Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 268: Quy tắc của Bích Hải không thể phá vỡ (2)

Chương 268: Quy tắc của Bích Hải không thể phá vỡ (2)
Thẩm Đống nói: “Đặt mình vào vị trí đó mà xử lý. Nếu ta là hắn chỉ sợ ta cũng sẽ làm như vậy.”
Hàn Tân gật đầu nói: “Đúng vậy."
Thẩm Đống nói: “Không nói nữa. Đi, tối nay chúng ta chơi thật vui vẻ đi.”
Hàn Tân hỏi: “Những mỹ nữ khiêu vũ kia có phải là sinh viên hay không? Nhìn dáng vẻ của các nàng đều rất thanh thuần.”
Thẩm Đống nói: “Đúng vậy, ở chỗ này của ta không được phép ép buốc gái nhà lành làm gái mại dâm, nhưng trong số bọn họ có những gia đình rất nghèo. Để kiếm tiền nuôi gia đình, các nàng không ngại đi cùng những ông chủ lớn như ngươi. Yêu cầu duy nhất là họ phải thích ngươi, cho nên nói chỉ có tiền không có mị lực cũng không được.”
Byoori chiều, Thẩm Đống cảnh cáo Tiểu Mã Ca không được ép buộc các nữ sinh kia.
Tiểu Mã Ca đặc biệt đi hỏi bọn họ có muốn ra sân khấu hay không, kết quả có hơn một nửa nữ sinh đồng ý, nhưng giá cả phải đủ cao, nhất định phải để cho các nàng để ý đến đối phương.
Sau khi làm thống kê xong, có hơn mười nữ sinh nữa đồng ý.
Yêu cầu thấp nhất là bốn mươi vạn đô la Hồng Kông yêu cầu cao nhất là hai trăm vạn đô la Hồng Kông, giá cao đến mức đáng sợ.
Nhưng đối với những người giàu không thiếu tiền mà nói, chỉ cần thích thì có lẽ sẽ không keo kiệt về tiền bạc.
Đương nhiên, nếu giao dịch thành công, hộp đêm sẽ nhận được 30% hoa hồng.
Hàn Tân hoảng sợ nói: “Vãi, A Đống, tiểu tử ngươi cũng quá thông minh đi.”
Thẩm Đống nhún nhún vai nói: “Đây đều là Tiểu Mã Ca làm. Khách hàng cấp thấp thì tìm kiếm những cô gái bình thường, khách hàng bình thường thì tìm kiếm những cô gái Tây mặc đồng phục khác nhau kia, còn các khách hàng cấp cao thì tìm kiếm những nữ sinh xinh đẹp này. Mọi người đều là ngươi tình ta nguyện, không ai ép buộc ai cả, ta cảm thấy như vậy không tồi nên cũng đồng ý.”
Hàn Tân nhướng mày hỏi: "Nói thật, có phải ngươi cũng nên nếm thử một lần hay không?”
Thẩm Đống nói: “Đắt quá, ta không dám thử.”
Đúng lúc này, một người em trai chạy ra nói: “Đống ca, có người đang làm loạn.”
Sắc mặt Thẩm Đống hơi thay đổi nói: ‘Đi.”
Quay lại hộp đêm, Thẩm Đống nhìn thấy Tiểu Mã Ca đang thương lượng với một nam thanh niên. Một người phụ nữ xinh đẹp đang trốn sau lưng Tiểu Mã Ca, trong mắt đầy sự hoảng sợ.
Các vị khách khác nhìn họ với vẻ thích thú.
Thẩm Đống hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Tiểu Mã Ca nói: “Đống ca, đây chính là Lục Thanh Nham tiên sinh, đại công tử của ngành giày Lục thị. Hắn nhìn trúng vũ công Tiểu Điệp của chúng ta, sẵn sàng chi tám mươi bạn để qua đêm với nàng ấy, nhưng Tiểu Điệp không thích hắn nên anh Lục có chút khó chịu.”
Lục Thanh Nham bất mãn hét lên: “Cái gì mà không thích ta? Mẹ kiếp, cũng là đi bán thân còn ở chỗ này giả vờ thuần khiết. Ông chủ Trầm, chuyện này ngươi nhất định phải cho tôi một lời giải thích.”
Thẩm Đống không khách khí nói: “Ta không có gì để giải thích. Lục tiên sinh, những cô gái này đều là sinh viên, có quan hệ hợp tác với hộp đêm chúng ta, chúng ta sẽ không ép buộc các cô ấy là bất cứ chuyện gì. Ta thấy trong tay ngươi cầm một cuốn sách công chúa, trên đó viết rất rõ ràng, nếu muốn bọn họ đi cùng ngươi, một là tiền, hai là người. Nếu ngươi chọn bọn họ, bọn họ cũng chọn ngươi, hai bên tình nguyện là quy tắc của hộp đêm chúng ta, không ai có thể vi phạm được.”
Với tư cách là ông chủ của hộp đêm Bích Hải, Thẩm Đống cũng không muốn đắc tội với khách hàng ngay trong ngày khai trương.
Nhưng không có cách nào khác, quy tắc của hộp đêm nhất định phải được thiết lập.
Nếu ngày đầu tiên đã có người bức ép phá vỡ quy tắc, như vậy sau này chuyện quản lý hộp đêm sẽ có vấn đề rất lớn, những nữ sinh này không được bảo vệ sẽ xin nghỉ ngay lập tức.
Đến lúc đó, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Dường như không ngờ Thẩm Đống lại không nể mặt mình như vậy, Lục Thanh Nham có hơi sững sờ, sau đó thẹn quá hóa giận nói: “Chúng ta đến đây để giải trí, không phải đến để lựa chọn. Ông chủ Thẩm, ngươi vẫn coi đây là hộp đêm sao?”
Thẩm Đống cười nói: “Bích Hải của chúng ta là hộp đêm hàng đầu, thật sự khác với những hộp đêm không cao cấp khác. Có chỗ thất lễ mong ngài có thể thông cảm hơn.”
Bên trên ghế dài, một người đàn ông mập mạp đứng dậy hét: “Lục đại thiếu gia, nếu con gái người ta không thích ngươi, điều đó có nghĩa là mị lực của ngươi không đủ. Ngươi không cần phải ép mua ép bán, không cảm thấy hơi quá đáng sao?”
Không cần phải nói, tên mập này nhất định có liên quan đến Lục Thanh Nham, nếu không sẽ không hạ nhục hắn trước mặt mọi người như vậy.
Lục Thanh Nham giận tím mặt, chỉ vào tên mập nói: “Từ Văn Lượng, ngươi mập đến mức sắp biến thành heo rồi còn dám nói chuyện mị lực với ta. Ta khinh, nếu không phải ngươi coi một trăm hai mươi vạn này như rác, có người phụ nữ nào thích ngươi?”
Từ Văn Lượng hôn nữ sinh bên cạnh một cái, đắc ý nói: “Ra giá cao chứng minh ta là một người rộng lượng. Không có cách nào khác, mỹ nữ rất thích đàn ông hào phóng. Không giống Lục Thanh Nham khấu khấu sưu sưu* ngươi, cô nương Tiểu Điệp ra giá tiền thấp nhất là tám mươi vạn đô la Hồng Kông, ngược lại ngươi chỉ bỏ ra tám mươi vạn. Con mẹ nó, nếu như là ta, chắc chắn ta cũng sẽ không đi cùng ngươi. Mọi người nói xem có phải hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận