Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 851: Diệt mitsui (1)

Đến giao dịch cùng Hanashi Kazuma chính là một người đàn ông chừng ba mươi tuổi, ánh mắt lạnh lùng, vừa nhìn đã biết không phải người tốt lành gì.
Người đàn ông thản nhiên nói: "Chúng ta quá ít người, cần có phòng bị. Nếu như các ngươi dám động thủ, Mitsui Taku sẽ bị nổ tan xương nát thịt."
Hanashi Kazuma cau mày nói: "Ta làm sao biết các ngươi sau khi nhận tiền sẽ thả người?"
Người đàn ông nói: "Ngươi có lựa chọn khác sao?"
Hanashi Kazuma biết mình quả thực không có lựa chọn khác, nói: "Tại sao Mitsui tiên sinh lại hôn mê? Không phải bị các ngươi giết rồi chứ?"
Người đàn ông duỗi cánh tay phải ra, búng tay cái độp.
Tát thẳng vào mặt Mitsui Taku một cái.
"A. . ."
Mitsui Taku bị ánh tỉnh, trong miệng hét thảm một tiếng.
Hắn ta ngẩng đầu nhìn bốn phía, phát hiện Hanashi Kazuma, trên mặt lộ ra thần sắc kích động.
"Hanashi. . ."
Chưa kịp gọi tên, đã bị một cái tất thối nhét vào trong miệng.
Hanashi Kazuma hít sâu một hơi, từ trong lồng ngực lấy ra một cái phong thư, giao cho người đàn ông.
Người đàn ông xé phong thư ra, nhìn tấm chi phiếu bên trong, nói: "Chờ ta xác định những chi phiếu này không có vấn đề gì, sẽ thả Mitsui Taku ra."
Hanashi Kazuma gật đầu, nói: "Được."
Người đàn ông cầm chi phiếu, đi tới công viên phía đông, nơi đó có bốn chiếc xe.
Chiếc xe thứ hai quay người xuống, rõ ràng là Fujitani Daichi.
Kiểm tra hơn mười tấm chi phiếu, vừa vặn là 1,2 tỷ đô la Mỹ, Fujitani Daichi hướng về phía người đàn ông gật đầu, nói: "Chi phiếu không có vấn đề, làm đi."
"Vâng."
Người đàn ông đáp ứng một tiếng, trở lại trước mặt Hanashi Kazuma , đưa một cái điều khiển từ xa ném cho hắn ta, nói: "Đường màu xanh."
Hai người đàn ông ném Mitsui Taku ra, chạy vào trong bóng tối.
"Đi cứu thiếu gia, mau cắt đường màu xanh."
Hanashi Kazuma giao cái điều khiển từ xa cho thủ hạ,rồi nói một tiếng, sau đó nhìn vào người đàn ông đó rồi nói: "Nếu như ngươi gạt ta, ta sẽ chém ngươi thành trăm mảnh."
Người đàn ông thản nhiên nói: "Ngươi có uy hiếp ta cũng không có bất kỳ tác dụng gì."
Rất nhanh, bom trên người Mitsui Taku đã được giải trừ.
"Cái quái gì vậy, Hanashi tiên sinh, là Fujitani Daichi cùng Oyamada Tsukasa bắt cóc ta, bọn họ là cha con đấy."
Mitsui Taku hô lớn.
Hanashi Kazuma không có phản ứng gì, trực tiếp đưa tay túm lấy người đàn ông.
Người đàn ông lập tức phản kích, một cước đá hướng vào bụng của Hanashi Kazuma.
Kết quả, người đàn ông vừa nâng chân lên, cánh tay của Hanashi Kazuma đã túm được lấy cổ của hắn ta.
Công phu của hai người chênh lệch quá lớn, cho dù là tốc độ hay là phản ứng, Hanashi Kazuma đều chiếm ưu thế áp đảo.
Chỉ một chiêu, đã giải quyết được người đàn ông.
Ngay cả Hanashi Kazuma cũng không ngờ lại thuận lợi được như vậy, trong lòng đột nhiên cảm thấy bất an.
Mitsui Taku cười ha ha, nói: "Hanashi tiên sinh, làm tốt lắm."
Hanashi Kazuma sai thủ hạ trói người đàn ông lại, sau đó cầm lấy một cái máy bộ đàm, nói: "Thiếu gia đã được cứu ra, có thể động thủ."
"Phần phật "
Nhóm vệ sĩ Mitsui Yosuke dồn dập nhằm vào vị trí của Fujitani Daichi.
"Đùng đùng đùng đùng đùng "
Tiếng súng rền rĩ vang lên.
Phía Fujitani Daichi tuy rằng nhân số ít người, thế nhưng vũ khí lại mạnh hơn so với bên Mitsui Yosuke.
Bọn họ không chỉ có mặc áo chống đạn, còn có súng tiểu liên cùng lựu đạn, đánh cho nhóm vệ sĩ của Mitsui Yosuke dồn dập phải tránh né.
"Đưa ta máy."
Fujitani Daichi lấy ra một cái máy điều khiển từ xa, từ 1 đến chín, lần lượt nhấn..
"Rầm rầm rầm rầm "
Bên trong công viên phát ra tiếng nổ mạnh liên hoàn.
Hóa ra là bọn họ đã sớm đặt bom ở công viên.
Phía Mitsui Yosuke thương vong nặng nề.
Hanashi Kazuma phản ứng cực nhanh, lập tức đẩy Mitsui Taku lấp dưới thân mình.
“Bùm "
Người đàn ông cùng với sáu người vệ sĩ cũng bị nổ chết.
Hanashi Kazuma kéo Mitsui Taku, cúi đầu xuống nhìn về người đàn ông đã chết, nói: "Hóa ra tên đó đã cài bom trên người, đúng là quá tàn nhẫn."
Mitsui Taku sợ hãi đến mức trắng bệch mặt mũi, nói: "Hanashi tiên sinh, chúng ta đi nhanh lên đi."
"Đi."
Hanashi Kazuma che chở cho Mitsui Taku, đi đến đoàn xe Mitsui Yosuke.
Cận vệ Mitsui Yosuke đã làm tốt công tác chuẩn bị đón địch, từng người đều chĩa nòng súng vào trong công viên.
"Phụ thân."
Mitsui Yosuke đi đến một chiếc màu đen xe con trước mặt, kích động hô.
"Đùng "
Nghênh tiếp hắn chính là Mitsui Yosuke bằng một cái bạt tai cùng một tiếng răn dạy.
"Thằng ngu này. Vì cứu ngươi, ngươi biết chúng ta đã phải chịu bao nhiêu tổn thất không?"
"Xin lỗi, phụ thân, con không ngờ Fujitani Daichi lại thù oán với chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận