Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 535: Vô cùng náo nhiệt (2)

Nội đấu của trong băng Tam Liên không liên quan gì đến Thẩm Đống.
Sở dĩ hắn khơi mào để Đinh Dao nổi sát tâm đối với Lôi Phục Oanh, chỉ vì muốn bọn họ tranh đấu kịch liệt một chút, người chết càng nhiều thêm một chút mà thôi.
Nói trắng ra, là vì giá trị việc thiện.
Sau khi xảy ra khủng hoảng cổ phiếu ở Đăng Tháp Quốc, Thẩm Đống luôn cảm thấy mình nên học cách đầu tư cổ phiếu, vì thế bỏ ra năm trăm ngàn thiện công mua kỹ năng đầu tư cổ phiếu cao cấp.
Sau khi hắn có được kỹ năng này, Thẩm Đống mới phát hiện đầu tư cổ phiếu thật sự không đơn giản.
Không chỉ cần tố chất tâm lý cứng, còn phải có rất nhiều cơ sở lý luận tài chính và vô số kinh nghiệm thực chiến, trên cơ bản Thẩm Đống đã đạt tới trình độ chuyên gia tài chính và chuyên gia kinh tế cao cấp nhất.
Bây giờ Thẩm Đống bức thiết muốn mua kỹ năng đầu cơ cổ phiếu cấp đại sư, nhưng giá trị việc thiện của hắn chỉ còn lại có sáu mươi ba nghìn, khoảng cách mục tiêu đạt thành còn thiếu năm mươi bảy nghìn nữa.
Bởi vậy, Thẩm Đống cần càng thêm cố gắng kiếm được giá trị việc thiện.
Mà cách kiếm được giá trị việc thiện nhanh nhất chính là thu phục những hắc thủ lĩnh đứng đầu bang phái kia.
Tuy rằng Đại D làm không ít chuyện ác, nhưng quan hệ với Thẩm Đống không tệ.
Ở giai đoạn này diệt trừ hắn ta chỉ thêm hại chứ không đem lại lợi lộc gì cho Thẩm Đống.
Đinh Dao và Lôi Phục Oanh của băng Tam Liên chưa từng làm quá nhiều chuyện xấu, khơi mào nội đấu của bọn họ cũng chỉ vì hy vọng có thể liên lụy đến những tên khốn kiếp từng bán ma túy kia mà thôi.
Trải qua hơn hai năm tìm tòi, Thẩm Đống đã hiểu rõ một ít logic của hệ thống.
Nó sẽ dựa theo tác dụng của Thẩm Đống trong một sự kiện nào đó để tính toán giá trị việc thiện.
Ví dụ như thủ lĩnh đứng đầu Đông Tinh – Bổn thúc, bởi vì là Thẩm Đống chi hai ngàn vạn đô la Mỹ mua sát thủ phát huy tác dụng lớn nhất, cho nên hệ thống cho hắn năm mươi hai vạn giá trị việc thiện.
Nếu nội đấu của băng Tam Liên có thể khiến cho nguyên khí của bang phái này bị thương nặng, như vậy Thẩm Đống chắc chắn có thể đạt được giá trị việc thiện cực cao.
Đương nhiên, chuyện này chỉ là hắn thuận tay mà làm mà thôi, người Thẩm Đống thực sự muốn giết là Lâm Hoài Nhạc.
Lâm Hoài Nhạc và Đại D giống nhau, một mực buôn bán ma túy, hại chết không biết bao nhiêu người.
Chỉ cần xử lý hắn ta, nói không chừng có thể lấy được năm mươi bảy nghìn giá trị việc thiện kia tới tay, bởi vậy nên lúc này Thẩm Đống mới giật dây Đinh Dao liên hợp với Đại D đi đánh Lâm Hoài Nhạc.
Có thể thành thì càng tốt, không thành cũng chẳng sao.
Cùng lắm thì Thẩm Đống tự mình động thủ thôi.
Dù sao Bổn thúc chính là chết dưới súng của Bành Dịch Hành, Thẩm Đống hoàn toàn có thể sắm vai Bành Dịch Hành dùng súng giết chết Lâm Hoài Nhạc.
Hai ngày sau, Thẩm Đống và Đường Bồi Quân ngồi một chiếc xe Lincoln phiên bản dài, dưới sự bảo vệ của sáu chiếc limousine, chậm rãi đi về phía khách sạn Tứ Quý.
Trong xe, Thẩm Đống mặc âu phục toàn thân, bắt chéo chân, trong tay lắc lư một ly cà phê, hỏi: "Lão Đường, chiếc xe này tốn bao nhiêu tiền?"
Đường Bồi Quân vươn hai ngón tay, nói: "Hai triệu đô la Mỹ."
Thẩm Đống nhíu mày nói: "Mẹ kiếp, mắc dữ vậy?"
Đường Bồi Quân nói: "Đống ca, đây là tượng trưng cho thân phận. Ví dụ như Lý Siêu Nhân, xe của hắn ta cũng là một chiếc Lincoln, trị giá tám triệu đô la Mỹ, đắt đến mức hù chết người."
Thẩm Đống bĩu môi: "Ta cảm thấy loại xe này ngoại trừ lớn một chút ra, không còn ưu điểm gì, còn không hữu dụng bằng một chiếc xe van."
Đường Bồi Quân nói: "Không có cách nào khác, bây giờ nhân sĩ thượng tầng Hồng Kông đều thích loại xe này."
Thẩm Đống quay đầu nhìn cảnh đêm ánh đèn rực rỡ bên ngoài cửa sổ xe, xì một tiếng, nói: "Mẹ nó đều là thứ đốt tiền. Chờ chúng ta đến cấp bậc như Lý Siêu Nhân, chúng ta đều ngồi xe tải dự tiệc, xem truyền thông nói như thế nào."
Đường Bồi Quân mỉm cười nói: "Bọn họ chỉ có thể nói ngài rất khiêm tốn. Nói đến truyền thông, Đống ca, chúng ta có nên mua một tòa soạn báo không? Ở Hồng Kông, không có tiếng nói của mình, chúng ta làm việc sẽ rất bất tiện."
Thẩm Đống nói: "Ta đã sớm suy nghĩ đến vấn đề này. Không chỉ tòa soạn báo, còn có đài truyền hình TVB và đài truyền hình ATV là hai kênh truyền hình tuyên truyền dư luận lớn nhất, tốt nhất cũng nên nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta."
Đường Bồi Quân sờ mũi một cái, nói: "Tòa soạn thì còn dễ chứ để làm chủ hai đài truyền hình này e rằng rất khó."
Thẩm Đống nói: "Cho dù không khống chế được, ít nhất chúng ta cũng phải có sức ảnh hưởng đối với hai đài truyền hình này."
Đường Bồi Quân gật đầu, nói: "Ngày mai ta lập tức phái người đi điều tra một chút xem cổ phần của hai đài truyền hình này phân phối thế nào, nhìn xem thử có cơ hội trở thành cổ đông của hai nhà đài này được hay không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận