Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 309: Thẩm Đống hoà khí sinh tài (1)

Chương 309: Thẩm Đống hoà khí sinh tài (1)
Hàn Tân phụ họa nói: "Một xã đoàn mà ngay cả thù của người đứng đầu cũng chẳng dám báo, đổi lại là ta, ta cũng sẽ không chọn nó."
Tưởng Thiên Sinh vỗ tay, nói: "Nói rất đúng. Bất kể là thực lực hay là tiềm lực, đối với chúng ta Đông Tinh quả thật không đủ khiến chúng ta phải dè chừng. Nhưng Trung Nghĩa Tín phát triển rất là mãnh Liệt, liền ngay cả Central cũng bị bọn họ chen một chân."
So với Đông Tinh, uy hiếp từ Trung Nghĩa Tín rõ ràng lớn hơn nhiều.
Liên Hạo Long là một đời kiêu hùng, mang theo một đám binh hùng tướng mạnh, đánh hạ không ít địa bàn.
Central là khu vực trung tâm của Hồng Kông, nơi Liên Hạo Long thành lập một công ty trang trí nội thất, đang dần dần xâm chiếm thị trường.
Cho đến bây giờ, gần như độc quyền toàn bộ nghiệp vụ trang hoàng ở Central.
Nếu các công ty trang trí khác dám đến Central, không phải gãy chân thì cũng gãy tay.
Cảnh sát đương nhiên sẽ không làm như không thấy hiện tượng này, đáng tiếc không có chứng cớ, nhiều nhất bắt mấy lâu la mà thôi .
Mà những người báo cảnh sát kia càng thảm, đương sống sờ sờ bị đánh đến chết.
Chuyện như vậy sau khi phát sinh hai ba lần, không còn có người dám tranh mối làm ăn với Trung Nghĩa Tín.
Thứ lũng đoạn mang lại chính là lợi nhuận.
Nghe nói chỉ dựa vào công ty trang trí này, mỗi tháng Trung Nghĩa Tín có thể thu được lợi nhuận cao tới hơn hai mươi triệu, kiếm chính là đầy bồn đầy bát.
Hàn Tân nói: "Tưởng tiên sinh, không cần lo lắng. Central là trung tâm kinh tế tài chính của Hồng Kông, Trung Nghĩa Tín tuyệt đối không dám xằng bậy."
Tưởng Thiên Sinh nói: "Ta không phải lo lắng hắn làm loạn ở Central, mà là lo lắng Liên Hạo Long có thể thông qua công ty trang trí thu được tài chính cuồn cuộn không ngừng. Chỉ hai tháng, thực lực của Trung Nghĩa Tín đã tăng trưởng rất lớn, nhân số đàn em đột phá năm mươi nghìn người, đây tuyệt đối là kình địch của Hồng Hưng chúng ta."
Thẩm Đống nói: "Central đã phát triển đến đỉnh cao, nhà mới xây không nhiều, ngành trang trí không có khả năng kéo dài. Trừ khi Liên Hạo Long lấy Central làm trung tâm phát triển ra bên ngoài, nếu không, không tới ba tháng, hắn sẽ không duy trì được nữa."
Trần Hạo Nam trong lòng khẽ động, nói: "Gần đây có một cái công ty trang trí vừa khai trương, thanh thế làm rất lớn, chẳng lẽ là Liên Hạo Long muốn tiến vào vịnh Đồng La?"
Thẩm Đống nói: "Chỉ sợ không chỉ là vịnh Đồng La, Loan Tử, khu Đông, khu Tây, Du Tiêm Vượng e rằng đều chạy không thoát. Ha ha, Hồng Kông đang phát triển nhanh chóng, các khu vực đều đang ra sức xây dựng khu dân cư và trung tâm thương mại, nước cờ này của Liên Hạo Long đánh rất tốt. Nếu thật sự thành công, lợi nhuận một tháng trên trăm triệu hẳn là không có vấn đề gì."
Tưởng Thiên Sinh nói: "Ta cũng định mở một công ty trang trí, nhưng cần mọi người ủng hộ."
Thẩm Đống vừa nghe, lập tức hiểu ra, thì ra Tưởng Thiên Sinh đỏ mắt vì bạo lực mà ngành trang trí mang đến.
Cái gọi là ủng hộ, trên thực tế chính là để cho các đường khẩu ở trên địa bàn của mình dùng một ít thủ đoạn không bình thường thu phục các công ty trang trí khác mà thôi.
Thẩm Đống có thể hiểu được, những người khác cũng không nói gì.
Nói giỡn cái gì vậy, ai biết sau lưng ông chủ công ty trang trí kia có những ai, vạn nhất chọc tới người không nên chọc, bản thân sẽ gặp xui xẻo lớn.
"Đương nhiên, ta sẽ không để mọi người hỗ trợ không công, ta có thể đem 20% lợi nhuận đưa cho mọi người." Tưởng Thiên Sinh nói.
Thẩm Đống thở dài, nói: "Tưởng tiên sinh, nói thật với ngài, ta đã sớm muốn nhúng tay vào ngành trang trí, nhưng sau khi cân nhắc, cuối cùng vẫn không làm."
Tưởng Thiên Sinh hỏi: "Tại sao không làm?"
Thẩm Đống nói: "Lấy Nguyên Lãng và Đồn Môn mà nói, phàm là nghiệp vụ trang trí lớn đều bị một người tên Lý Trường Vinh lũng đoạn. Hắn là cháu nội của Lý Siêu Nhân, phó cục trưởng cục chính vụ Hồng Kông là dượng của hắn. Nếu ta dám cướp việc làm ăn của hắn thì Hồng Kông không còn chỗ cho ta đặt chân nữa."
Khủng Long nói: " Đống ca, ngươi đang nói tới công ty trang trí Trường Vinh kia à?"
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Không sai."
Khủng Long hít sâu một hơi, nói: "Mẹ kiếp, không ngờ trên địa bàn Đồn Môn còn có ông lớn như vậy, thật sự quá khiêm tốn."
Tưởng Thiên Sinh nhíu mày nói: "Nói như vậy, công ty trang trí của ta không mở được?"
Thẩm Đống nói: "Những khu vực khác thì ta không rõ lắm. Nhưng Nguyên Lãng và Đồn Môn, ai cũng không vào được. Nếu cứ cố chen chân vào, kết quả cuối cùng tuyệt đối không tốt. Tưởng tiên sinh, đề nghị của ta là ngài nhờ các nhân viên phụ trách kiểm tra bối cảnh các ông chủ của những công ty trang trí, tổng hợp lại thành một bảng giao cho ngài, rồi tính tiếp."
Tưởng Thiên Sinh ừ một tiếng, nói: "Ngươi nói đúng."
Nửa giờ sau, cuộc họp kết thúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận