Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 120: Tống Tử Kiệt bị bắt

Chương 120: Tống Tử Kiệt bị bắt
Công ty đầu tư Đằng Phi.
Một cô gái xinh đẹp đẩy cửa văn phòng Tống Tử Hào.
"A Nhu, sao ngươi lại đến đây?"
Cô gái này là bạn gái của Tống Tử Kiệt, Chung Nhu.
"Hào ca, A Kiệt bị người bắt rồi. Ta không có số điện thoại của ngài nên đến đây để tìm ngài."
Tống Tử Hào biến đổi sắc mặt, nói, "A Nhu, đừng gấp,từ từ nói."
Chung Nhu liền vội vàng đem sự tình nói rõ.
Hóa ra Tống Tử Kiệt khoảng thời gian này vẫn luôn điều tra án tiền giả.
Sau khi đối phương nhận ra, liền gài bẫy để Tống Tử Kiệt đi vào.
Tống Tử Kiệt quá bốc đồng đã bị lừa và bắt đi.
Sáng sớm hôm nay, có mấy tên côn đồ đến nhà Chung Nhu, nói cô báo cho Tống Tử Hào và Tiểu Mã đến đón người.
Chung Nhu không còn cách nào khác, lúc này mới phải đến đây.
Tống Tử Hào nơi nào không biết đây là do Đàm Thành làm, liền nhấc điện thoại lên, trực tiếp bấm số của hắn.
"Hào ca, có chuyện gì không?"
"Em trai ta đâu?"
"Em trai ngươi là ai? Ta không biết nha."
"A Thành, ngươi nghe cho kỹ cho ta. Nếu ngươi dám động vào một sợi tóc của hắn, ta sẽ lấy mạng ngươi."
"Hào ca, ta thực sự không biết ngươi đang nói cái gì. Ta chỗ này còn có việc, tạm biệt."
Nghe thấy tiếng "tút tút" bên kia điện thoai, Tống Tử Hào chửi rủa: " Thật là một tên khốn nạn."
Chung Nhu vẻ mặt lo lắng hỏi: "Hào ca, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Tống Tử Hào nói: "Bọn họ có nói thời gian cùng địa điểm không?"
Chung Nhu nói: "Họ chỉ nói là 10 giờ tối."
Tống Tử Hào gật đầu, nói: "Ta biết rồi. Mục tiêu của bọn họ là ta. Trước khi ta chết, họ không dám động vào A Kiệt đâu. A Nhu, vì lý do an toàn, ngươi cùng ta đi gặp một người."
Nửa giờ sau, Tống Tử Hào dẫn Chung Nhu đến biệt thự của Thẩm Đống.
Vừa bước vào đã nhìn thấy Thiên Dưỡng Sinh và Phong Vu Tu đang ở trong sân thi đấu.
Hai người cứ ngươi tới ta đi, đánh đến khó phân thắng bại.
Nếu không phải hắn biết bọn họ là người của mình, sợ rằng Tống Tử Hào còn tưởng hai người bọn họ đang quyết đấu một trận sinh tử đấy.
Hai tuần trước, vợ của Phong Vu tu là Thẩm Tuyết đã hoàn thành ca phẫu thuật cắt bỏ dạ dày, rất thành công.
Thẩm Đống sắp xếp cho cô đến viện điều dưỡng, được các chuyên gia chăm sóc, loại trừ nỗi lo về sau cho Phong Vu Tu.
Sau khi giao tranh gần hai phút, lực công kích của Thiên Dưỡng Sinh rõ ràng giảm xuống một bậc, bị Phong Vu Tu đá trúng vào ngực.
"Này, Sinh ca, sao anh lại thua nữa rồi?" Jimmy cười hì hì trêu chọc.
Thiên Dưỡng Sinh lạnh nhạt nói: "Sức chịu đựng của tôi không bằng Tu, nên thua là chuyện bình thường. Jimmy, có muốn đến cùng chúng ta đánh một trận không?"
Jimmy nhanh chóng xua tay nói: "Không cần. Ngươi, Tu ca với Kiệt ca đều như biến thái ấy, ta mới sẽ không đánh với các ngươi."
Lý Kiệt liếc nhìn mắt Thẩm Đống, nói, "Nếu như ba người chúng ta là biến thái, thì Đống ca là gì?"
Ngày hôm qua, Phong Vu Tu, Lý Kiệt và Thiên Dưỡng Sinh đã liên thủ để cùng đánh nhau với Thẩm Đống.
Vỏn vẹn chỉ năm phút, ba người liền bị đánh bại, thua vô cùng thê thảm.
Nghe được lời của Lý Kiệt, Jimmy buột miệng nói: “Tất nhiên là đại biến thái.”
“Ồ!”
Một quả chuối tiêu từ xa bay, tới đập vào trán Jimmy.
Jimmy một tay bắt được, nhìn thấy là Thẩm Đống, liền kinh hô: "Không phải chứ? Đống ca, ngươi cách chúng ta xa, đều có thể nghe được chúng ta nói chuyện."
Thẩm Đống cười nói: "Ta có Thuận Phong Nhĩ. A Sinh, đừng nản chí. Xét về sức mạnh bùng nổ tức thời, ngươi không hề yếu hơn A Tu. Nhưng xét về sức bền thì ngươi kém xa. Bởi vì A Tu luyện tập chính là quốc thuật, nên nó có thể cải thiện thể lực về mọi mặt. Mà ngươi luyện tập thuật giết người, ở phương diện này có khiếm khuyết rất lớn."
Thiên Dưỡng Sinh trầm mặc một lát, rồi nói: "Đống ca, ta muốn học Hình Ý Quyền từ ngươi."
Thẩm Đống nói: "Được."
Phong Vu Tu là một người mê võ thuật, vừa nghe lời này, liền vội vàng nói: "Đống ca, ta cũng muốn học."
Thẩm Đống nói: "Được. Chỉ cần có thời gian, ta sẽ dạy các ngươi."
Nhìn thấy mọi người luyện quyền kết thúc, Tống Tử Hào đưa Chung Nhu đến trước mặt Thẩm Đống.
"Đống ca, đây là em dâu ta, Chung Nhu. Bọn ta...."
Tống Tử Hào chưa kịp nói xong, Thẩm Đống đã khoát tay trực tiếp ngắt lời hắn, nói: "Để ta đoán xem. Có phải em gtrai ngươi xảy ra chuyện gì rồi không?"
Tống Tử Hào cười khổ nói: “Vâng.”
Thẩm Đống nói: “Không cần phải nói, nhất định là Đàm Thành làm phải không?”
Tống Tử Hào nói: “Đúng vậy.”
Thẩm Đống chỉ vào hai cái ghế, để bọn họ ngồi xuống, nói: "A Hào, ngươi có biết cái gì gọi là tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương không? Nửa tháng trước ta đã nói với ngươi, ngươi chính là kẽ hở lớn nhất của Diêu Vũ Đồng và Đàm Thành, bọn họ chắc chắc sẽ không buông tha ngươi."
“Nếu lúc đó ngươi đồng ý, phỏng chừng hai người bọn họ đã ở dưới đó bán trứng vịt muối rồi. Hiện tại ngược lại tốt, em trai ngươi đã rơi vào tay bọn họ, bị động rồi đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận