Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 119: Thất tín (2)

Chương 119: Thất tín (2)
Tịnh Khôn vẻ mặt buồn bã nói: "A Đống, ta cũng cảm thấy rất xấu hổ. Như này đi, ta sẽ đưa ngươi mười triệu cộng thêm Từ Vân Sơn để đổi lấy Vượng Giác, thế nào?"
Thẩm Đống duỗi ra ba ngón tay, nói: "Ba mươi triệu cộng với Từ Vân Sơn, nếu không thì không cần bàn nữa"
Tịnh Khôn trầm mặt chốc lát, đưa tay ra nói: "Thành giao."
Thẩm Đống bắt tay hắn nói: “Hy vọng A Hoa có thể nhanh chóng ngồi lên vị trí lãnh đạo của Từ Vân Sơn.”
Tịnh Khôn cười nói: “Không thành vấn đề. Nửa tháng sau, ta sẽ tổ chức Hội nghị Hồng Hưng."
Sau khi trở lại quán bar, Thẩm Đống nói cho A Hoa biết giao dịch của mình và Tịnh Khôn.
A Hoa cau mày nói: "Đống ca, ta nghe nói lợi nhuận cái bãi nơi đó của Từ Vân Sơn mỗi năm cũng chỉ hơn 20 triệu. Chúng ta dùng Vượng Giác đổi lấy, số tiền đó thực sự cái được không đủ bù cái mất."
Thẩm Đống đem kế hoạch của mình giải thích một chút, nói: "A Hoa, vĩnh viễn đừng bao giờ định nghĩa mình là một tên côn đồ. Những thứ như phí bảo vệ và phí đỗ xe đều không lên được mặt bàn, chúng ta cần làm chính là làm ăn lớn."
"Mục tiêu của ta chưa bao giờ mà cái gì đó Hồng Hưng long đầu. Ngược lại, ta muốn trở thành hào môn chân chính."
"Ngươi hiểu không?"
A Hoa gật đầu nói: “Đống ca, em hiểu rồi."
Thẩm Đống cười nói: "Ta giao cho ngươi một nhiệm vụ, đi đến địa bàn của Tịnh Khôn tìm một nơi thích hợp để xây dựng nhà máy, càng lớn càng tốt, đừng sợ tốn tiền."
A Hoa nói: "Được."
Tin tức Tịnh Khôn trở thành long đầu đời tiếp theo của Hồng Hưng nhanh chóng lan truyền khắp giới giang hồ.
Mọi người đều biết Tịnh Khôn là cái dạng gì.
Việc Hồng Hưng chọn hắn ta làm long đầu chính là một chuyện cười khai quốc.
Mọi người đều đối với ương lai của Hồng Hưng không mấy xem trọng.
Thời gian qua nhanh, chớp mắt đã nửa tháng trôi qua.
Ngoại trừ Tam Hợp Hội còn tranh đấu nội bộ không ngừng, thì toàn bộ giang hồ rơi vào trạng thái yên tĩnh ngắn ngủi.
Tại Hồng Hưng, Tịnh Khôn không ngừng mở rộng thế lực của mình sau khi trở thành long đầu.
Thẩm Đống tập trung toàn bộ sức lực cho công việc kinh doanh.
Phố điện tử của Jimmy cực kỳ nổi tiếng, nhiều người trẻ phải đợi hai, ba tiếng mới có thể chơi game.
Tất cả 800 máy chơi game đều hoạt động không ngừng nghỉ trong 20 giờ.
Trong 4 giờ còn lại, Jimmy sẽ yêu cầu nhân viên thực hiện bảo trì máy chơi game theo đợt, để tránh tình trạng linh kiện bên trong bị cháy do vận hành thời gian dài.
Sự thành công của phố trò chơi điện tử khiến phố quần áo của Jimmy càng nổi tiếng hơn, đồng thời, phố ăn vặt cũng được mở ra, việc kinh doanh rất tốt.
Bao gồm phí bảo vệ, phí đậu xe và thu nhập khác, chưa đến một tuần ba con đường đạt lợi nhuận lên đến 3 triệu.
Phải biết, ba con phố này hóa ra lại là những con phố có lượng hành khách tệ nhất ở Đồn Môn.
Ngoài ra, nhà máy mì ăn liền của Thẩm Đống cũng đã đi vào quỹ đạo.
Dây chuyền sản xuất ra các sản phẩm không bị gián đoạn 24/24, sau đó được vận chuyển liên tục đến Bằng Thành thông qua các công ty vận tải và bán cho các đại lý ở nhiều nơi ở phía Bắc.
Bởi vì sản lượng không cao lắm, nên lợi nhuận mỗi ngày của nhà máy mì ăn liền chỉ có bảy tám vạn, phạm vi phủ sóng của nó chỉ có bốn, năm tỉnh ở nội địa phía Nam.
Nếu mở rộng ra toàn quốc, ước tính 50 vạn một ngày là không thành vấn đề.
Điều khiến Thẩm Đống ngạc nhiên là các đại lý của Nghê gia ở Đông Nam Á đã chủ động tìm tới hắn, tuyên bố sẽ tiếp tục tiêu thụ mì ăn liền.
Thẩm Đống đương nhiên rất vui mừng, liền quyết định mở rộng quy mô, xây dựng nhà máy và giới thiệu 20 dây chuyền sản xuất cho các nhà sản xuất ở Hạ quốc, chuẩn bị làm một vố lớn.
Địa điểm mới của nhà máy mì ăn liền nằm ở nơi có giá đất rẻ nhất quận Hoàng Đại Tiên.
Để tiết kiệm thời gian, hắn trực tiếp mua lại một nhà máy sản xuất thực phẩm đã phá sản.
Thiết bị của nhà máy thực phẩm này đã cũ, tất cả máy móc chỉ có thể được bán dưới dạng sắt vụn, ưu điểm duy nhất là diện tích lớn.
Dây chuyền sản xuất ngay khi hoàn thiện có thể đưa vào sử dụng ngay.
Kế hoạch ban đầu của Thẩm Đống là chuyển nhà máy mì ăn liền Nguyên Lãng dời đến Bằng Thành, nhưng giờ hắn đã thay đổi chủ ý.
Nhà máy mì ăn liền quy mô lớn ở Bằng Thành sẽ được xây dựng, nhắm đến toàn bộ Hạ quốc.
Các nhà máy mì ăn liền trên đảo Hồng Kông phục vụ đảo Hồng Kông và các nước Đông Nam Á.
Chỉ là kinh phí của Thẩm đống có hạn, 20 dây chuyền sản xuất mì ăn liền đã khiến hắn tiêu tốn 9 triệu đô la Mỹ, tương đương 72 triệu đô la Hồng Kông, trực tiếp làm cạn kiệt dòng tiền của hắn.
Số tiền còn lại chưa được rửa nên Thẩm Đồng đã hoãn chuyến đi Bằng Thành để khảo sát.
Tuy nhiên, chỉ cần nhà máy mì ăn liền đi vào hoạt động thì tiền sẽ sớm quay trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận