Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 777: Trận đầu thắng lợi (1)

Hoắc Chân Bắc nói: “Lão gia tử nhà ta từ lúc nghe nói ngài đầu tư quy mô lớn vào đất liền vẫn luôn la hét muốn gặp mặt ngài, không biết ngài có thời gian hay không?”
Thẩm Đống liếc nhìn tập đoàn Ưng Tương và tứ đại gia tộc, khẽ nói vào tai Hoắc Chân Bắc: “Gần đây chỉ sợ có hơi khó khăn, có người đang có âm mưu quỷ kế để tiêu diệt ta, đúng lúc ta cũng muốn tiêu diệt bọn họ. Đợi sau khi mọi chuyện kết thúc có kết quả, ta sẽ đến thăm Hoắc lão gia.”
Thân là người cầm lái thực sự của Hoắc gia, Hoắc Chấn Bắc đương nhiên biết được sự chèn ép mà Thẩm Đông đang phải chịu, lập tứcnói: “Nếu có chỗ nào Hoắc gia chúng ta có thể giúp đỡ, chúng ta nhất định sẽ làm.”
Thẩm Đống cười nói: “Chỉ là một đám tôm tép nhãi nhép mà thôi, ta vốn không để bọn hắn vào mắt, bọn hắn muốn chơi thì cứ chơi vui vẻ đi.”
Thẩm Đống cố ý nói lớn lời này để mọi người trong phòng họp đều có thể nghe thấy.
Mọi người không khỏi lộ ra vẻ mặt ngưỡng mộ.
Không phải ai cũng dám công khai chế giễu tập đoàn Ưng Tương và tứ đại gia tộc như Thẩm Đống.
“Thẩm Đống này đúng là khí phách to lớn, thủ đoạn tàn nhẫn, ánh mắt phi thường và lòng dũng cảm đáng kinh ngạc. Chỉ cần cho hắn thêm mười năm nữa, chỉ sợ toàn bộ đảo Hồng Kông thậm chí cả thế giới sẽ bị hắn làm cho khiếp sợ.”
Lúc này, trong đầu Hoắc Chấn Bắc vang lên đánh giá của Hoắc Ưng Đông đối với Thẩm Đống.
Số ghế ngồi của Thẩm Đống được ban tổ chức xếp ở hàng cuối cùng.
Nhìn ánh mắt phức tạp của mọi người, Thẩm Đống lắc đầu nói: “Bọn họ đều nói Thẩm Đống ta là một con la lùn xuất thân từ Hồng Hưng, cả ngày chỉ biết nói bậy nói bạ, không có chút phong độ nào. Bây giờ xem ra, ta rất có phong độ, ít nhất ta mạnh mẽ hơn so với những người khác. Cả ngày nói mình là quân tử, hưng khi xử lý công việc lại không có chút phóng khoáng nào, đúng là khiến người ta không nói nên lời mà.”
Vogt không nhịn được nói: “Thẩm tiên sinh, chỉ là một vị trí mà thôi, có cần phải nhớn nhác như vậy không?”
Thẩm Đống trực tiếp ngồi xuống, cười haha nói: “Ta cũng đi từ tầng lớp dưới nhất đi lên. Đừng nói có chỗ ngồi, không có chỗ ngồi cũng không sao, ta tùy tiện tìm một chỗ ngồi là được. Sở dĩ ta tức giận, chủ yếu là vì chán ghét những người làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ trinh tiết. Vogt tiên sinh, ngươi cảm thấy mình giả vờ là quân tử sao?”
Sắc mặt Vogt trùng xuống nói: “Đều là những người có địa vị, Thẩm tienr sinh không biết là lời của mình quá khó nghe sao?”
Thẩm Đống nói: “Ta đang mắng đám khốn nạn đó, không phải là ngài, sao ngài lại phải phản ứng lớn như vậy?”
Vogt cong môi nói: "Miệng lưỡi tranh luận cũng chẳng có ích gì. Ta hy vọng Thẩm tiên sinh có thể thu hoạch được thứ gì đó trong cuộc đấu giá này."
Thẩm Đống cười nói: “Ta tin tưởng mình nhất định sẽ có.”
Người được đãi ngộ ngang như Thẩm Đống chính là Hoắc Chấn Bắc.
Với danh tiếng của Hoắc gia, cho dù hắn ta không ngồi ở vị trí trung tâm của hàng thứ nhất, cũng có thể ngồi vào vị trí bên cạnh tứ đại gia tộc, kết quả lại bị ban tổ chức xếp vào vị trí ngoài cùng bên phải của hàng thứ ba.
Trong lòng Hoắc Chấn Bắc tất nhiên tức giận.
Hoắc Chấn Bắc nhìn thấy địa vị của Thẩm Đống còn không bằng mình, trực tiếp đứng dậy nói: "Thẩm tiên sinh, ta và ngài mới quen đã thân, không bằng ngồi cùng một chỗ đi?”
Thẩm Đống biết Hoắc Trấn Bắc đang cố gắng chống đỡ chính mình, lập tức cười nói: “Được.”
Hoắc Chấn Bắc đi tới ngồi xuống bên cạnh Thẩm Đống.
Nhìn thấy Thẩm Đống và Hoắc Chấn Bắc, hai người siêu cấp phú hào có quan hệ thân mật với đất liền có biểu hiện như vậy, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao.
“Thấy không? Hình như Thẩm Hoắc muốn liên minh với nhau.”
“Bọn họ đều là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của tập đoàn Ưng Tương và chính phủ Ưng Tương, hai nhà có cơ sở để liên minh lại.”
"Hoắc gia đã suy sụp, Thẩm Đống làm ăn phát triển không ngừng, làm sao có thể liên minh được?"
"Dù thế nào đi nữa, Hoắc gia cũng sẽ quay lại kinh doanh bất động sản."
...
Trong lúc mọi người đang thảo luận, cuộc đấu giá chính thức bắt đầu.
5.260 mẫu đất ở Tân Giới được chia thành 24 phần với các vị trí khác nhau.
Diện tích có lớn có nhỏ, vị trí có tốt có xấu.
Thẩm Đống đọc hướng dẫn đấu giá, nhẹ giọng hỏi: “Hoắc tiên sinh, ngài có định quay lại gia nhập lĩnh vực bất động sản một lần nữa sao?”
Hoắc Chấn Bắc nói: “Đúng vậy. Khi đó chúng ta không còn cách nào khác chỉ có thể bất đắc dĩ bán bất động sản cho tứ đại gia tộc. Tình hình bây giờ đã khác xưa rất nhiều, chính phủ Ưng Tương cũng không thể nào tùy ý chèn ép chunsh ta nữa. Cha ta quyết định rất nhanh, quyết định quay trở lại ngành bất động sản, kính mong Thẩm tiên sinh có thể ủng hộ nhiều hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận