắc trợ giúp cho ngươi."
Thẩm Đống chỉ chỉ Trần Vĩnh Nhân cùng La Kế nói: "Đây là A Nhân, hắn có thể giúp ngươi chuyện làm ăn. Đây là La Kế, ngươi có thể giao việc bảo vệ phố Tam Tiêu cho hắn."
Jimmy ngạc nhiên nói: “Bọn họ không phải là người nhà họ Nghê sao?”
Thẩm Đống nói: “Nghê gia mọi người đều chết sạch, làm gì còn cái gì Nghê gia?”
Jimmy gật đầu, chủ động bắt tay với hai người, nói: "A Nhân, A Kế, hoan nghênh các ngươi."
“Jimmy ca, sau này xin chiếu cố nhiều hơn."
Cả hai nhanh chóng bắt tay Jimmy.
Sau khi sắp xếp hai người nằm vùng, Thẩm Đông để họ rời đi.
A Hoa nói: “Đống ca, bọn họ sẽ không phải là Hàn Sâm phái tới chứ?”
Thẩm Đống cười nói: “Không, bọn họ là cảnh sát phái tới nằm vùng.”
A Hoa và Jimmy đều kinh ngạc, nhìn Thẩm Đống.
Jimmy nói: "Đống ca, làm sao ngươi biết?"
Thẩm Đống chỉ chỉ mũi mình, làm ra vẻ cao thâm nói: "Mùi vị. Mùi của cảnh sát hoàn toàn khác với mùi của bọn xã hội đen. Bọn họ có thể lừa gạt người khác, nhưng tuyệt đối không thể lừa gạt ta."
Jimmy cau mày nói: "Vậy tại sao ngài còn muốn tiếp nhận hắn?"
Thẩm Đống hỏi: “Ngươi làm ăn phạm pháp sao?”
Jimmy lắc đầu nói: "Đương nhiên không phạm pháp."
Thẩm Đống cười nói: “Chính là như vậy, tuy bọn họ là cảnh sát nhưng đều là những nhân tài hiếm có. Để bọn họ giúp ngươi làm ăn chẳng phải rất tốt sao? Hơn nữa có hai người này ở đây, chúng ta muốn lan truyền một số tin tức cho cảnh sát, sẽ càng thuận tiện hơn."
A Hoa giơ ngón tay cái lên, nói: "Đống ca, ngài thật anh minh."
Thẩm Đống nói: "Đừng nịnh hót ta nữa. Jimmy, từ nay trở đi, anh có thể chuyên tâm làm ăn kiếm tiền. Trên giang hồ đánh đánh giết giết, ngươi không cần quản. Nếu có ai tìm ngươi gây phiền phức, chỉ cần nói với A Hoa, để hắn lo liệu. Ta không hy vọng trên tay ngươi lại dính máu, hiểu không?”
Trải qua khoảng thời gian tiếp xúc, Thẩm Đống phát hiện Jimmy rất thông minh và có đầu óc kinh doanh.
Để anh ta tiếp tục lang thang trên giang hồ, không nghi ngờ chính là một sự lãng phí tài năng.
Jimmy gật đầu, nói: "Đã hiểu."
Thẩm Đống cười nói: “Phố trò chơi điện tử sắp khai trương rồi, ngươi đi bận rộn đi.”
Jimmy nói: “Vâng."
……
Năm giờ chiều, Diệu Dương bước ra khỏi đồn cảnh sát Đồn Môn.
Chỉ là sắc mặt của hắn ta có chút khó coi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận