Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 245: Ba xã đoàn đứng đầu trở mặt (2)

Chương 245: Ba xã đoàn đứng đầu trở mặt (2)
“Năm mươi mẫu đất dùng để xây dựng.”
Thẩm Đống nhìn thấy khế đất, hai mắt không khỏi sáng bừng lên, khắp khuôn mặt hiện vẻ kinh hỉ, hỏi: “Mảnh đất này nằm ở đâu?”
Phi Cơ nói: “Ở ngay đằng trước.”
Thẩm Đống nói: “Đi, chúng ta cùng qua xem.”
Rất nhanh sau đó, Phi Cơ dẫn mọi người đến một khối đất trống.
Cách đó không xa còn có một đội công nhận kiến trúc đang thi công, giống như đang xây dựng một khu chung cư,
Thẩm Đống quét mắt một vòng, nói: “Vị trí địa lý nơi đây rất tốt, chẳng trách Phỉ Tử Bình cho dù có dùng hết gia tài mình cũng nhất định phải mua được miếng đất này.”
Không thể không nói, ánh mắt của tên Phi Tử Bình này vẫn rất tinh.
Hắn ta có thể nghĩ đến việc dùng tiền để mua mẫu đất này chứng tỏ tên đó còn có chút đầu óc kinh doanh.
Đáng tiếc, cuối cùng lại thành may áo cưới giúp Thẩm Đống.
“Phi Cơ, bây giờ tên Phi Tử Binh chết rồi, có cách nào lấy được mẫu đất này không?” Thẩm Đống nói.
Phi Cơ trả lời: “Phi Tử Bình còn có một người vợ tên là Lý Bình. Quan hệ của hai người bọn họ rất kém cỏi, chắc đã một năm rồi không gặp mặt nhau. Bây giờ người duy nhất có quyền thừa kế mảnh đất này chỉ có nàng.”
Thẩm Đống nhìu mày, nói: “Lý Bình đang ở đâu?”
Phi Cơ nói: “Chuyện này ta vẫn đang tra.”
Thẩm Đống nói: “Mau chóng tra rõ ràng. Phi Tử Bình dùng hơn ba mươi triệu để mua, giá cuối mà ta có thể chịu được cũng chỉ có ba mươi triệu thôi. Lấy điều kiện không làm tổn hại đến Lý Bình cùng người nhà nàng ta, mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì cũng nhất định phải giành được mảnh đất này, có làm được không?”
Phi Cơ gật đầu nói: “Ta có thể làm được.”
Thẩm Đống nói: “A Hoa, ngày mai ngươi đến chỗ người quản lý đất đai bên Thiên Thủy Vi này một chuyến, ta muốn giấy phép xây dựng.”
A Hoa nói: “Đã rõ thưa đại ca.”
Đi dạo một vòng quanh Thiên Thủy Vi, nhìn tình hình xây dựng ở nơi đây xong, Thẩm Đống mới ngồi lên xe rời đi.
Một bên khác, Hồng Thái Mi Thúc, Đông Tinh Lạc Đà và Trung Nghĩa Tín Liên Hạo Long lại lần nữa tụ lại một chỗ, thương lượng chuyện phân chia địa bàn.
Không giống lần họp bàn trước đó, lần này liên lụy rất nhiều về vấn đề lợi ích cho nên bầu không khí nóng nảy vô cùng.
Mi Thúc nói: “Ta muốn hai con đường của Thẩm Đống vào 12 bãi của Tiêm Sa Chủy, chừng này mà nhiều sao?”
Lạc Đà cười lạnh nói: “Thẩm Đống có sái đường ở Vượng Giác, bên trong thành phố chỗ có thể kinh doanh chỉ có ba. Mi Thúc, chưa gì ngươi đã đòi lấy đi hai phố kinh doanh cùng 12 bãi kiếm được nhiều tiền nhất, ngươi không cảm thấy bản thân quá tham lam sao?”
Liên Hạo Long nói: “Ta đã nghe chuyện tối qua rồi. Hơn ba người người bị Thẩm Đống cùng một ngàn tên khác đánh bại. Mi Thúc, ta thật sự muốn biết ai cho ngươi cái tự tin giành nhiều địa bàn như vậy.”
“Rầm.”
Mi Thúc tức giận đập bàn, cả giận nói: “Hồng Thái bọn ta vì tranh đoạt địa bàn, chỉ tính mấy tên tiểu đệ đã đến thì đã hơn năm trăm tám mươi người rồi, đó còn chưa kể con số thương tích nữa. Bọn ta từ bỏ nhiều thứ như vậy, chẳng lẽ không đáng nhận lại nhiều hơn sao?”
Lạc Đà lạnh lùng nói: “Càng nhiều người chết, cách ngươi giải quyết tình huống này càng không dùng được. Mi Thúc, ta rất muốn hỏi ngươi chuyện về năm tên sát thủ kia đấy.”
Liên Hạo Long nói: “Ta cũng như vậy. Nếu ta nhớ không lầm, lúc đó ngươi nói với ta, Văn ca sẽ phái sát thủ để đối phó với Thẩm Đống. Kết quả thì thế nào, một súng cũng chưa bắn đã bỏ chạy. Đây rốt cuộc là chuyện gì?”
“Ha ha.”
Lạc Đà quay đầu phun ngụm trà mới uống vào trong miệng ra trên đất, cười lạnh nói: “Đây là câu chuyện buồn cười nhất mà ta từng nghe được. Không dám đánh chính là không dám đánh, còn con mẹ nó lí do lí trấu nói mình không nắm chắt, ta khinh.”
Liên Hạo Long nói: “Nếu như lúc đó Thẩm Đống thật sự chết, thì chắc chắn chuyện này sẽ không thành ra như vậy.”
Thấy Lạc Đà và Liên Hạo Long hai người bọn họ một tung một hứng, Mi Thúc rốt cuộc cũng nhận ra không đúng, nói: “Mẹ kiếp, hai người các ngươi đang nhằm vào ta đúng không.”
Liên Hạo Long nhìn Lạc Đà một cái, gọn gàng dứt khoát bảo: “Sáu con đường ở Vượng Giác, ta muốn hai phố kinh doanh.”
Lạc Đà nói: “Đông Tinh bọn ta muốn một cái phố kinh doanh còn lại và hai con đường khác. Mi Thúc, một đường còn lại sẽ thuộc về các ngươi.”
Thì ra Liên Hạo Long và Lạc Đà sớm đã bàn bạc với nhau trước.
Sau trận chiến tối hôm qua, biểu hiện của Hồng Thái có thể nói là quá tệ.
Mặc kệ là quá khứ hay hiện tại, giang hồ đều dùng nắm đấm để định đoạt.
Mi Thúc tay trói gà không chặt, hai người bọn họ sẽ không khách khí.
Nghe lời hai người bọn họ nói Mi Thúc giận tím mặt, đứng lên, lạnh lùng nói: “Hai người các ngươi cũng muốn bẫy ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận