Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 409: Đại hội hồng hưng, hỏi tội

Chương 409: Đại hội hồng hưng, hỏi tội
Chiều hôm sau, A Hoa đã bước vào lãnh thổ của Hồng Hưng.
Lúc này, toàn bộ anh em trong đảng đều đã tề tựu đông đủ.
A Hoa vừa đến thì mọi ánh mắt đều đổ dồn vào hắn ta.
Thập Tam Muội đứng lên và hỏi: "A Hoa, A Đống có chuyện gì vậy?"
A Hoa ngồi vào vị trí của mình, vẻ mặt u ám: "Ngày thứ ba khi Đống ca đến New York thì đã bị mafia của Aix ám sát. Sau khi điều tra thì lội ra rằng có người thuê Aix để lấy mạng của Đống ca."
"Rầm."
Hàn Tân đập bàn rồi nói một cách lạnh lùng: "Là ai? Điều tra ngay rồi băm vằm hắn thành trăm mảnh."
Những người khác cũng tức giận.
A Hoa nói: "Ta đã điều tra ra rồi. Chờ đến khi Tưởng Thiên Sinh đến thì ta sẽ công khai bằng chứng."
Thâp Tam Muội nói: "A Hoa, ngươi còn chưa nói gì về tình hình của A Đống."
A Hoa đang định cất lời thì Tưởng Thiên Sinh đã đến cùng Trần Diệu.
Sau khi hai người ngồi xuống, Trần Diệu ho khan một tiếng rồi nói: "A Hoa yêu cầu mở họp, bảo là có chuyện quan trọng cần phải tuyên bố. Bây giờ mọi người đã đông đủ rồi, ngươi nói đi."
A Hoa lắc đầu: "Vẫn còn một người chưa đến."
Trần Diệu hỏi: "Ai?"
"Ta."
Thẩm Đống đi vào.
Thập Tam Muội đập bàn, vô cùng vui vẻ: "Vãi thật. A Đống, ta biết là ngươi sẽ không dễ đi chầu ông bà như vậy."
Hàn Tân vừa cười vừa mắng: "A Hoa, hoá ra là ngươi đã tìm được A Đống từ trước rồi à. Vãi, ngươi vẫn luôn gạt ta chứ gì?"
A Hoa không hề cười lấy một lần mà chỉ nói: "Tân ca, có người muốn ám sát Đống ca nên ta cũng chịu rồi."
Vì Tưởng Thiên Sinh và Trần Diệu vốn luôn cho rằng Thẩm Đống đã chết nên sắc mặt thay đổi một cách trầm trọng. Nhưng cả hai đã nhanh chóng nhoẻn miệng cười, nom chẳng khác nào tắc kè hoa.
Tưởng Thiên Sinh nói: "A Đống, mọi người đều lo lắng cho ngươi đấy. Không sao là tốt rồi."
Cơ ca: "Ai nói là không sao? A Đống, chắc chuyến đi này cũng kiếm được không ít phải không? Định khi nào thì chia cho anh em?"
Thẩm Đống ngồi xuống vị trí của mình và thản nhiên: "Đúng thật là kiếm được không ít, chia cũng được. Nhưng trước hết, ta phải làm rõ một chuyện."
Hàn Tân nhướng mi và hỏi: "Ngươi tìm được thủ phạm rồi sao?"
Thẩm Đống gật gù: "Tìm được rồi."
Hàn Tân hỏi: "Ai?"
Thẩm Đống dứt khoát chỉ sang Tưởng Thiên Sinh: "Muốn giết ta thì chỉ có thể là vị thủ lĩnh cao cao tại thượng của Hồng Hưng chứ còn ai nữa."
"Ầm."
Mọi người nghe như sét đánh bên tai.
Mười mấy cặp mắt đều nhìn về phía Tưởng Thời Sinh.
Trần Diệu đập bàn và nói một cách lạnh lùng: "A Đống, ngươi có biết mình đang nói gì không?"
Thẩm Đống đáp bằng giọng lạnh băng: "Trần Diệu, ngươi có biết mình với Tưởng Thiên Sinh đã làm gì không? Cấu kết với mafia của Aix ở New York và mua cái mạng của ta với giá 8 triệu đô la Mỹ. May là ta sống dai, chứ nếu không thì sao ta có thể về lại Hong Kong được nữa?"
Trần Diệu nói: "Đừng có ngậm máu phun người. A Đống, vu hại thủ lĩnh thì phải chịu ba dao sáu lỗ().
(
)Ba dao sáu lỗ là quy định của băng đảng, nếu đã làm điều gì đó không thể sửa chữa được và cầu xin đối phương tha thứ thì phải dùng một con dao sắc nhọn đâm ba lỗ trên người mình, đây gọi là “ba dao sáu lỗ”.
Thẩm Đống cười vì giận: "Cấu kết với người ngoài để sát hại chính anh em của mình vì mưu đồ bất chính thì cũng phải chịu ba dao sáu lỗ."
Thấy mọi chuyện dần trở nên sai sai, Trần Hạo Nam lên tiếng: "Diệu ca, Đống ca, đều là anh em với nhau, có hiểu lầm thì cứ nói ra là được mà."
Thẩm Đống vung tay và nói: "Hiểu lầm cái gì mà hiểu lầm. Hôm nay ta đến hội nghị là để hỏi tội. Tưởng Thiên Sinh, Trần Diệu, để ta dạy cho hai ngươi một bài học. Có những việc phải tự mình là lấy, giao cho người khác thì tự khắc sẽ có vấn đề. Ta nói cho ngươi biết, đúng là Aix có cho người ám sát ta nhưng ta đã thoát được. Sau đó, ta điều tra ra rằng Aix là kẻ đứng sau nên đã bắt cóc ba đứa con của hắn."
"Tưởng Thiên Sinh, từ cuộc điện thoại đầu tiên giữa ngươi và Aix thì ta đã dùng ba đứa nhỏ để đe dọa hắn. Kể từ đó, những cuộc gọi sau này đều bị ta ghi âm lại. Sau này ngươi còn âm thầm phái A Lãng và Trương Khánh đến New York để xem xét thi thể của ta. Ta đã ép hắn phải báo tin về cho ngươi rằng ta đã chết vì ta vẫn còn vướng chuyện chưa giải quyết xong ở NewYork."
"Ngay trước hôm sàn chứng khoáng của Đăng Tháp Quốc bị giảm một cách chóng mặt, ta đã kiếm được một khoảng lớn và âm thầm trở về Hong Kong."
"Ha ha, tuy rằng ngươi bày ra đủ cạm bẫy nhưng cuối cùng cũng trở thành trò hề trong mắt ta mà thôi."
Tưởng Thiên Sinh im lặng từ nãy đến giờ mới chịu lên tiếng: "Ngươi cứ luôn miệng bảo ta muốn giết ngươi, thế bằng chứng đâu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận