Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 759: Vị trí của Phi Cơ chiến đấu Hắc Ưng (2)

Chương 759: Vị trí của Phi Cơ chiến đấu Hắc Ưng (2)
“A Kiệt, A Sinh cũng đâu làm kinh doanh, bọn họ đều gia nhập vào công ty vệ sĩ Đằng Phi.”
”Ta không muốn huấn luyện cả ngày, không thú vị. Jimmy, ngươi không cần khuyên ta nữa, ta đã hạ quyết tâm rồi.”
“Thật là, tên nhóc ngươi vẫn cứng đầu như khi còn nhỏ. Sau này có việc gì thì cứ nói với ta, tình nghĩa huynh đệ giữa chúng ta sẽ vĩnh viễn không thay đổi.”
Trong lòng Phi Cơ rất cảm động, vành mắt ửng đỏ, nói: “Cảm ơn Jimmy.”
Jimmy cười nói: “Ha ha, từ khi nào mà tên nhóc ngươi học cách lịch sự được như vậy. Nhưng mà ta nói cho ngươi, người nên nên cảm ơn nhất chính là Đống ca. Ý định ban đầu của hắn là nhường địa bàn lại cho Tân ca, Thập Tam Muội bọn họ. Kể từ đó, ngươi sẽ có một tương lai xán lạn, sau này cưới vợ sinh con, bình bình an an trở thành đại gia tỷ phú. Không ngờ tên nhóc ngươi lại muốn tự lập môn hộ nên Đống ca đành phải từ bỏ kế hoạch ban đầu, quay ra toàn lực ủng hộ cho ngươi. Ha ha, đời này được đi theo lão đại như Đống ca là may mắn cho chúng ta.”
Phi Cơ suýt chút nữa là bật khóc, nói: “Đúng thế, Đống ca đối xử rất tốt với chúng ta.”
Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt của Phi Cơ càng thêm phức tạp.
Một lát sau, cuối cùng hắn đã hạ quyết tâm, liên lạc với một dãy số quen thuộc.

Trong văn phòng Thẩm Đống chào đón một vị khách vô cùng đặc biệt, đó là xã trưởng Đỗ Vũ Tân của thông tấn xã Hạ Hoa.
Đỗ Vũ Tân năm nay đã hơn 50 tuổi, ngũ quan đoan chính, khí chất nho nhã, có thể thấy khi còn trẻ tuyệt đối là một vị đại soái ca.
Ông ấy đã đảm nhiệm chức vụ xã trưởng của phân xã đảo Hồng Kông suốt mười năm, là đại diện cho đại lục trên đảo Hồng Kông.
Thẩm Đống tự mình rót một ly trà cho ông ấy, mỉm cười nói: “Đỗ xã trưởng, sao ngài lại công khai đến đây, không lo Ưng Tương lão sẽ nghi ngờ quan hệ giữa chúng ta sao?”
Đỗ Vũ Tân nói: “Không cần nghi ngờ, bọn họ đã xác định được ngài là phe kiên định của đại lục. Thẩm tiên sinh, khoản đầu tư lớn của ngài cho đại lục đã khiến cho chính phủ Ưng Tương coi ngài là cái gai trong mắt, cái đinh trong thịt và muốn diệt trừ ngài nhanh chóng. Lần này ta đến đây, là muốn nói cho ngài biết hoàn cảnh hiện giờ của ngài vô cùng nguy hiểm.”
Trong lòng Thẩm Đống vừa động, nói: “Đỗ xã trưởng, ngài có tin tức gì đáng tin cậy sao?”
Đỗ Vũ Tân gật đầu, nói: “Cục tình báo đã nhận được một thông tin chính xác, tập đoàn tài chính Ưng Tương chi ra hơn 100 triệu đô la Mỹ để mời nhóm lính đánh thuê Hùng Sư đến đảo Hồng Kông đối phó với ngài. Chính phủ Ưng Tương đã bật đèn xanh cho bọn họ, nghe nói có một chiếc phi cơ chiến đấu Hắc Ưng đã đi vào đảo Hồng Kông, vị trí cụ thể thì không rõ, chúng ta vẫn đang cố gắng hết sức để điều tra.”
Thẩm Đống mỉm cười nói: “Bọn họ thật đúng là để mắt đến ta, thậm chí còn dùng cả phi cơ chiến đấu.”
Đỗ Vũ Tân sửng sốt, sau đó âm thầm khâm phục không thôi. Với người bình thường, nếu biết tin có nhóm lính đánh thuê lái phi cơ chiến đấu đến để giết mình thì có lẽ đã sớm sợ hãi đến mức không biết làm sao.
Thẩm Đống thì ngược lại, không chỉ không hề sợ hãi mà còn lộ ra một tia khinh thường.
Khó trách vì sao hắn còn trẻ mà có thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay, chỉ bằng khả năng giữ bình tĩnh khi nhìn Thái Sơn sụp đổ này thôi cũng đã hơn xa người bình thường rồi.
Đỗ Vũ Tân nói: “Thẩm tiên sinh, cấp tên đã hạ tử lệnh cho chúng ta, phải đảm bảo ngài không xảy ra chuyện gì bằng bất cứ giá nào. Còn chuyện thương nghiệp thì chúng ta sẽ đưa ra phản đối với chính phủ Ưng Tương quốc.”
Thẩm Đống nói: “Sự phòng ngự tốt nhất chính là tấn công. Đỗ xã trưởng, ngài vừa mới nói phi cơ chiến đấu Hắc Ưng đã tiến vào đảo Hồng Kông đúng không?”
Đỗ Vũ Tân đáp: “Đúng thế. Thẩm tiên sinh, ngài định làm gì?”
Thẩm Đống hứng thú hỏi: “Nếu là ngài thì ngài sẽ đậu phi cơ chiến đấu Hắc Ưng ở đâu là an toàn nhất?”
Đỗ Vũ Tân suy nghĩ rồi nói: “Quốc lộ, bến cảng, sân thượng của cao ốc, đó đều là những nơi đông người được chú ý, chắc chắn không thích hợp. Nếu là ta thì có lẽ ta sẽ giấu ở một chỗ riêng tư nào đó.”
Thẩm Đống mỉm cười: “Trên đảo Hồng Kông, có rất nhiều đại gia xây sân cỏ dành riêng để đậu trực thăng và phi cơ. Nghe nói chỉ riêng nhà họ Trịnh là đã có bốn chiếc trực thăng, thật sự vô cùng giàu có.”
Đỗ Vũ Tân nói: “Không thể nào là tứ đại gia tộc được. Bọn họ là mục tiêu quá lớn, chỉ cần thành viên trong gia đình đi ra ngoài thôi cũng đều sẽ bị paparazzi trên đảo Hồng Kông theo dõi.”
Thẩm Đống gật đầu nói: “Chuyện điều tra Hắc Ưng cứ giao cho ta đi. Một khi ta phát hiện ra thì bọn họ nhất định phải chết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận