Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 449: Kế hoạch của Thẩm Đống (2)

Liên Hạo Long nhíu mày trách mắng: “Đại D, bộ đầu óc ngươi bị lừa đá rồi à? Trung Nghĩa Tín chúng ta là đồng minh với Hồng Hưng, ngươi lại nói chuyện này với ta ư.”
“Đồng minh?”
Đại D cười nhạo: “Long ca, chắc vì ngươi ở trong bệnh viện nên chưa biết đến tin đồi bên ngoài đi?”
Liên Hạo Long hỏi: “Tin đồn gì?”
Đại D nói: “Ai cũng nói rằng ngươi, Lâm Hoài Nhạc và Bổn thúc đều bị Tưởng Thiên Sinh lừa gạt. Tưởng Thiên Sinh đánh Thẩm Đống hoàn toàn là việc nội bộ của Hồng Hưng, kết quả chẳng ai trong Hồng Hưng thiệt hại gì mà ngược lại ba xã đoàn lớn các ngươi thì bị thương vong nặng nề, quả thực là vô cùng ngu xuẩn. Đặc biệt là Bổn thúc thì càng là ngu hơn nữa, đến nỗi mất luôn cả tính mạng. Ngươi nói Trung Nghĩa Tín và Hồng Hưng là minh hữu, vậy ta hỏi ngươi có đồng minh nào như thế sao?”
Sắc mặt Liên Hạo Long xanh mét, tức giận nói: “Khốn kiếp.”
Đại D cười nói: “Vậy quả thật là vậy rồi.”
Liên Hạo Long: “Đại D, ta hỏi ngươi, rốt cuộc Thẩm Đống cho ngươi bao nhiêu lợi ích mà ngươi lại giúp hắn như thế?”
Đại D đáp: “20 triệu đô la Mỹ, cũng chi trả luôn phí an gia và tiền thuốc men cho các huynh đệ thương mong. A Đống cũng rất hào phóng, chiều này đã thanh toán tiền hết rồi. Long ca, còn Tưởng Thiên Sinh thì sao? Hắn ta cho ngươi lợi ích gì?”
Liên Hạo Long bĩu môi nói: “Chuyện này không liên quan đến ngươi. Nếu ta đoán không sai thì chắc đây là kế hoạch mà Thẩm Đống nghĩ ra đúng không?”
Đại D: “Đúng thế. Long ca, không có kẻ địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Nếu chúng ta có thể cướp được sòng bạc của Hồng Hưng thì sau khi chia đều, mỗi năm chúng ta có thể thu được số lợi nhuận hơn trăm triệu. Hơn nữa, có ba người chúng ta liên thủ lại, dùng có cho Hồng Hưng một trăm cái lá gan thì cũng không dám tìm chúng ta trả thù đâu.”
Liên Hạo Long nói: “Thẩm Đống đang lợi dụng ngươi.”
Đại D: “Ta biết, ta chấp nhận bị lợi dụng. Lại nói cho ngươi biết một bí mật, Thẩm Đống chi ra 9 triệu đô la Hồng Kông để mời A Vũ của Hào Mã Bang đi giết người phụ trách của sáu sòng bạc thuộc Hồng Hưng ở Hào Giang. Sau khi chuyện này xong xuôi thì chúng ta có thể không cần tốn nhiều công sức mà cũng có thể chiếm được sòng bạc của Hồng Hưng. Văn ca đã đồng ý rồi, nếu ngươi không tham gia thì chúng ta đành phải đi tìm Đại Nha Câu thương lượng vậy.”
Trong lòng Liên Hạo Long trầm xuống.
Hắn ta biết rõ, một khi Đại D, Hồng Văn và Đại Nha Câu hợp tác với nhau, không những Hồng Hưng bị càn quét mà có lẽ ngay cả Trung Nghĩa Tín bọn họ cũng không thoát được.
Liên Hạo Đông vẫn luôn im lặng không lên tiếng, đột nhiên mở miệng nói: “Đại ca, ta cảm thấy chúng ta có thể cân nhắc kỹ lại chuyện này.”
Liên Hạo Long biết Liên Hạo Đông đã bị Đại D thuyết phục, trầm giọng nói: “Được rồi, ta cũng tham gia.”
Đại D búng ngón tay rồi vui vẻ nói: “Thật tốt quá. Chờ khi A Vũ giải quyết xong người phụ trách của sáu sòng bạc Hồng Hưng kia xong thì chúng ta sẽ đi đánh chiếm sòng bạc.”
“Khoan đã.”
Liên Hạo Đông nói: “Chúng ta có một điều kiện.”
Đại D hỏi: “Điều kiện gì?”
Liên Hạo Đông: “Chúng ta làm như thế cũng tương đương với việc gián tiếp giúp đỡ cho Thẩm Đống. Thẩm Đống cần phải rút lại ám hoa giết đại ca ta.”
Bổn thúc đã chết, Liên Hạo Đông không thể không lo nghĩ cho sự an toàn của Liên Hạo Long.
20 triệu đô la Mỹ, dù cho có là đệ nhất sát thủ của châu Á thì có lẽ không nhịn kiềm lòng được mà tay.
Đại D nói: “Để ta gọi điện cho A Đống.”
Rất nhanh, điện thoại được kết nối.
“A Đống, ta đang ở phòng bệnh của Long ca. Hắn đã đồng ý sẽ hợp tác với ta và Văn ca rồi. Điều kiện là ngươi phải hủy bỏ ám hoa giết hắn.” Đại D nói một cách gọn gàng dứt khoát.
Thẩm Đống đáp: “Đưa điện thoại của ngươi cho Long ca đi, ta muốn nói chuyện với hắn.”
Đại D liếc nhìn Liên Hạo Long một cái rồi nói: “Muốn nói gì thì ngươi cứ nói thẳng luôn cũng được. Long ca đang ở bên cạnh ta, hắn có thể nghe rõ.”
Thẩm Đống nói: “Long ca, ta đã rời khỏi Hồng Hưng, sau này sẽ dồn hết tâm sức vào chuyện kinh doanh. Ta cảm thấy nên chấm dứt ân oán giữa chúng ta.”
Liên Hạo Long duỗi tay nhận lấy điện thoại trong tay Đại D, nói với Thẩm Đống: “Ngươi giết A Ô, còn bảo Hồng Văn và Phì Miêu đánh Trung Nghĩa Tín chúng ta. Vết thương do đạn bắn lần này có lẽ cũng là do ngươi phái người làm. Ngươi nói nên kết thúc ân oán thế nào đây?”
Thẩm Đống cười nói: “Long ca, ngươi không cảm thấy buồn cười sao? Mỗi lần đều là ngươi chủ động đánh ta trước, ta phản kích lại thì mới xảy ra những chuyện đó. Ngươi nghĩ kỹ lại thử xem có lần nào ta chủ động tấn công Trung Nghĩa Tín các ngươi không? Không có một lần nào. Đại D tìm đến ngươi để hợp tác là ý của ta, mục đích là dùng một phần ba sòng bạc của Hồng Hưng để kết thúc mối hận thù giữa chúng ta.”
Liên Hạo Long cười lạnh nói: “Thuận tiện giúp ngươi đối phó với Hồng Hưng luôn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận