Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 339: Lại bị bắt vào cục cảnh sát (1)

Chương 339: Lại bị bắt vào cục cảnh sát (1)
Thẩm Đống nói: "Trở lại chuyện chính, nếu ta muốn lấy được những này sản nghiệp, cần giao bao nhiêu thuế?"
Âu Vịnh Ân vươn ba ngón tay, nói: "Ít nhất ba trăm triệu đô la Hồng Kông."
Thẩm Đống kinh hô: "Chết tiệt, nhiều như vậy."
Âu Vịnh Ân nói: "Đây là phỏng đoán bảo thủ nhất."
Thẩm Đống bất đắc dĩ nói: "Được rồi, cùng lắm thì ta bán một tòa nhà chung cư."
Âu Vịnh Ân nói: "Thẩm tiên sinh, chúng ta đang làm ăn. Là luật sư của anh, ta cần lấy 1% tổng số tiền."
Thẩm Đống khoát tay: "Ba căn biệt thự, ngươi cứ chọn lấy một căn là được."
Âu Vịnh Ân nhíu mày, nghiền ngẫm nói: "Bên trong có một căn biệt thự vịnh Repulse, giá trị một trăm triệu. Thẩm tiên sinh, ngươi cam lòng ư?"
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Chỉ là một căn biệt thự thôi, có gì mà luyến tiếc. Ta vẫn còn một biệt thự lớn ở vịnh Thanh Thủy đấy, là căn năm đó Hàn Sâm để lại cho ta. Qua một thời gian ngắn, không chừng chúng ta còn có thể trở thành hàng xóm."
Âu Vịnh Ân nói: "Thẩm tiên sinh, cảm ơn ý tốt của ngươi. Nhưng ta cần tiền, không cần biệt thự."
Thẩm Đống khoanh tay, nói: "Ta không có tiền. Hay là, cho ngươi một tòa nhà, ngươi làm bà chủ cho thuê nhà."
Âu Vịnh Ân nói: "Vậy cũng không được. Nếu ta lấy nhà của ngươi, ta luôn cảm thấy mình đang bám vào người giàu có. Thẩm Đống, ngươi nhớ cho kỹ, ngươi là người của ta, ta mới là người chiếm vị trí chủ đạo trong mối quan hệ này."
Thẩm Đống bĩu môi, khinh thường nói: "Chờ khi nào ngươi có thể bắt ta tước vũ khí đầu hàng trên giường, hãy nói với ta những lời này."
"Thẩm… Đống…"
Âu Vịnh Ân thở phì phò nói: "Ta giết ngươi."
"Ha ha ha ha!"
Hai người ầm ĩ trong văn phòng.
Ồn ào, Thẩm Đống cũng có chút không nhịn được.
Âu Vịnh Ân hoảng sợ, nói: "Ngươi làm gì vậy?"
Thẩm Đống kéo rèm cửa sổ, khóa trái cửa, ôm lấy Âu Vịnh Ân, nói: "Ta chưa bao giờ thử trong văn phòng."
Âu Vịnh Ân kinh hô: "Ngươi điên rồi."
Thẩm Đống nói: "Sai, là chúng ta đều điên rồi."
Một giờ sau, Thẩm Đống rời khỏi văn phòng của Âu Vịnh Ân trong tinh thần sảng khoái.
"Tên khốn hư hỏng này."
Sắc mặt Âu Vịnh Ân ửng hồng, cô ngồi trên ghế, trên khuôn mặt tràn đầy sự quyến rũ động lòng người.
Sự mất tích của Long Thanh Tuyền đã ra gây chấn động rất lớn trong giới kinh doanh bất động sản.
Vợ hắn ta báo cảnh sát, tố cáo Thẩm Đống giết Long Thanh Tuyền.
Thẩm Đống bị đưa tới cục cảnh sát thẩm vấn.
Trong phòng thẩm vấn, Thẩm Đống chậm rãi uống cà phê, ngồi đối diện chính là bạn cũ Lý Hiền và một cảnh sát trẻ tuổi tên là Trương Phong.
Lý Hiền nói: "A Đống, đã lâu không gặp, chúng ta tâm sự đi."
Thẩm Đống cười nói: "Cục cảnh sát các ngươi không còn ai khác à? Sao lại để cảnh sát trưởng ngươi tự mình ra tay thế này.
"Rầm!"
Trương Phong nặng nề vỗ bàn một cái, cả giận nói: "Hỏi ngươi cái gì, ngươi trả lời cái đó."
Thẩm Đống sửng sốt một chút, sau đó phì cười, nói: "Vâng, sếp Trương, ta sai rồi, mời ngài hỏi."
Trương Phong nhìn về phía Lý Hiền, Lý Hiền tựa vào ghế, vươn tay ý bảo hắn ta hỏi.
"Có biết tại sao chúng ta gọi ngươi đến đây không?"
"Báo cáo sếp Trương, không biết."
"Lần cuối cùng ngươi thấy Long Thanh Tuyền là khi nào?"
"Báo cáo sếp Trương, ta đã quên rồi."
"Thối lắm. Hôm qua ngươi mới gặp hắn xong."
"Báo cáo sếp Trương, trí nhớ của ta không tốt, chuyện hai giờ trước, ta cũng không nhớ được, chớ nói chi ngày hôm qua."
Trương Phong tức giận đỏ mặt, chỉ vào Thẩm Đống, nói: "Tốt nhất ngươi nên phối hợp với ta. Nếu không, đừng trách ta không khách khí với ngươi."
Thẩm Đống lộ ra thần sắc tò mò, nói: "Sếp Trương, ngài chuẩn bị không khách khí với ta ư? Định đánh ta một trận hả? Thật tốt quá. Con người ta thích bị đánh nhất. Một ngày không bị đánh, ta liền thấy khó chịu. Đến đây, đánh ta đi."
Thấy dáng vẻ vô lại này của Thẩm Đống, Trương Phong tức đến nỗi phổi như muốn nổ tung.
Lý Hiền bên cạnh mím môi, cố nhịn để mình không bật cười.
Thì ra Trương Phong là con của cấp trên của Lý Hiền, vừa nhậm chức ba tháng trước, ỷ vào thế của cha hắn nên không thèm để bất luận kẻ nào vào mắt.
Cho nên toàn bộ cục cảnh sát, từ Lý Hiền đến cảnh sát bình thường, đều không ưa hắn ta chút nào.
Lần này bắt Thẩm Đống tới thấm vấn cũng là yêu cầu mãnh liệt của Trương Phong.
Hắn ta muốn phá vụ án của Long Thanh Tuyền, hòng tạo ra một cú hích lớn tạo tiếng vang.
Lý Hiền vô cùng rõ ràng, hắn ta căn bản không có khả năng lấy được bất cứ manh mối hữu dụng nào từ Thẩm Đống, nên mới mượn tay Thẩm Đống dạy Trương Phong một bài học.
Quả nhiên, chỉ ngắn ngủn vài câu hỏi, bài học này hiệu quả lập tức xuất hiện.
Trương Phong lạnh lùng nói: "Thẩm Đống, đây là cục cảnh sát, không phải là nơi để cho ngươi kiêu ngạo. Ta nói cho ngươi biết, có người tận mắt chứng kiến ngươi giết Long Thanh Tuyền ở chùa Diệu Hoa."
"Rầm!"
Thẩm Đống trực tiếp vỗ bàn, bởi vì sức lực quá mạnh, trên mặt bàn lại xuất hiện năm dấu ngón tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận