Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 963: Biện pháp của Thẩm Đống (1)

Thẩm Đống cười nói: “Trà hái từ cây mẹ ngàn năm tuổi, cộng với nước hồ Vạn Điêu phía dưới ba mươi mét, pha trà khẳng định sẽ ngon hơn trà bình thường.”
Đỗ Vũ Tân sững sờ nói: “Hành thành hồ Vạn Điêu?”
Thẩm Đống gật gù, nói: “Đúng. Chúng ta chuẩn bị xây dựng cơ sở sản xuất nước khoáng ở Hàng Châu, sử dụng nước từ hồ Vạn Điêu sau ít nhất ba mươi mét làm nguồn nước. Trải qua thử nghiệm, nước ở đó rất giàu khoáng chất có tác dụng vô cùng lớn với cơ thể con người. Vì đảm bảo không có vấn đề gì về môi trường nơi này, ta đã mua lại ruộng đất quanh đây để trồng cây.”
Lý Siêu Nhân chỉnh lại mắt kính nói: “Với tình hình phát triển hiện tại ở nội địa, làm nước khoáng có lẽ không phải lựa chọn tốt.”
Thẩm Đống cười nói: “Không chỉ có nước khoáng ta còn dùng nước hồ Vạn Điêu để làm nước giải khát cho Đằng Phi. Hiện tại nhà máy Khả Nhạc ở bên kia hàng thành sắp được xây dựng, đoán chừng một tháng sau, người tiêu dùng có thể uống được. Ha ha, chúng ta đã nếm thử Khả Nhạc được làm bằng nước tốt so với coca-cola và Pepsi uống ngon hơn.”
Lý Siêu Nhân kinh ngạc nói: “Ngươi muốn làm Khả Nhạc?”
Thẩm Đống nói: “Đúng, Alan tổng giám đốc của công ty coca cola không phải rất trâu bò sao? Còn muốn mang theo Ưng Tương lão đến gây sự với ta, khiến ta hết sức khó chịu. Các ngươi chờ xem, trong vòng một năm, ta muốn để Đằng Phi Khả Nhạc ở Châu Á triệt để thay thế coca cola và Pepsi, ta muốn hắn ảo não chạy về Ưng Tương.”
Đỗ Vũ Tân nói: “Ngươi đúng là cao thủ không muốn chịu thiệt .”
Thẩm Đống nói: “Người Hải Đăng và người Ưng Tương đều có chung một tật xấu, đó là bắt nạt kẻ yếu. Ngươi bị bọn họ đánh bại, bọn họ sẽ không thông cảm cho ngươi, mà chỉ coi thường ngươi. Ngược lại nếu ngươi đánh bại bọn họ, họ sẽ vẫy đuôi với ngươi như một con chó. Có thể nói sức mạnh là thước đo mọi thứ ở phương Tây. Nếu muốn bọn họ tôn trọng ngươi phải đánh cho bọn họ thật đau. Bọn họ càng đau, càng sẽ tôn trọng ngươi, cmn có phải bọn họ rất đê tiện không?”
Hoắc Ưng Đông cười ha hả nói: “Quả thật rất đê tiện.”
Bốn người uống một chút trà, Đỗ Vũ Tân tiến vào đề tài chính.
“Thẩm tiên sinh, chắc hẳn ngài đã nghe nói sự việc của Hoắc lão và Lý tiên sinh rồi phải không?”
Thẩm Đống đặt tách trà xuống nói: “Tôi chỉ biết trung tâm thương mại Hoặc gia bị đánh bom, Hoắc lão xảy ra chuyện gì?”
Lý Siêu Nhân nói về những vấn đề mà hắn gặp phải khi đầu tư vào Ưng Tương, nói: “Thẩm tiên sinh, nếu ngài có biện pháp giúp ta giải quyết những chuyện này, Lý gia ta vô cùng cảm kích.”
“Ta có thể có gì... Ờ?”
Thẩm Đống trong lòng động một chút, đột nhiên hiểu được mục đích mà Đỗ Vũ Tân đưa hai người đến tìm hắn, nói: “Đỗ xã trưởng, ngươi đây là muốn mượn đao cứu người phải không?”
Đỗ Vũ Tân giơ ngón tay cái lên, nói: “Thẩm tiên sinh, quả thật lợi hại. Ta phải suy nghĩ suốt đêm mới nghĩ ra được cái biện pháp không phải là biện pháp này. Còn ngươi, trong nháy mắt đã nghĩ ra, thật là xứng đáng với Gia Cát Lượng tái thế á.”
Thẩm Đống nhìn sâu vào mắt hắn ta, nói: “Ta làm sao dám so với Đỗ xã trưởng? Ngươi là một mũi tên trúng hai con chim, còn ta thì không được gì cả.”
Đỗ Vũ Tân cười nói: “Không, ngươi đã được ta và Lý Hiệp Sĩ nợ ngươi hai ân tình.”
Lý Siêu Nhân và Hoắc Ưng Đông đều không hiểu hai người nói gì.
Sắp hỏi, Thẩm Đống đi đến bàn làm việc của mình, từ ngăn kéo lấy ra một tài liệu, đưa cho Lý Siêu Nhân.
“Lý Hiệp Sĩ, ta trong lúc kiểm tra ngân hàng Hằng Sinh, vô tình phát hiện ra trước đây ba năm, Cục trưởng Chính vụ của Hồng Kông trước đây đã gửi rất nhiều lợi ích cho Bộ trưởng Tài chính nước Ưng Tước quốc, tổng cộng khoảng trăm triệu USD. Và bây giờ cục trưởng chính vụ trước đây đã trở thành Tổng lãnh Hồng Kông, còn vị Bộ trưởng Tài chính cũng đã trở thành Tổng lãnh của Ưng Tước quốc. Ngươi có thể cầm tài liệu này đến gặp Tổng lãnh Hồng Kông, tin rằng hắn ta sẽ giúp ngươi giải quyết vấn đề này. Dù hắn ta không giúp, thì Tổng lãnh của Ưng Tước quốc cũng sẽ giúp.”
Thẩm Đống mỉm cười nói.
Hóa ra chiều hôm qua, Thẩm Đống đã nhận được chứng cứ về việc quan chức Hồng Kông và Ưng Tước quốc trao đổi lợi ích, liên quan đến hơn ba mươi quan chức, trong đó một nửa vẫn đang giữ vị trí cao.
Thẩm Đống không tự quyết định, mà gọi điện cho Đỗ Vũ Tân, hỏi hắn ta nên làm gì?
Đỗ Vũ Tân bảo hắn lưu giữ chứng cứ, đợi đến thời điểm thích hợp thì đưa ra.
Không ngờ tập đoàn Ưng Tước quốc vì việc của Hiệp hội Thương mại Hạ Quốc mà trả thù Lý Siêu Nhân, vì thế Đỗ Vũ Tân mang theo Lý Siêu Nhân và Hoắc Ưng Đông đến đây.
Tập đoàn Ưng Tước quốc dù lợi hại đến đâu, cũng không bằng Tổng lãnh của Ưng Tước quốc, vì thế Đỗ Vũ Tân mới cầu xin Thẩm Đống giao chứng cứ cho Lý Siêu Nhân, vượt qua lần khủng hoảng này.
Chỉ là như vậy, Lý Siêu Nhân chiếm được lợi lớn.
Bởi vì nhiệm kỳ của Tổng lãnh Ưng Tước quốc là bốn năm, bây giờ mới qua một năm.
Chỉ cần có chứng cứ trong tay, ba năm tới, Lý Siêu Nhân đầu tư ở Ưng Tước quốc nhất định thuận buồm xuôi gió, muốn không thành công cũng khó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận