Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 131: Trần Vĩnh Nhân nghi ngờ

Chương 131: Trần Vĩnh Nhân nghi ngờ
Một bên khác, Hàn Sâm buông điện thoại xuống, nhíu mày thật chặt.
Mary bưng đến cho hắn một tách cà phê, hỏi: "Vừa rồi ai gọi đến vậy?"
Hàn Sâm nói: “Thẩm Đống.”
Vừa nghe đến cái tên này, sắc mặt Mary lập tức trở nên khó coi, nàng nghiến răng nghiến lợi chửi: "Tên khốn này lại muốn làm cái gì?"
Hàn Sâm giải thích ngắn gọn sự việc rồi nói: "Lão bà, ngươi hãy phân tích giúp ta. Theo lý thuyết thì mối quan hệ giữa ta và hắn như nước với lửa. Hắn tại sao lại nói với ta những thứ đó? Chuyện này đối với hắn có ích lợi gì?”
Mary hỏi: “Ngươi có chắc Hoàng Chí Thành tìm hắn không?”
Hàn Sâm nói: “Thẩm Đống không cần thiết phải lừa gạt ta.”
Mary trầm ngâm một lát, nói: “Lẽ nào hắn muốn mượn đao giết người?”
Hàn Sâm trầm giọng nói: "Hoàng Chí Thành gần đây truy đuổi ta quá gấp gáp, tên này rất hiểu chúng ta, cho dù không có Thẩm Đống gây xích mích ly gián, ta cũng sẽ nghĩ biện pháp giết hắn."
Trong mắt Mary lóe lên sát ý hung hãn, nàng nói: "Nếu có cơ hội, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho hai người này."
Hàn Sâm tự lập doanh nghiệp riêng của mình, tham vọng của Mary hoàn toàn bị vạch trần.
Giết Nghê gia và và Văn Chửng không phải là ý định ban đầu của Hàn Sâm, hoàn toàn do Mary đứng sau lưng xúi giục.
“Độc ác nhất là lòng dạ đàn bà”, câu này rất phù hợp để miêu tả Mary.
Điều mà cả Thẩm Đống và Hàn Sâm đều không nghĩ tới đó là Hoàng Chí Thành đã chết tại nhà riêng ba ngày sau đó.
Cổ họng hắn ta bị người dùng dao cắt, máu phun ra, thậm chí trần nhà cũng dính đầy máu.
Cảnh sát rất tức giận, đem tất cả các địa điểm ở Tiêm Sa Chủy đều kiểm tra một lần, bắt giữ hơn hai trăm tên lưu manh.
Sau khi điều tra kỹ lưỡng, nghi phạm bị tình nghi là A Vũ của bang Hào Mã.
Hóa ra là sau khi nhận tiền của Nghê Vĩnh Hiếu, A Vũ đã tìm cơ hội để giết Hoàng Chí Thành .
Cuối cùng, vào cái ngày hắn được thăng chức, đang chiêu đãi khách, A Vũ dễ dàng giết chết hắn trong lúc say rượu, điều này đã giải quyết được rắc rối lớn cho Thẩm Đống.
Tiếp theo, Thẩm Đống chỉ cần đợi tìm được hắn trên mạng.
Nếu vẫn không xuất hiện trên mạng, có nghĩa là Hoàng Chí Thành có thể đã không tổng hợp thông tin của hắn vào cơ sở dữ liệu của cảnh sát.
Trong phim “Vô gian đạo”, ngay cả cảnh sát cũng không thể mở được máy tính của Hoàng Chí Thành nếu không có mật khẩu, điều này cho thấy hắn ta cẩn thận đến mức nào.
Vào ngày thứ ba sau khi Hoàng Chí Thành chết, Thẩm Đống đến phố bán đồ ăn vặt dưới quyền quản lý của Jimmy.
Gần đây Jimmy đang bận xây dựng nhà máy nên đã giao quyền quản lý những con phố này cho Trần Vĩnh Nhân.
"A Nhân, ta nghe Jimmy nói ngươi làm rất tốt, rất có thiên phú kinh doanh. Sau này nếu có cơ hội, ta sẽ để ngươi phụ trách việc kinh doanh của chính mình."
Trong một quán mì bò, Thẩm Đống mỉm cười nói với Trần Vĩnh Nhân hơi hốc hác.
Hoàng Chí Thành chết rồi, những ngày tháng sau này của tên này có chút không dễ chịu.
Trần Vĩnh Nhân nói: “Đều là do Jimmy ca dạy tốt.”
Thẩm Đống cười nói: "Ngươi không cần quá khiêm tốn, Jimmy là một người trầm mặc ít nói, hắn khen ngợi ngươi, điều này chứng tỏ ngươi quả thực rất ưu tú."
Trần Vĩnh Nhân mím môi nói:”Đống ca, ta không muốn kinh doanh, ta muốn làm lão đại bên cạnh ngài."
Cmn, tên khốn kiếp nhà ngươi, Hoàng Chí Thành con mẹ nó chết rồi, ngươi vẫn muốn thu thập bằng chứng phạm tội của ta, thực sự đủ trung thành.
Trong mắt Thẩm Đống lóe lên một tia sáng, nói: “A Nhân, ba ngày trước, có một cảnh sát bị A Vũ của bang Hào Mã chém vào cổ, ngươi biết tại sao không?”
Trần Vĩnh Nhân vô cùng kinh ngạc, nhưng trên mặt vẫn không biểu hiện ra một chút kẽ hở nào, nói: "Ta không biết."
Thẩm Đống thản nhiên nói: “Bởi vì Hoàng Chí Thành cấu kết với vợ Hàn Sâm giết Nghê Khôn. Trước khi Nghê Vĩnh Hiếu chết, hắn đã đưa cho A Vũ ngàn vạn để mua mạng sống của Hoàng Chí Thành. Ta nói với ngươi những lời này là muốn ngươi biết, một khi đã vào giang hồ, muốn thoát ra không dễ dàng”.
Trần Vĩnh Nhân đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đến tiếp cận Thẩm Đống, nói: “Ta biết giới giang hồ nguy hiểm, thế nhưng nguy hiểm thì mới kích thích.”
Thẩm Đống nhìn thật sâu Trần Vĩnh Nhân, hỏi: "A Nhân, muốn cùng ta làm việc như thế, ngươi không phải là nằm vùng do cảnh sát phái đến chứ?”
Tim Trần Vĩnh Nhân đột nhiên đập thình thịch, cười nói: "Ta là người Nghê gia, làm sao cảnh sát có thể cho ta gia nhập được chứ.”
Thẩm Đống gật đầu nói: “Đúng vậy. Nếu nói hai đạo trắng đen nghề nào thảm nhất thì chắc chắn là nằm vùng, cả ngày phải diễn kịch, một khi bại lộ, cả nhà sẽ xong đời. Nhìn những tên cảnh sát nằm vùng kia kìa, hầu như không ai sống sót quá một năm, nghĩ lại ta thấy bọn họ rất đáng thương.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận