Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 429: Điều động trước cuộc chiến (1)

Người mà Thẩm Đống tìm chính là người thuộc Hào Mã Bang, hoạt động ở vùng Cửu Long - Phì Miêu. Người trung gian là người vẫn luôn hoạt động bí mật ở đảo Hồng Kông - A Vũ.
Đại D hỏi: “Còn chuyện tiền bạc thì sao?”
Thẩm Đống cười nói: “Chỉ cần ngươi có thể ngăn cản Lâm Hoài Nhạc giúp ta, muốn bao nhiêu tiền thì sẽ có bấy nhiêu.”
Đại D vui vẻ nói: “Được lắm. Ngươi yên tâm, có ta ở đây thì đảm bảo sẽ không để người của Lâm Hoài Nhạc tiến vào địa bàn của ngươi.”
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Đống đi đến quán bar Huy Hoàng của mình, gặp được Phì Miêu và A Vũ của Hào Mã Bang.
Tại đảo Hồng Kông có câu nói, có thể gọi sai tên, nhưng không thể gọi sai biệt danh.
Phì Miêu - người cũng như tên, to như một con heo, có một cái bụng mập mạp béo phệ, ngồi bên đối diện Thẩm Đống khiến Thẩm Đống cảm thấy buồn nôn.
A Vũ giới thiệu hai người với nhau, Thẩm Đống thẳng thắn dứt khoát nói: “Phì ca, chuyện này quá gấp nên ta cũng không vòng vo nhiều. Nếu ngươi đã đến thì chứng tỏ ngươi không sợ Hồng Hưng và các xã đoàn lớn khác. Ta muốn hỏi ngươi có thể mang theo bao nhiêu người đến? Muốn bao nhiêu tiền?”
Phì Miêu cười ha ha và nói: “Đủ sảng khoái đấy, ta đây cũng không giấu giếm làm gì. Bốn ngàn người là số lượng nhiều nhất của ta, mỗi người 3 vạn đô la Hồng Kông, tổng cộng là 120 triệu. Đồng thời, chúng ta cũng muốn ngươi phụ trách phí an gia và tiền thuốc men của chúng ta.”
Thẩm Đống trầm ngâm một lúc rồi nói: “Tiền không là vấn đề. Quan trọng là ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không?”
Phì Miêu hỏi: “Nhiệm vụ gì?”
Thẩm Đống đáp: “Đánh nhau với Hồng Thái và Trung Nghĩa Tín. Ta không quan tâm các ngươi đánh như thế nào, chỉ cần cầm chân người của Trung Nghĩa Tín là được rồi. Ta không những có thể chi trả cho Hào Mã Bang số tiền 120 triệu, mà còn có thể trả riêng cho ngươi 30 triệu tiền trà nước.”
Hai mắt Phì Miêu như phát sáng, nói: “Ngươi nói thật chứ?”
Thẩm Đống trực tiếp lấy từ trong ngực ra một tấm séc 30 triệu và nói: “Đây là tiền đặt cọc. Sau khi mọi việc xong xuôi thì sẽ đưa ngay 120 triệu.”
Phì Miêu nhận lấy tấm séc, nhìn thoáng qua rồi giơ ngón tay cái về phía Thẩm Đống: “A Vũ nói không sai, ngươi quả nhiên là một khách hàng lớn.”
A Vũ nhìn thấy Phì Miêu cất tấm sét 30 triệu thì trong lòng rất hâm mộ, nói: “Đống ca, nghe nói Liên Hạo Long đang ở bệnh viện. Nếu ta có thể dẫn người đi giết được hắn ta thì ngươi có thể trả bao nhiêu tiền?”
Thẩm Đống nghe vậy thì không hề do dự mà vươn hai ngón tay ra, nói: “20 triệu…. đô la Mỹ.”
A Vũ kích động đứng bật dậy, nói: “20 triệu đô la Mỹ? Ngươi không nói đùa chứ?”
Phì Miêu cũng rất bất ngờ: “Đống ca, thật sự là 20 triệu đô la Mỹ sao?”
Thẩm Đống gật đầu nói: “Liên Hạo Long, Tưởng Thiên Sinh, Bổn thúc, Lâm Hoài Nhạc, chỉ cần các ngươi mang đầu của bất kỳ một ai trong số bốn người đó tới thì ta đều lập tức trả 20 triệu đô la Mỹ cho. Sau khi trở về thì ta sẽ tuyên bố ám hoa ở chợ đen.”
A Vũ: “Được, ám hoa này ta muốn.”
Sau khi Phì Miêu đồng ý cho mượn quân, Thẩm Đống nói một tiếng với Hồng Văn.
Hồng Văn và Phì Miêu trao đổi thông tin liên lạc.
Hai người bàn bạc một lúc, rồi quyết định tiên hạ thủ vi cường.
Trước khi Trung Nghĩa Tín tấn công Thẩm Đống, bọn họ sẽ công kích Trung Nghĩa Tín từ hai phía trước, buộc bọn họ lui binh.
Dù sao điều mà Thẩm Đống muốn là cầm chân Trung Nghĩa Tín chứ không phải đánh bại bọn họ.
Về việc Hồng Văn và Phì Miêu đánh như thế nào thì Thẩm Đống không quan tâm.
Hắn chỉ coi trọng kết quả chứ không quan tâm quá trình ra sao.
Trong quán bar Huy Hoàng, các thuộc hạ nòng cốt trung thành của Thẩm Đống đều đang tập trung ở đây. Lần lượt là A Hoa, Lý Kiệt, Thiên Dưỡng Sinh, Trần Huy, Phong Vu Tu, Hạ Hầu Vũ, Vương Triết, Tiểu Trang, Phi Cơ, Jimmy, tiểu Mã ca và Trương Hoan, cùng với những người khác.
Thẩm Đống hỏi: “A Hoa, đã tuyên bố ám hoa chưa?”
A Hoa gật đầu đáp: “Đã tuyên bố rồi. Bốn long đầu, mạng của mỗi người có giá 20 triệu đô la Mỹ.”
Thẩm Đống: “Rất tốt. A Hoan, ngươi nói về tin tức tìm hiểu được đi.”
”Được, Đống ca.”
Trương Hoan nói: “Tối nay, bốn xã đoàn lớn sẽ tấn công chúng ta. Trong đó, Đông Tinh đánh vào Nguyên Lãng - Thiển Thủy Loan, Trung Nghĩa Tín đánh Thuyên Loan, Hòa Liên Thắng đánh khu Hoàng Đại Tiên.”
A Hoa hỏi: “Có bao nhiêu thủ lĩnh của Hồng Hưng sẽ đánh chúng ta?”
Trương Hoan trả lời: “Thái Tử đã bị thương, đang tĩnh dưỡng ở bệnh viện, nhưng chắc chắn đám tiểu đệ của hắn sẽ tham gia. Hàn Tân, Thập Tam Muội và Khủng Long chấp nhận mạo hiểm đắc tội với Tưởng Thiên Sinh, không hề phái ra một tiểu đệ nào.”
A Hoa cười nói: “Vẫn là ba người này đáng tin cậy nhất. Vậy thì tính ra, những người có thể đánh chỉ còn Tưởng Thiên Sinh, Trần Hạo Nam và Đại Phi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận