Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 293: Kế hoạch của Thẩm Đống (1)

Chương 293: Kế hoạch của Thẩm Đống (1)
Nghe thấy tên Lục Khải Xương, La Kế biết mình xong rồi, nói: "Đống ca, ngươi biết thân phận của ta lúc nào?"
Thẩm Đống nói: "Từ ngày ngươi và Trần Vĩnh Nhân tới tìm ta, ta đã biết."
La Kế thở dài, nói: "A Nhân chết rồi ư?"
Thẩm Đống nói: "Ta giao ba con phố ở Đồn Môn cho hắn quản lý, sau này ngươi phụ trách một con phố khác."
La Kế nhất thời choáng váng, nói: "Ngài không định giết ta à?"
Thẩm Đống chỉ TV: "Không cần thiết, bởi vì ngày ngươi quay lại cục cảnh sát, chính là ngày ngươi bị tù chung thân. Ta tin cậu không phải kẻ ngốc, biết nên lựa chọn thế nào?"
Trên mặt La Kế lạnh như băng rốt cục xuất hiện vẻ mặt chua xót, nói: "Ta hiểu rồi."
Thẩm Đống nói: "A Kế, chới trách ta, giang hồ có quy củ của giang hồ."
La Kế nói: "Ngài có thể tha cho ta một mạng, ta đã là vô cùng biết ơn rồi."
Thẩm Đống nói: "Bên Lục Khải Xương vẫn như cũ. Ngươi muốn truyền tin tức gì phải cho ta biết nội dung đã. Nếu ta có chuyện gì cần cảnh sát hỗ trợ, cũng sẽ thông qua ngươi truyền cho Lục Khải Xương."
La Kế biết Thẩm Đống muốn mình nằm vùng trong đội cảnh sát, chỉ truyền ra ngoài tin tức muốn đội cảnh sát biết, vì thế nói: "Không thành vấn đề."
Thẩm Đống cười nói: "Đi tìm A Nhân đi, cậu ấy đang đợi ngươi ăn cơm đấy."
Rời khỏi quán bar, La Kế gặp Trần Vĩnh Nhân ở một quán mì.
Hai người ngồi đối diện nhau, không ai nói gì.
Cho đến khi ăn xong, Trần Vĩnh Nhân mới nói: "Tư liệu của ta không có trong hệ thống hồ sơ của cục cảnh sát. Cho nên mấy năm nay ta chỉ là người cung cấp thông tin, không phải cảnh sát."
La Kế nói: "Ta không còn lựa chọn nào khác."
Trần Vĩnh Nhân nói: "Sau này ta sẽ quyết tâm đi theo Đống ca. Nếu ngươi gây bất lợi cho hắn, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi."
La Kế trầm ngâm một lát, nói: "Ta cũng vậy."
Trần Vĩnh Nhân đột nhiên nở nụ cười, nói: "Trước kia mỗi ngày đều lo lắng sợ hãi, bây giờ cuối cùng cũng an tâm rồi. Đổi cách sống khác, có lẽ không phải chuyện gì xấu."
La Kế gật đầu, tràn đầy đồng cảm với những lời Trần Vĩnh Nhân nói.

Ngoại trừ phân tranh nội bộ của Hòa Liên Thắng ra thì giang hồ Hồng Kông vô cùng yên tĩnh,.
Lúc trước Thẩm Đống suy đoán Đặng bá vì tránh nội chiến, sẽ tiếp nhận đề nghị song thủ lĩnh của Đại D.
Nhưng bây giờ xem ra, dục vọng quyền lực của lão già này lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của Thẩm Đống.
Hai bên tử thương hơn một ngàn người, thật sự không có nửa điểm ý tứ đình chiến.
Đại D tìm Thẩm Đống, thở phì phò nói: "A Đống, ngươi nói xem phải làm sao bây giờ? Lão già Đặng bá kia quyết tâm theo ta làm đến cùng."
Mấy ngày nay, Đại D tốn hơn năm ngàn vạn cho phí an gia và phí nằm viện của các anh, đó là chưa tính tổn thất của các đường chủ khác.
Còn tiếp tục như vậy, Đại D làm sao có thể chịu đựng được?
Thẩm Đống hỏi: "Đặng bá có người thân nào không?"
Đại D nói: "Có cái rắm, lão già này ỷ mình không con không cái nên lúc này mới không cố kỵ gì."
Thẩm Đống trầm ngâm nói: "Người sống trên đời, đơn giản là hai chữ danh lợi. Đặng bá coi trọng quyền lực, hẳn không phải vì lợi. Dù sao lão đã hơn bảy mươi tuổi, lại béo như vậy, có tiền cũng vô dụng."
Đại D nói: "Không vì lợi, vậy chính là vì danh."
Thẩm Đống suy nghĩ một chút, nói: "Dốc hết toàn lực tấn công Tá Đôn, giết chết Lâm Hoài Nhạc. Không có hắn, Đặng bá không có khả năng lại đi bồi dưỡng một thủ lĩnh mới. Đến lúc đó, ngươi lại dùng gậy thủ lĩnh cường thế đăng vị. Nếu Đặng bá không đồng ý, ngươi chiêu cáo toàn bộ Hồng Kông trục xuất lão ra khỏi Hòa Liên Thắng."
Đại D trợn trắng mắt, tức giận nói: "Vệ sĩ bên người Lâm Hoài Nhạc không dưới ba mươi người, nếu ta có thể giết hắn nào phải đợi cho đến bây giờ?"
Thẩm Đống sâu kín hỏi: "Ngươi cảm thấy mạng của Lâm Hoài Nhạc đáng giá bao nhiêu tiền?"
Đại D sửng sốt, tiếp theo trên mặt lộ vẻ hào hứng, nói: "Ngươi định ra tay à?"
Thẩm Đống nói: "Ta biết một sát thủ vô cùng lợi hại, có thể giúp ngươi diệt trừ Lâm Hoài Nhạc, nhưng cần không ít tiền."
Đại D hỏi: "Bao nhiêu?"
Thẩm Đống vươn ba ngón tay, nói: "Ít nhất ba mươi triệu đô la Hồng Kông."
Đại D cắn răng, nói: "Chỉ cần có thể giết Lâm Hoài Nhạc, ba mươi triệu không là vấn đề."
Thẩm Đống cười nói: "Cái tên khốn nhà ngươi đúng là đủ tàn nhẫn.
Sau khi Đại D rời đi, Thẩm Đống tìm đến Tiểu Trang.
"Tiểu Trang, tìm được cơ hội giết Đặng Uy chưa?"
Thì ra Thẩm Đống căn bản không muốn giết Lâm Hoài Nhạc, mục tiêu của hắn từ đầu đến cuối đều là Đặng bá, hơn nữa ba ngày trước hắn đã sắp xếp Tiểu Trang đi chuẩn bị.
Đối với Thẩm Đống mà nói, Hòa Liên Thắng càng loạn, giá trị việc thiện Thẩm Đống đạt được lại càng cao.
Giết Lâm Hoài Nhạc, Đặng bá lập tức mất đi quả cân đối kháng với Đại D.
Bạn cần đăng nhập để bình luận