Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 597: Đi đến New York (1)

Thái Tử nói: "Tưởng tiên sinh, xin lỗi, là chúng ta quá vô dụng."
Tưởng Thiên Dưỡng vung tay, nói: "Đều là ta sai. Nếu như không phải ta muốn giết Thẩm Đống, Sơn Kê, Đại Thiên Nhị cùng Đại Phi cũng sẽ không có chuyện, các ngươi cũng sẽ không bị tóm."
Thái Tử hỏi: "Tưởng tiên sinh, chúng ta nên làm gì?"
"Trước tiên mọi người hãy nhìn phần thỏa thuận này đi."
Tưởng Thiên Dưỡng đưa bản thỏa thuận của mình với Thẩm Đống đã ký tên cho mọi người thấy một hồi, nói: "Đường Bồi Quân trọng thương khiến Thẩm Đống đối với chúng ta cũng có kiêng kỵ. Hắn dùng phương pháp này, cũng là xuất phát từ hành động bất đắc dĩ. Hắn biết rõ, Hồng Hưng quá to lớn, một khi cùng chúng ta liều chết, hắn cũng không chiếm được lợi ích gì, lúc này mới lựa chọn dùng phương pháp này để chứng minh, hắn có năng lực giết chết Hồng Hưng chúng ta."
Cơ Ca hỏi: "Lẽ nào lại quên đi như này sao?"
Trần Diệu nói: "Cơ ca, ngươi muốn thế nào? Phái người đi giết Thẩm Đống? Đừng quên, vì cứu chúng ta, Tưởng tiên sinh còn có 300 triệu đô la Mỹ ở trong tay hắn đây."
Cơ ca nghiến răng nghiến lợi nói rằng: "Tiên sư nó, ta thật muốn đem Thẩm Đống chém thành muôn mảnh."
Tưởng Thiên Dưỡng nói: "Thông qua giao chiến cùng Thẩm Đống trong mấy lần, ta phát hiện Thẩm Đống quả thực không phải là một người dễ dàng đối phó. Ý của ta là phải kiên trì chờ đợi, yên lặng nhìn biến, tùy thời mà hành động. Thẩm Đống hiện tại đang đứng ở giai đoạn phát triển thương mại mạnh, trong quá trình này, rất dễ dàng đắc tội với nhiều người, ví dụ như vật liệu xây dựng lần này, Thẩm Đống đã đắc tội với Lý Siêu Nhân, Lý Triệu Sơn và các gia tộc. Chúng ta không cần thiết phải liều mạng với Thẩm Đống , chỉ cần thuận thế mà làm là tốt rồi."
Mọi người vừa nghe, đều gật đầu, không nói gì nữa.
Trên thực tế, bọn họ cũng sợ sệt việc tiếp tục đối nghịch với Thẩm Đống.
Không nói đến những chuyện trước đây, chỉ cần nói đến sự kiện lần này cũng đủ rồi.
Thẩm Đống có thể dễ dàng túm gọi tất cả bọn họ, vậy thì mang ý nghĩa chỉ cần hắn muốn thôi, là có thể cướp đi mạng sống của bọn họ bất cứ lúc nào, chuyện này quả thật quá nguy hiểm.
Ai cũng không nghĩ tới sở dĩ Thẩm Đống làm ra hai điều kiện này, chỉ là kế tạm thời mà thôi, mục đích thực sự là giết Tưởng Thiên Dưỡng.
Bên trong hộp đêm Bích Hải, Thẩm Đống gọi Tiểu Trang lại.
"Tiểu Trang, ngày mai ta cần phải đi một chuyến đến Đăng Tháp quốc, khoảng chừng nửa tháng. Trước khi đi, ta muốn giao cho một mình ngươi một nhiệm vụ."
"Đống ca, ngài nói đi."
"Giết Tưởng Thiên Dưỡng."
"Không thành vấn đề."
"Tưởng Thiên Dưỡng là lão đại Hồng Hưng , xung quanh có rất nhiều cao thủ đến từ Thái quốc bảo vệ, ngươi phải tìm một cơ hội tuyệt hảo một đòn giết chết hắn ta, hơn nữa không thể để cho người khác nhận ra được ngươi là người của ta. Nếu như trước sau không tìm được cơ hội, vậy thì chờ ta trở lại, tuyệt đối không được miễn cưỡng. Hiểu chưa?"
"Đã rõ."
Thẩm Đống vỗ bờ vai của hắn ta, nói: "Dựa vào tình hình phát triển của công ty chúng ta, ta có thể tùy tiện bỏ ra mấy chục triệu là có thể tìm được sát thủ giải quyết hắn ta rồi. Thế nhưng chuyện này nhất định phải bảo mật, không thể để cho người nào khác biết là chúng ta làm, vì lẽ đó ta chỉ có thể để ngươi đi."
Tiểu Trang cười nói: "Đống ca, ta vốn làm những chuyện như vậy mà."
Thẩm Đống lắc đầu một cái, nói: "Ngoại trừ bị bệnh thần kinh, trời sinh không có ai lại thích đi giết người cả. Tiểu Trang, đây là nhiệm vụ cuối cùng của ngươi. Từ nay về sau, ta sẽ không để cho ngươi những việc bẩn thỉu như vậy nữa."
Tiểu Trang biết Thẩm Đống tin tưởng vào chính mình, trong lòng rất là cảm kích, nói: "Cảm ơn Đống ca. Chỉ là ta ngoại trừ việc giết người ra, cái gì cũng không biết."
Thẩm Đống hỏi: "Ngươi thích gì?"
Tiểu Trang suy nghĩ một chút, nói: "Ngoại trừ súng, ta thích nhất chính là xe gắn máy."
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Nghe nói, tiểu tử ngươi đã mua lại một nhà kho, bên trong bày đặt hơn hai mươi các loại xe gắn máy hàng hiệu. Qua một thời gian nữa, tiểu Mã sẽ đi đến Bắc Tô quốc, ngươi hay đi theo. Nếu như có thể nắm bắt được dây chuyền sản xuất xe gắn máy, vậy thì chúng ta có thể tự sản xuất xe gắn máy hàng hiệu thuộc về mình rồi."
Tiểu Trang hai mắt sáng choang, nói: "Được, vừa vặn ta còn nói được tiếng Nga."
Thẩm Đống sững sờ, nói: "Ngươi biết nói tiếng Nga?"
Tiểu Trang gật đầu, nói ra một đoạn bằng tiếng Nga.
Thẩm Đống giơ ngón tay cái lên, nói: "Lợi hại. Xem ra chuyến đi lần này ngươi nhất định phải đi rồi, để tiểu Mã đỡ bị người ta hố."
Về đến nhà, Thẩm Đống nhìn thấy Lý Hân Hân cùng Thu Đề đang thu dọn hành lý, mỉm cười nói: "Các cô nóng vội như thế sao?"
Lý Hân Hân nói: "Đương nhiên. Lần trước đi Đăng Tháp quốc không có chơi được gì, lần này đi phải chơi cho thoải mái."
Bạn cần đăng nhập để bình luận