Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 796: Tứ đại gia tộc bị đánh bom (2)

Lý Trạch Cử lắc đầu: “Đại trượng phu co được dãn được. Chúng ta đánh không lại người ta thì phải tạm thời chấp nhận cúi đầu thôi, đó cũng là chuyện bất đắc dĩ. Giống như Lưu Bang năm xưa, nếu không tham gia Hồng Môn Yến để dụ Hạng Võ buông lỏng cảnh giác thì có lẽ toàn bộ lịch sử Hoa Hạ đã phải viết lại rồi.”
Lý Siêu Nhân nói: “Trạch Cử nói rất đúng. Sau này ngoại trừ cạnh tranh bình thường trong kinh doanh ra thì chúng ta cố gắng đừng phát sinh xung đột với Thẩm Đống. Cho dù tương lai sau này tập đoàn tài chính Ưng Tương muốn đối phó với Thẩm Đống thì chúng ta cũng đừng nhúng tay vào. Từ sự việc này, có thể thấy được đám Ưng Tương lão đó đều không phải thứ tốt đẹp gì. Một khi xảy ra chuyện thì mỗi một tên còn lủi nhanh hơn chuột, cuối cùng còn đẩy đồng bọn hợp tác với mình ra gánh tội thay, quả thật là khiến người ta ghê tởm.”
“Vâng thưa cha.”
Lý Trạch Cử và Lý Trạch Khải đồng thời gật đầu.
Ba cha con đi ra khỏi nhà hàng trà thì đột nhiên thấy được Thẩm Đống còn chưa đi.
“Thẩm tiên sinh, còn có chuyện gì sao?” Lý Siêu Nhân hỏi.
Thẩm Đống chỉ chỉ vào chiếc xe Rolls-Royce của ông ta và nói: “Vừa nãy khi đi ngang qua nó thì trong lòng ta cảm thấy có gì đó không thoải mái. Lý tước sĩ, tốt nhất là ngươi nên nhờ người kiểm tra một chút đi. Có lẽ trong xe có người đưa quà cho ngươi đấy.”
Sắc mặt của Lý Siêu Nhân biến đổi, nói: “Ta lập tức sai người…”
“Mẹ kiếp, mau tránh ra.”
Còn không đợi Lý Siêu Nhân nói xong thì Thẩm Đống đột nhiên quát lo lên, cơ thể lùi nhanh về phía sau.
Ba cha con Lý Siêu Nhân cũng phản ứng rất nhanh, xoay người chạy vào trong nhà hàng trà.
“Bùm.”
Chiếc Rolls-Royce bị nổ tung, phát ra âm thanh điếc tai.
Tài xế và hai vệ sĩ đứng gần nhất trực tiếp bị thổi bay.
Quả bom mà đối phương gắn vào có sức công phá còn mạnh hơn nhiều so với những quả bom bình thường, có vài mảnh vỡ bay ra và đã ghim trúng vào lưng của Lý Trạch Khải.
“A!”
Lý Trạch Khải hét lên thảm thiết rồi ngã gục xuống đất, máu tuôn ra từ sau lưng đã nhuộm đỏ chiếc áo sơ mi trắng của hắn ta.
“Trạch Khải.”
Lý Siêu Nhân và Lý Trạch Khải dừng lại, vội vàng kéo hắn ta lên.
Ngẩng đầu nhìn lại, ba người kia đã bị nổ cho “tan xương nát thịt.”
Nếu ba cha con họ mà ngồi trong xe thì có lẽ bây giờ đã đi xuống âm phủ bán muối hết rồi.
Thẩm Đống đi đến trước mặt Lý Trạch Khải, kiểm tra vết thương trên người của hắn một chút rồi cười nói: “Chỉ bị thương ngoài da thôi, đi đến bệnh viện khử trùng rồi băng bó lại là được, ba ngày là lành ngay.”
Lý Siêu Nhân cảm kích nói: “Thẩm tiên sinh, thật sự cảm ơn ngươi rất nhiều. Nếu không có ngươi nhắc nhở thì thật không dám nghĩ đến hậu quả ra sao.”
Thẩm Đống cười ha ha, nói: “Lý tước sĩ, 10% cổ phần của Công ty Điện lực đảo Hồng Kông đổi lấy ba cái mạng của cha con các ngươi, chắc ngươi sẽ không nghĩ mình lỗ trong cuộc giao dịch lần này nữa chứ?”
Lý Siêu Nhân nói: “Là chúng ta kiếm lớn.”
Thẩm Đống mỉm cười: “May mắn đối phương dùng bom hẹn giờ. Nếu là bom điều khiển từ xa thì chỉ sợ các ngươi đã chết rồi.”
Vừa dứt lời, điện thoại trong túi của Lý Trạch Cử đột nhiên vang lên.
“Cái gì?”
Nghe được tin tức thì phía bên kia thông báo đến, sắc mặt của Lý Trạch Cử đại biến.
“Được rồi, ta đã biết.”
Sau khi cúp điện thoại, Lý Trạch Cử nói: “Cha, xe của Quách Thắng Lợi tiên sinh bị nổ mạnh ở 10 phút trước. Con trai út và tam di thái của ông ta vốn muốn đi du lịch nước ngoài, kết quả là bị nổ chết tại chỗ.”
Trong lòng Lý Siêu Nhân vừa động, lập tức lấyd điện thoại ra gọi điện cho Lý Triệu Sơn.
Biết được Lý Triệu Sơn đang ngồi trong xe, Lý Siêu Nhân vội vàng bảo ông ta xuống xe.
Lý Trạch Cử nói: “Cha, cha nghĩ đối phương đang nhắm vào tam đại gia tộc chúng ta sao?”
Lý Siêu Nhân gật đầu: “Rất có khả năng này.”
Thẩm Đống cười nói: “Nếu ta đoán không sai thì chắc hẳn là Trung Nghĩa Tín đang tiến hành báo thù. Các ngươi không giết được ta, lại đổ hết mọi tội lỗi trách nhiệm lên đầu Trung Nghĩa Tín. Lão đại Liên Hạo Long của Trung Nghĩa Tín là người như thế nào, sao hắn ta có thể nuốt trôi cục tức này được?”
Lý Siêu Nhân nói: “Đúng là vô pháp vô thiên mà.”
Thẩm Đống nhướng mày, thầm nghĩ: Mấy người các ngươi dám đưa phi cơ chiến đấu Hắc Ưng vào đảo Hồng Kông, Liên Hạo Long dù có lợi hại đến mấy thì cũng chỉ dùng bom mà thôi.
So sánh ra thì các ngươi mới thật sự là vô pháp vô thiên.
Không bao lâu sau, Lý Triệu Sơn gọi điện cho Lý Siêu Nhân nói lời cảm ơn.
Xe của ông ta vừa mới bị nổ, may mắn được Lý Siêu Nhân nhắc nhở, nếu không Lý Triệu Sơn cũng xong đời rồi.
Tam đại gia tộc đều bị ám sát bằng bom, vậy còn nhà họ Trịnh thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận