Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 674: Chiến lược của Thẩm Đống (1)

Đợi đến khi giải quyết Chu Triều Tiên, phỏng chừng trị giá việc thiện của hắn có thể vượt qua một trăm năm mươi vạn.
Hải Đường hỏi: "Chúng ta làm sao bây giờ? Thật sự phải giúp hắn kéo phiếu bầu à?"
Thẩm Đống nói: "Đầu tiên đây là vấn đề của Tín thúc, không liên quan gì đến chúng ta. Thứ hai, Chu Triều Tiên khẳng định không khá hơn chút nào, bởi vì chuyện của hắn không chịu nổi việc bị điều tra. Không có sự cản trở của Hậu Quang Minh, Cục điều tra rất dễ dàng tìm được chứng cứ giao dịch giữa hắn và Hậu Quang Minh. Nếu Chu Triều Tiên có dự kiến trước, bây giờ chạy vẫn còn kịp. Nếu không, điều chờ đợi hắn không phải ngồi tù thì là bị bắn."
Hải Đường nói: "Ngươi cứ đi làm thầy bói cho rồi."
Thẩm Đống cười ha hả: "Đây không phải bói toán, mà là trí tuệ."
Hải Đường liếc hắn một cái, nói: "Tín thúc vừa mới gọi điện thoại tới, nói là Yakuza cùng băng Tam Liên lại liên hợp cùng nhau, chuẩn bị mang rất nhiều tinh nhuệ đến Hùng Cao, hình như muốn tấn công địa bàn băng Đông Hồ chúng ta."
Thẩm Đống nhíu mày nói: "Ý của ngươi là chúng ta không đi được?"
Chuyện băng Đông Hồ đã kết thúc, hai người thương lượng chiều mai sẽ về Hồng Kông, vé máy bay đều đã đặt xong.
Trước khi đi, lại xảy ra chuyện như vậy, trong lòng Thẩm Đống có chút căm tức.
Hải Đường thở dài nói: "Hai xã đoàn vẫn đang rèn luyện. Nếu thật sự gặp băng Tam Liên và Yakuza liên thủ xâm chiếm, không có chất bôi trơn như ta, ta lo lắng sẽ xảy ra chuyện."
Thẩm Đống hỏi: "Tín thúc tính thế nào?"
Hải Đường nói: "Hắn chuẩn bị dẫn người tới."
Thẩm Đống lắc đầu, nói: "Yakuza và băng Tam Liên gióng trống khua chiêng chạy đến Hùng Cao đánh địa bàn của các ngươi, ngươi cảm thấy chuyện này bình thường à?"
Hải Đường nói: "Không bình thường. Bọn họ ở phía bắc Đài Loan, Thiên Địa Minh ở trung bộ, băng Đông Hồ ở phía nam. Dựa theo lẽ thường mà nói, bọn họ nên đánh Thiên Địa Minh. Đương nhiên, cũng có thể đồng thời tấn công cả hai."
Thẩm Đống nói: "Tín thúc là người từng trải, khẳng định có thể nhìn ra sự kỳ lạ trong đó. Nhưng không có cách nào, làm thủ lĩnh của Thiên Địa Minh, hắn nhất định phải tới Hùng Cao, để tránh làm cho các anh em băng Đông Hồ cảm thấy thất vọng. Đối phương vì thấy được điểm này, mới có thể gióng trống khua chiêng như vậy."
Hải Đường hỏi: "Ngươi cảm thấy chúng ta nên ứng đối như thế nào?"
Thẩm Đống suy nghĩ một chút, nói: "Tín thúc nhất định phải đến, đây là chuyện không thể thay đôi. Còn ngươi có thể dẫn theo tinh nhuệ băng Đông Hồ đến Thiên Địa Minh tọa trấn. Như thế, dù đối phương có chơi trò gì, kết quả vẫn phải đối mặt với một khối xương cứng."
Hải Đường nói: "Thay quân?"
Thẩm Đống gật đầu: "Đây là biện pháp tốt nhất mà ta nghĩ ra."
Hải Đường nói: "Ta thương lượng với Tín thúc một chút. Đống ca, hay là ngươi về Hồng Kông trước đi. Chờ ta giúp Tín thúc vượt qua cửa ải này, sẽ đến Hồng Kông tìm anh."
Thẩm Đống nói: "Không được. Trên đường ta nghe nói tổ chức Yakuza cũng tham gia vào. Bọn họ có một tổ chức sát thủ vô cùng lợi hại. Nếu ngươi chống lại bọn họ, còn nguy hiểm hơn cả đối mặt với Át Bích."
Hải Đường nhíu mày, nói: "Vậy làm sao bây giờ?"
Trong con ngươi Thẩm Đống hiện lên một tia lạnh lùng, nói: "Ta đi với ngươi, chỉ cần giải quyết xong thủ lĩnh Kusakari Kazuo của Yakuza, nội bộ Yakuza chắc chắn sẽ đại loạn. Đến lúc đó, chỉ dựa vào một băng Tam Liên, chắc chắn không làm gì được Tín thúc."
Từ khi xuyên qua tới nay, Thẩm Đống vì giá trị việc thiện mà đã giết rất nhiều thủ lĩnh, lão đại xã đoàn Hồng Kông.
Những người này mang đến cho hắn giá trị việc thiện cao tới mấy chục vạn.
Hắn rất muốn biết nếu giết một thủ lĩnh xã đoàn đứng đầu Đông Doanh Quốc sẽ nhận được bao nhiêu giá trị việc thiện.
Hải Đường nói: "Giết Kusakari Kazuo không phải chuyện đơn giản. Bên cạnh hắn khẳng định cất giấu vô số cao thủ bảo vệ."
Thẩm Đống tự tin nói: "Ta muốn giết một người, đừng nói là Kusakari Kazuo, cho dù là Thiên Hoàng của Đông Doanh cũng phải chết không thể nghi ngờ."
Hải Đường mím môi, nói: "Đống ca, ta thật sự không muốn vì chuyện của ta mà kéo ngươi xuống nước."
Thẩm Đống cười nói: "Ngươi là người phụ nữ của ta. Ngươi đã xuống nước rồi, làm sao ta có thể chỉ đứng trên bờ trông chừng. Được rồi, mau gọi điện thoại cho Tín thúc bàn bạc đi."
Trên thực tế, Triệu Thành Tín cũng nhận ra âm mưu trong chuyện này.
Nhưng lần này đối phương dùng dương mưu, hắn chỉ có thể nhắm mắt đến Hùng Cao.
Sau khi nhận được điện thoại của Hải Đường, Triệu Thành Tín trầm mặc thật lâu, nói: "Hải Đường, ta thật sự không hy vọng ngươi nhúng tay vào chuyện này."
Hải Đường nói: "Tín thúc, ngài có cách nào tốt hơn không?"
Triệu Thành Tín bất lực nói: "Không có."
Hải Đường nói: "Vậy là được rồi. Tín thúc, ngài yên tâm. Có Đống ca ở đây, ta không sao đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận