Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 758: Vị trí của Phi Cơ chiến đấu Hắc Ưng (1)

Chương 758: Vị trí của Phi Cơ chiến đấu Hắc Ưng
Liên Hạo Long nói: "Ta giết không được, không có nghĩa là ngươi giết không được."
Sắc mặt của Phi Cơ thay đổi, nói: "Các ngươi có ý gì?"
Lý A Tề nói: "Phi Cơ, Thẩm Đống muốn đem toàn bộ địa bàn giao cho ngươi, ngươi có phải nên mời hắn cùng anh em ra ngoài uống chút rượu hay không?"
Phi Cơ lập tức hiểu ý của Lý A Tề, nói: "Ngươi muốn động thủ trên bàn rượu?"
Lý A Tề lắc đầu một cái, nói: "Ta làm như thế nào, không có liên quan gì đến ngươi. Ngươi chỉ cần mời Thẩm Đống ra ngoài là được. Chỉ cần hắn chết, ngươi mới có thể thực sự trở thành một lão đại xã đoàn."
Phi Cơ trầm ngâm một lúc lâu, nâng chung trà lên, tàn nhẫn mà ực một hớp, nói: "Vô độc bất trượng phu. Chuyện này ta đồng ý, thế nhưng ta sẽ không tự mình động thủ. Nếu không thì, ta sẽ không cách nào giải thích với thủ hạ."
Lý A Tề cười nói: "Yên tâm."
Sau khi Phi Cơ rời đi, Liên Hạo Long lạnh lùng nói: “Khó trách Thẩm Đống không cho hắn vào làm việc trong tập đoàn Đằng Phi? Thật sự đủ ngu ngốc.”
Lý A Tề: “Hiện giờ chúng ta cần kẻ ngốc như thế.”
Liên Hạo Long: “Ngươi chuẩn bị đối phó với Thẩm Đống như thế nào? Nếu dùng thủ đoạn giang hồ bình thường thì chỉ sợ không đối phó được với hắn.”
Lý A Tề cười nói: “Ở Mã Á quốc có một nhóm lính đánh thuê Hùng Sư. Bọn họ đã nhận 100 triệu đô la Mỹ và sẽ sớm đến đảo Hồng Kông. Nghe nói vì để giết được Thẩm Đống, có người đã chi tiền ra cho họ một phi cơ chiến đấu Hắc Ưng.”
Trong lòng Liên Hạo Long chấn động, nói: “Chính phủ Ưng Tương chấp nhận cho Hắc Ưng đi vào đảo Hồng Kông sao?”
Hắc Ưng là một loại phi cơ chiến đấu được quân đội Đăng Tháp quốc nghiên cứu chế tạo ra, ngoại trừ được trang bị súng máy bên ngoài thì còn có thể mang thêm tên lửa và bệ phóng tên lửa, cùng với các vũ khí khác.
Vì đối phó với Thẩm Đống mà Ưng Tương lão thế nhưng dùng để cả vũ khí như vậy, từ đó có thể thấy được quyết tâm muốn giết Thẩm Đống của bọn họ mãnh liệt ra sao.
Lý A Tề nhấp một ngụm trà và nói: “Hắc Ưng đã đi vào, đang đáp trên bãi cỏ trong biệt thự của một vị đại gia.”
Liên Hạo Long” “Khó trách ngươi tình nguyện đắc tội Thẩm Đống cũng muốn hoàn toàn cắt đứt với hắn. Xem ra lúc này Thẩm Đống chạy trời không khỏi nắng rồi.”
Lý A Tề thở dài: “Thẩm Đống có thể được xưng là một đại nhân vật trong thế hệ của hắn, đáng tiếc không nhìn rõ thời thế.”
Trong lòng Liên Hạo Long vừa động, nói: “Làm sao ngươi biết chuyện này rõ ràng như vậy? Ngươi vừa mới nói Hắc Ưng đang đậu trên bãi cỏ trong biệt thự của một đại gia, chẳng lẽ đại gia này là Lý tước sĩ?”
Lý A Tề lộ ra vẻ mặt cao thâm khó đoán, nói: “Làm sao Lý tước sĩ có thể nhúng tay vào chuyện này được? Long ca, đừng đoán mò, có một số chuyện ngươi không nên biết.”
Liên Hạo Long gật đầu, nâng ly trà lên nói: “Nâng ly coi như tiễn đưa Thẩm Đống.”
Lý A Tề cũng chạm vào ly trà của hắn một chút, nói: “Tiễn đưa Thẩm Đống.”

Bên kia, sau khi Phi Cơ rời khỏi quán cà phê và về đến nhà thì trực tiếp nằm gục xuống ghế sô pha.
Đối với chuyện Thẩm Đống không cho hắn vào làm trong tập đoàn Đằng Phi, mặc dù trong lòng Phi Cơ có chút oán hận, nhưng tuyệt đối không hề có ý nghĩ làm hại gì đến Thẩm Đống.
Huống chi tự bản thân hắn ta cũng biết mình không giỏi quản lý công ty, chỉ là trong lòng hơi cảm thấy không thoải mái mà thôi.
Ba ngày trước, Phi Cơ đi uống rượu với các huynh đệ trong một quán bar, trên đường trở về thì bị người của Trung Nghĩa Tín bắt cóc.
Liên Hạo Long lấy ra một đoạn video ghi lại cảnh Phi Cơ giết chết một vị Ưng Tương lão, đe dọa ép hắn phải phản bội Thẩm Đống.
Chủ nhân của đoạn video này chính là phó trưởng phòng Smith của sở cảnh sát đảo Hồng Kông.
Dưới sự ép buộc và xúi giục của Liên Hạo Long, Phi Cơ đã đồng ý với yêu cầu của hắn.
Lúc này, mới có chuyện hắn bí mật đi đến quán cà phê để gặp Liên Hạo Long và Lý A Tề.
Phi Cơ ngẩng đầu nhìn trần nhà, trong đầu một mảnh hỗn loạn.
Hắn biết nếu bản thân không nghe theo lời của bọn họ thì chắc chắn sẽ bị đưa vào ngục giam, tương lai mấy chục năm sẽ không được thấy ánh mặt trời.
Nhưng nếu nghe theo lời của Liên Hạo Long thì rất có thể Thẩm Đống sẽ chết trong tay đối phương, cho dù không chết thì có lẽ cả đời này cũng không chạy thoát được khỏi sự khống chế của Liên Hạo Long và Lý A Tề.
Đứng trước hai sự lựa chọn khó khăn, khiến Phi Cơ vô cùng đau đầu.
Đúng lúc này, điện thoại trong nhà vang lên.
Phi Cơ mơ mơ màng màng bắt máy.
“Alo, ai đó?
“Mẹ nó, Phi Cơ, ta là Jimmy, tên nhóc ngươi thật sự muốn làm lão đại sao?”
“Đúng thế, không được sao?”
“Đương nhiên là được, chỉ là lăn lộn trong giới giang hồ chung quy không phải là giải pháp lâu dài. Chẳng lẽ ngươi thấy trải qua những ngày tháng liếm máu trên mũi dao còn chưa đủ ư?”
”Jimmy, ta chỉ biết đánh nhau chứ không biết kinh doanh.”Chương 758: Vị trí của Phi Cơ chiến đấu Hắc Ưng
Liên Hạo Long nói: "Ta giết không được, không có nghĩa là ngươi giết không được."
Sắc mặt của Phi Cơ thay đổi, nói: "Các ngươi có ý gì?"
Lý A Tề nói: "Phi Cơ, Thẩm Đống muốn đem toàn bộ địa bàn giao cho ngươi, ngươi có phải nên mời hắn cùng anh em ra ngoài uống chút rượu hay không?"
Phi Cơ lập tức hiểu ý của Lý A Tề, nói: "Ngươi muốn động thủ trên bàn rượu?"
Lý A Tề lắc đầu một cái, nói: "Ta làm như thế nào, không có liên quan gì đến ngươi. Ngươi chỉ cần mời Thẩm Đống ra ngoài là được. Chỉ cần hắn chết, ngươi mới có thể thực sự trở thành một lão đại xã đoàn."
Phi Cơ trầm ngâm một lúc lâu, nâng chung trà lên, tàn nhẫn mà ực một hớp, nói: "Vô độc bất trượng phu. Chuyện này ta đồng ý, thế nhưng ta sẽ không tự mình động thủ. Nếu không thì, ta sẽ không cách nào giải thích với thủ hạ."
Lý A Tề cười nói: "Yên tâm."
Sau khi Phi Cơ rời đi, Liên Hạo Long lạnh lùng nói: “Khó trách Thẩm Đống không cho hắn vào làm việc trong tập đoàn Đằng Phi? Thật sự đủ ngu ngốc.”
Lý A Tề: “Hiện giờ chúng ta cần kẻ ngốc như thế.”
Liên Hạo Long: “Ngươi chuẩn bị đối phó với Thẩm Đống như thế nào? Nếu dùng thủ đoạn giang hồ bình thường thì chỉ sợ không đối phó được với hắn.”
Lý A Tề cười nói: “Ở Mã Á quốc có một nhóm lính đánh thuê Hùng Sư. Bọn họ đã nhận 100 triệu đô la Mỹ và sẽ sớm đến đảo Hồng Kông. Nghe nói vì để giết được Thẩm Đống, có người đã chi tiền ra cho họ một phi cơ chiến đấu Hắc Ưng.”
Trong lòng Liên Hạo Long chấn động, nói: “Chính phủ Ưng Tương chấp nhận cho Hắc Ưng đi vào đảo Hồng Kông sao?”
Hắc Ưng là một loại phi cơ chiến đấu được quân đội Đăng Tháp quốc nghiên cứu chế tạo ra, ngoại trừ được trang bị súng máy bên ngoài thì còn có thể mang thêm tên lửa và bệ phóng tên lửa, cùng với các vũ khí khác.
Vì đối phó với Thẩm Đống mà Ưng Tương lão thế nhưng dùng để cả vũ khí như vậy, từ đó có thể thấy được quyết tâm muốn giết Thẩm Đống của bọn họ mãnh liệt ra sao.
Lý A Tề nhấp một ngụm trà và nói: “Hắc Ưng đã đi vào, đang đáp trên bãi cỏ trong biệt thự của một vị đại gia.”
Liên Hạo Long” “Khó trách ngươi tình nguyện đắc tội Thẩm Đống cũng muốn hoàn toàn cắt đứt với hắn. Xem ra lúc này Thẩm Đống chạy trời không khỏi nắng rồi.”
Lý A Tề thở dài: “Thẩm Đống có thể được xưng là một đại nhân vật trong thế hệ của hắn, đáng tiếc không nhìn rõ thời thế.”
Trong lòng Liên Hạo Long vừa động, nói: “Làm sao ngươi biết chuyện này rõ ràng như vậy? Ngươi vừa mới nói Hắc Ưng đang đậu trên bãi cỏ trong biệt thự của một đại gia, chẳng lẽ đại gia này là Lý tước sĩ?”
Lý A Tề lộ ra vẻ mặt cao thâm khó đoán, nói: “Làm sao Lý tước sĩ có thể nhúng tay vào chuyện này được? Long ca, đừng đoán mò, có một số chuyện ngươi không nên biết.”
Liên Hạo Long gật đầu, nâng ly trà lên nói: “Nâng ly coi như tiễn đưa Thẩm Đống.”
Lý A Tề cũng chạm vào ly trà của hắn một chút, nói: “Tiễn đưa Thẩm Đống.”

Bên kia, sau khi Phi Cơ rời khỏi quán cà phê và về đến nhà thì trực tiếp nằm gục xuống ghế sô pha.
Đối với chuyện Thẩm Đống không cho hắn vào làm trong tập đoàn Đằng Phi, mặc dù trong lòng Phi Cơ có chút oán hận, nhưng tuyệt đối không hề có ý nghĩ làm hại gì đến Thẩm Đống.
Huống chi tự bản thân hắn ta cũng biết mình không giỏi quản lý công ty, chỉ là trong lòng hơi cảm thấy không thoải mái mà thôi.
Ba ngày trước, Phi Cơ đi uống rượu với các huynh đệ trong một quán bar, trên đường trở về thì bị người của Trung Nghĩa Tín bắt cóc.
Liên Hạo Long lấy ra một đoạn video ghi lại cảnh Phi Cơ giết chết một vị Ưng Tương lão, đe dọa ép hắn phải phản bội Thẩm Đống.
Chủ nhân của đoạn video này chính là phó trưởng phòng Smith của sở cảnh sát đảo Hồng Kông.
Dưới sự ép buộc và xúi giục của Liên Hạo Long, Phi Cơ đã đồng ý với yêu cầu của hắn.
Lúc này, mới có chuyện hắn bí mật đi đến quán cà phê để gặp Liên Hạo Long và Lý A Tề.
Phi Cơ ngẩng đầu nhìn trần nhà, trong đầu một mảnh hỗn loạn.
Hắn biết nếu bản thân không nghe theo lời của bọn họ thì chắc chắn sẽ bị đưa vào ngục giam, tương lai mấy chục năm sẽ không được thấy ánh mặt trời.
Nhưng nếu nghe theo lời của Liên Hạo Long thì rất có thể Thẩm Đống sẽ chết trong tay đối phương, cho dù không chết thì có lẽ cả đời này cũng không chạy thoát được khỏi sự khống chế của Liên Hạo Long và Lý A Tề.
Đứng trước hai sự lựa chọn khó khăn, khiến Phi Cơ vô cùng đau đầu.
Đúng lúc này, điện thoại trong nhà vang lên.
Phi Cơ mơ mơ màng màng bắt máy.
“Alo, ai đó?
“Mẹ nó, Phi Cơ, ta là Jimmy, tên nhóc ngươi thật sự muốn làm lão đại sao?”
“Đúng thế, không được sao?”
“Đương nhiên là được, chỉ là lăn lộn trong giới giang hồ chung quy không phải là giải pháp lâu dài. Chẳng lẽ ngươi thấy trải qua những ngày tháng liếm máu trên mũi dao còn chưa đủ ư?”
”Jimmy, ta chỉ biết đánh nhau chứ không biết kinh doanh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận