Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 807: Lấy được bất động sản nhà họ Trịnh (1)

Trần Hạo Nam ừ một tiếng và nói: “Có thể bàn được đương nhiên là tốt nhất.”
Lý A Tề cũng gật đầu.
Ba người lại lần nữa đi vào trong ghế lô của khách sạn, bàn chuyện phân chia địa bàn của Trung Nghĩa Tín như thế nào.
Trải qua một phen tranh cãi, ba người đã đạt được sự nhất trí về phân chia phần lớn địa bàn.
Một phần nhỏ còn lại thì sẽ được quyết định bằng nắm đấm.
Còn những xã đoàn khác, ba xã đoàn sẽ liên hợp lại, đuổi hết bọn họ đi.
Giang hồ chính là như vậy, ai mạnh hơn thì người đó có quyền.
Chuyện Đổng Hán và long đầu của ba xã đoàn lớn cùng nhau ăn cơm đã rất nhanh truyền đến tai của Hà Hồng Thịnh.
Hà Hồng Thịnh lập tức nhận ra được Đổng Hán là đang muốn mượn sức bọn họ để đối nghịch với ông ta.
“Alo, A Tề, có rảnh không? Ta đến đảo Hồng Kông, muốn mời ngươi uống một chén?”
Chưa bao giờ Hà Hồng Thịnh lựa chọn khoanh tay chịu chết.
Ông ta gọi điện thoại cho Lý A Tề trước.
Lý A Tề đương nhiên đoán ra mục đích của Hà Hồng Thịnh, cười đáp: “Hà tiên sinh, ta vừa mới uống khá nhiều rượu, bây giờ gặp mặt chỉ sợ là thất lễ. Sáng mai ta mời ngài ăn bữa sáng muộn, ngài thấy thế nào?”
Hà Hồng Thịnh: “A Tề, ngươi đi uống rượu ở đâu thế?”
Lý A Tề cũng không giấu giếm: “Tối hôm nay, Đổng Hán lão tiên sinh mời chúng ta ăn cơm, bàn chuyện gia nhập công ty giải trí Phương Đông.”
Ánh mắt Hà Hồng Thịnh chợt lóe, hỏi: “Các ngươi đồng ý rồi sao?”
Lý A Tề: “Đương nhiên, điều kiện mà Đổng Hán lão tiên sinh đưa ra rất tốt. Ta và Trần Hạo Nam, Hồng Nam không nghĩ ngợi gì mà đồng ý rồi.”
Hà Hồng Thịnh cau mày nói: “Có thể nói cho ta biết là gì được không?”
Lý A Tề: “Không có gì không tiện. Đổng lão tiên sinh chia đều 75% cổ phần của công ty giải trí Phương Đông cho chúng ta.”
Sắc mặt Hà Hồng Thịnh đại biến, kinh hô: “Ông ta điên rồi sao?”
Lý A Tề: “Đổng lão tiên sinh có điên hay không thì ta không biết, dù sao ba người chúng ta cũng điên rồi. Bất kể công ty giải trí Phương Đông có thể thành công hay không thì chúng ta cũng muốn thử một lần. Hà tiên sinh, rất xin lỗi ngài, lợi ích lần này quá lớn, chúng ta không dám từ chối. Nếu không, có lẽ xã đoàn sẽ xé nát chúng ta mất.”
Hà Hồng Thịnh trầm mặc một lúc rồi nói: “Được rồi, ta đã biết, cảm ơn ngươi đã nói thẳng.”
Hành động của Đổng Hán đã khiến cho Hà Hồng Thịnh hoàn toàn mất đi suy nghĩ muốn lung lạc long đầu của ba xã đoàn lớn.
Ông ta tuyệt đối không thể chuyển nhượng cổ phần của tập đoàn Bồ Úc cho bọn họ được.
Đừng nói 75%, cho dù là 5% cũng không được.
Hiển nhiên Lý A Tề cũng biết điều này cho nên đã nói thẳng ra.
Không ở lại lâu tại đảo Hồng Kông, sáng ngày hôm sau, Hà Hồng Thịnh liền quay về Hào Giang.
Ông ta biết rõ rằng thử thách lớn nhất trong cuộc đời mình sắp tới rồi.
Từ lâu, Hà Hồng Thịnh đã biết Đổng Hán muốn kinh doanh thuyền đánh bạc.
Hiện giờ ông ta còn mượn sức ba xã đoàn lớn đảo Hồng Kông, điều này đối với Hà Hồng Thịnh mà nói thì càng thêm bất lợi.
Một khi thuyền đánh bạc thành công, có lẽ các thương nhân khác sẽ đổ xô vào.
Đến khi đó, ngành công nghiệp cá độ ở Hào Giang chắc chắn có bước chuyển mình rất lớn.
Hà Hồng Thịnh cần phải chuẩn bị trước cho chuyện này.

Hồ Á Lệ dẫn theo những tâm phúc của mình đi vào phòng họp của khách sạn Tứ Quý.
Thẩm Đống và các thành viên nòng cốt của Công ty Bất động sản Đằng Phi đã sớm chờ ở đó.
Hai bên hẹn nhau lúc 10 giờ sáng, Hồ Á Lệ cố ý đến muộn nửa tiếng để thể hiện sự bất mãn của bà ta đối với Thẩm Đống.
Thẩm Đống sao có thể để bụng chút hành vi nhỏ này, trực tiếp gọi người mang đồ ăn nhẹ và trái cây vào, tổ chức một buổi tiệc trà kéo dài nửa tiếng.
“Hồ nữ sinh hết giận chưa?”
Chờ đến khi Hồ Á Lệ ngồi xuống, Thẩm Đống mỉm cười hỏi.
Hồ Á Lệ lạnh lùng đáp: “Không có.”
Thẩm Đống ồ một tiếng, nói: “Có hết giận hay không cũng không quan trọng, quan trọng là hôm nay nhất định phải ký hợp đồng. Người của Công ty Bất động sản Đằng Phi chúng ta sẽ bắt đầu tiếp quản các tòa nhà thương mại và tòa nhà văn phòng vào lúc 2 giờ chiều nay.”
Đã là cá trên thớt, còn bày đặt giả vờ cao ngạo, thật đúng là buồn cười.
Thẩm Đống không quan tâm đối phương, trực tiếp ấn định thời gian cho Hồ Á Lệ.
Không còn cách nào khác, người là dao thớt, ta là cá thịt.
Hồ Á Lệ ngoại trừ trừng mắt tức giận thì trong lòng còn cảm thấy thật bất đắc dĩ.
Công ty Bất động sản Đằng Phi đã sớm chuẩn bị trước hợp đồng chuyển nhượng cho 30 phần bất động sản, tất cả các điều khoản trên đó đều có lợi cho bọn họ.
Sau khi Thẩm Đống xem xong còn cảm thấy hơi ngại ngùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận