Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 890: Một quyền hạ địch (1)

"Hiện giờ bang Inagawa lại tái phạm tật xấu tương tự như Hiệp hội Karate Đông Doanh, là một người tu luyện công phu Hạ quốc, võ đường chúng ta có trách nhiệm đánh cho bọn họ tỉnh ra, khiến cho bọn họ biết được sư phụ thì luôn luôn là sư phụ, không phải người mà bọn họ có thể khiêu khích coi khinh được.”
“Bốp bốp bốp bốp.”
Đổng Hán vỗ tay trầm trồ khen ngợi, nói: “Thẩm tiên sinh nói rất đúng, công phu Hạ quốc chúng ta mới là thiên hạ đệ nhất. A Thịnh, là con cháu Viêm Hoàng, trên vấn đề liên quan đến lòng tự tôn dân tộc, ngươi cũng không nên ngoảnh mặt làm ngơ.”
Hà Hồng Thịnh nhíu mày nói: “Hán ca, tài ăn nói của ngươi vẫn sắc bén như vậy, ta căn bản không hề có ý đó.”
Đổng Hán hỏi: “Vậy ngươi nói thử xem, rốt cuộc thì công phu Đông Doanh lợi hại, hay công phu Hạ quốc lợi hại hơn.”
Đối mặt với câu hỏi đau đầu này, trong lúc nhất thời, Hà Hồng Thịnh không biết nên trả lời như thế nào.
Nara Igawa thấy tình hình không ổn thì lập tức giải vây giúp Hà Hồng Thịnh, nói: “Công phu nào lợi hại hơn, còn phải xem kết quả của trận luận võ. Thẩm tiên sinh, ngươi định phái ai ra đánh?”
Thẩm Đống chỉ vào chính mình, Hạ Hầu Vũ, Phong Vu Tu và Lý Sơn Đàn, nói: “Bốn người chúng ta ai cũng được, tùy tiện chọn.”
Hai mắt Nara Igawa hơi nhíu lại, nói: “Thẩm tiên sinh cũng muốn lên đánh?”
Thẩm Đống nói: “Ta đã hai năm không đánh trên lôi đài rồi, cũng thật muốn lên chơi lại xem. Như thế này đi, nếu người của các ngươi có can đảm chọn ta, ta sẽ chỉ dùng tay phải để đánh với hắn.”
Trong lòng Nara Igawa đã nổi lên sát ý, giơ ngón cái với Thẩm Đống: “Đều nói Thẩm tiên sinh là cao thủ đệ nhất đảo Hồng Kông, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.”
Thẩm Đống sửng sốt, cười nói: “Có vẻ như Igawa tiên sinh muốn phái người khiêu chiến ta sao?”
Nara Igawa nhướng mày, nói: “Làm một người luyện võ, đương nhiên phải chọn lựa cao thủ lợi hại nhất để tỷ thí rồi. Cho dù thua thì cũng tuy bại mà vinh.”
Thẩm Đống nhìn hắn thật Tân sâu một cái, gật đầu nói: “Được. Vì đây là sòng bạc, sẽ không thú vị nếu luận võ mà không đặt cược. Như vậy đi, mặc kệ là ai thua ai thắng, mặc kệ ai đặt cược bao nhiêu, Thẩm Đống ta cũng đều tiếp.”
Nara Igawa nói: “Thẩm tiên sinh, ngài không muốn nhìn thấy đối thủ của mình trước sao?””
Thẩm Đống vẫy vẫy tay nói: “Không cần. Bất kể là ai đi chăng nữa thì cũng đều bị ta đánh bại mà thôi.”
Nara Igawa lạnh lùng nói: “Một khi ngài đã tự tin như vậy, ta đây đặt cược cho bên mình 300 triệu đô la Mỹ.”
“300 triệu đô la Mỹ?”
Thẩm Đống giật mình nói: “Igawa tiên sinh, xã đoàn Đông Doanh các ngươi cũng giàu có thật đó. Được, 300 triệu đô la Mỹ này ta tiếp. Đổng tiên sinh, ngài có thể mời những bạn bè đại gia của ngài đặt cược.”
Đổng Hán cười nói: “Ở trên lầu có võ đài chuyên môn dùng để so đấu, chúng ta có thể đến đó chờ một lát. Nửa tiếng là được.”
Thẩm Đống nói: “Vậy còn chờ gì nữa? Đi thôi.”
Rất nhấth, mọi người đã cùng nhau đi đến võ đài.
Võ đài này vô cùng lớn, có diện tích khoảng 600 mét vuông, sàn đấu được xây ở chính giữa giống như một võ đài quyền anh, có thể đồng thời chứa được 200 khán giả quan sát trận đấu.
Đổng Hán đã liên lạc với những tổ chức thi đấu quyền anh đen ở nước ngoài, có lẽ không đến nửa tháng nữa là nơi này có thể sử dụng để cá cược quyền anh.
Gần mười phút trôi qua, trong võ đài đã có thêm 60 đại gia mặt tây trang đi giày da.
Trong số bọn họ, có rất nhiều người xuất thật từ đảo Hồng Kông, đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc khi biết đại gia số một Thẩm Đống sẽ tự mình lên đài đấu võ.
Một đại gia nhìn thoáng qua Thẩm Đống đang nhắm mắt dưỡng thật trên sàn đấu, tò mò hỏi: “Đổng tiên sinh, đối thủ của Thẩm tiên sinh là ai vậy?”
Một đại gia khác phụ họa nói: “Đúng rồi, nếu chúng ta không nhìn thấy người còn lại thì sao biết mà đặt cược?”
Đổng Hán nói: “Đừng có gấp, ta đi tìm Nara Igawa tiên sinh.”
Vừa dứt lời, Nara Igawa dẫn theo một người đàn ông đầu trọc đi đến.
Gã kia cao khoảng chừng 2 mét, gương mặt đầy râu, ánh mắt sắc bén, cơ bắp phủ khắp thật thể, đi đường mà giống như một quả núi di động, toàn thật tràn đầy sức mạnh bùng nổ, khí thế càng mạnh mẽ đến tột cùng.
Cảm nhất được ánh mắt của người đàn ông đầu trọc, Thẩm Đống mở mắt ra, không khỏi hơi cứng lại.
Trần Hạo Nam mắng to nói: “Mẹ kiếp, làm trò gì thế? Đây là mà người Đông Doanh à?”
Nara Igawa lấy ra một tờ giấy chứng nhất, giơ ra cho mọi người xem và nói: “Vị võ sĩ này của bên ta nguyên quán mà người Bắc Tô, hiện giờ đã nhập tịch là người Đông Doanh, tên là Imo Yuta, ba năm trước đã gia nhập vào bang Inagawa của ta. Thẩm tiên sinh, quyền cước không có mắt, hiện giờ chỉ cần ngươi mở miệng nhất thua, hơn nữa thừa nhất rằng công phu Đông Doanh đệ nhất Tân thiên hạ thì ta có thể hủy bỏ trận luận võ này.”
Thẩm Đống lạnh lùng nói: “Ta vẫn giữ câu nói kia, công phu Hạ quốc mới là thiên hạ đệ nhất Tân.”
Nara Igawa cười ha ha, nói: “Một khi đã như vậy thì chúng ta ký giấy sinh tử đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận