Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 786: Phiền phức lớn (2)

Đây là lần đầu tiên đảo Hồng Kông bị tên lửa tấn công trong hơn 20 năm.
Thái Nguyên Kỳ và Lý Văn Bân cũng đến hiện trường.
Nhìn vài thi thể bị nổ thành nhiều mảnh, ngay cả Lý Văn Bân có kiến thức rộng rãi cũng không khỏi cảm thấy buồn nôn.
Thái Nguyên Kỳ thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: “Rất lợi hại.”
Lý Văn Bân nói: “Ta không ngờ lá gan của hắn lại lớn đến như vậy, thậm chí còn dám sử dụng tên lửa.”
Thái Nguyên Kỳ liếc nhìn hắn ta nói: "Lá gan của những người kia quá lớn, dam đem một chiếc trực thăng vũ trang từ căn cứ quân sự của Đăng Tháp Quốc đến đảo Hồng Kông."
Cấp bậc của Lý Văn Bân không đủ, cũng không biết về Darkhawk, nghe được lời này, hắn ta sửng sốt, sau đó lập tức phản ứng lại nói: "Rất đẹp sao."
Không cần phải nói, nhất định là Thẩm Đống đã cướp lấy chiếc trực thăng vũ trang rồi dùng tên lửa tấn công tập đoàn Ưng Tương.
Những Ưng Tương lão này đã cố gắng hết sức nhưng cuối cùng lại chết dưới vũ khí mà mình làm ra, đó đúng là một điều châm chọc lớn.
“Trưởng phòng đến rồi, cẩn thận lời nói."
Thái Nguyên Kỳ nhìn thấy khuôn mặt âm trầm của Ters ở phía xa, vội vàng bước về phía hai người và ra lệnh cho Lý Văn Bân.
Lý Văn Bân nói: “Đã hiểu.”
Năm nay Ters 52 tuổi, đã đảm nhiệm chức vụ trưởng phòng sở cảnh sát của đảo Hồng Kông được hai năm, ông ta là một ông già cứng rắn và cố chấp.
Dựa theo thỏa thuận giữa nội lục và Ưng Tương Quốc, ông ta chính là trưởng phòng cuối cùng của Ưng Tương.
Hai năm sau trưởng phòng sẽ là người địa phương của đảo Hồng Kông, về phần nội lục hệ vẫn là Ưng Tương, vậy phải phụ thuộc vào kết quả trận đấu giữa hai bên.
"Thái, có phải là Thẩm Đống làm không?"
Ters bước tới chỗ Thái Nguyên Kỳ, dứt khoát hỏi.
Thái Nguyên Kỳ hơi sững sờ nói: "Trưởng phòng, theo lời kể của nhân chứng, đối phương dùng đạn đạo hoặc phóng từ phi cơ trực thăng ra. Chỉ có Đăng Tháp Quốc, Bắc Tô Quốc và các nước châu Âu mới có năng lực này. Thẩm Đống chỉ là một thương nhân, hắn chỉ có tiền, nhưng cũng không có khả năng mua được một chiếc trực thăng vũ trang chứa đầy tên lửa."
Ters đương nhiên biết về chuyện máy bay trực thăng vũ trang Darkhawk, nhưng ông ta không thể nói ra, nếu không sẽ không có cách giải thích nào khác.
“Vậy ngươi cho rằng ai có năng lực như vậy?” Ters nói.
Thái Nguyên Kỳ suy nghĩ nói: “Trú quân.”
Ters không chút do dự nói: “Không thể nào. Ta đã hỏi quân đội, không có bất kỳ máy bay trực thăng vũ trang nào đi ra ngoài làm nhiệm vụ.”
Thái Nguyên Kỳ nói: “Nếu không phải trú quân vậy thì chỉ có hai nơi đưa ra. Một nơi là Đăng Tháp Quốc hoặc là căn cứ của Bắc Tô ở châu Á, một bên khác là lính đánh thuê được hai cường quốc bí mật hỗ trợ. Đáng tiếc, chúng ta không biết loại máy bay trực thăng vũ trang này. Nếu không, sẽ dễ dàng xác định được nguồn gốc."
Ters biết Thái Nguyên Kỳ đang giả vờ bối rối suy đoán cho nên ông ta thản nhiên nói: “Chuyện này ta sẽ tự mình điều tra. Bất kể như thế nào, chúng ta đều phải cho chính phủ và người dân một lời giải thích.”
Thái Nguyên Kỳ gật đầu nói: “Đúng vậy, ta nhất định sẽ dốc toàn lực ủng hộ ngài."
Cảnh sát phải làm việc suốt một giờ mới đào được tất cả các thi thể ra khỏi đống đổ nát ra.
Nhưng trong đó có mấy cỗ thi thể ghép không được nguyên vẹn.
Ters ở lại hiện trường xuyên suốt quá trình, sau khi kết thúc bị các phóng viên vây quanh.
"Trưởng phòng Ters, xin hỏi ngài nghĩ sao về vụ việc này? Đây có phải là một cuộc tấn công khủng bố không?"
"Thậm chí đối phương còn sử dụng máy bay trực thăng vũ trang và đạn đạo. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một cuộc tấn công khủng bố điển hình."
"Tại sao một chiếc máy bay trực thăng vũ trang đột nhiên xuất hiện trên đảo Hồng Kông?"
“Chúng ta sẽ tiến hành điều tra cùng với bộ an ninh, sẽ không bao giờ cho phép bất kỳ phần tử khủng bố nào vào đảo Hồng Kông.”
“Ta nghe nói trong lần tập kính này có phó cục trưởng bộ tài chính Howard, phó trưởng phòng cảnh sát Smith. Xin hỏi tại sao hai vị này lại có mặt với những thương nhân này vào lúc hai ba giờ sáng? Giữa họ có quan hệ gì?"
"Trong danh sách những người bị giết có cả Howard tiên sinh và Smith tiên sinh. Về phần tại sao họ lại chơi đùa muộn như vậy, đây là việc riêng tư cá nhân của bọn họ, ta không rõ lắm.”
“Ngài có nghĩ cuộc tấn công này sẽ có ảnh hưởng tiêu cực đến nền kinh tế của đảo Hồng Kông không?”
“Ảnh hưởng bất lợi thì nhất định sẽ có, nhưng chỉ là tạm thời. Ta hoàn toàn tin tưởng vào tương lai của nền kinh tế đảo Hồng Kông."

Ters đã phải dùng sức của chín trâu hai hổ mới có thể đối phó với những phóng viên khó chịu này.
Sau khi lên xe, Ters yêu cầu tài xế đi thẳng đến bộ an ninh của đảo Hồng Kông.
Tất cả lãnh đạo cấp cao của bộ an ninh đều đã có mặt tại chỗ, đang chờ ông ta báo cáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận