Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 441: Miêu Đại Lực làm phản (2)

Miêu Đại Lực vừa định nói, một tên tiểu đệ đột nhiên chạy ra, thì thầm vào tai Ô Nha vài lời.
Ô Nha sắc mặt thay đổi, nói: "Thật không?"
Tiểu đệ nói: "Thật 100%."
Ô Nha xua tay nói: "Ta hiểu rồi, ngươi có thể đi ra ngoài."
Sau khi tiểu đệ rời đi, Ô Nha nhìn Miêu Đại Lực lạnh lùng nói: "A Lực,‌ ngươi nói thật đi, ngươi về phe Thẩm Đống đúng chứ?’
Sắc mặt của những người khác thay đổi lớn, đồng loạt nhìn về phía Miêu Đại Lực.
Lúc đó nhiều người nhìn thấy như vậy, Miêu Đại Lực cũng biết chuyện này không giấu được lâu.
Hắn trở về chủ yếu là để tiễn Bản Thúc một đoạn đường, không ngờ lại bị Ô Nha phát hiện nhanh như vậy.
Miêu Đại Lực im lặng một lúc rồi nói: "Vâng."
Hứa Uy nói: "Đại Lực, ngươi biết ‌mình đang làm gì sao?"
Miêu Đại Lực nói: "Ta có thể làm bất cứ điều gì, nhưng ta không muốn buôn bán ma tuý. Nếu Bản Thúc không có ân với ta, ta sẽ không gia nhập Đông Tinh. Bây giờ Bản Thúc đã chết, ta ở Đông Tinh cũng không có ý nghĩa gì. Về phe Đống ca cũng là để báo đáp lòng tốt tha chết cùa hắn."
Ô Nha lạnh lùng nói: "Miêu Đại Lực, ngươi là đồ ăn cây táo rào cây sung, thứ vong ân phụ nghĩa, hôm nay ta nhất định phải giết ngươi."
Nói xong, Ô Nha cầm lấy một con dao bầu, chém về phía Miêu Đại Lực.
Cho tới nay, hai người họ luôn có chút không hợp nhau.
Ô Nha muốn mượn cơ hội này diệt trừ chướng ngại vật Miêu Đại Lực, kẻo hắn lại phản đối việc mình thành thủ lĩnh.
Đáng tiếc công phu của Miêu Đại Lực tốt hơn hắn rất nhiều.
Chụp một phát được đằng sau con dao bầu đang lao tới, Miêu Đại Lực kéo Ô Nha lại gần, một quyền Thiết Sơn Kháo đánh bay làm hắn ngã nặng nề xuống sàn.
Miêu Đại Lực nhặt con dao bầu lên, trầm giọng nói: “Nếu hung thủ giết Bản Thúc vì tiền thì hắn nhất định sẽ đem đầu người giao cho Đống ca. Ta sẽ xin Đống ca cho ta đầu của Bản Thúc, để ngài có thể ra đi thanh thản."
Hứa Uy lạnh lùng nói: “Bên ngoài đều là huynh đệ Đông Tinh chúng ta, kẻ phản bội ngươi cho rằng có thể thoát ra được sao?”
Miêu Đại Lực cười nói: "Chỉ cần Ô Nha ở đây, ta đương nhiên có thể ra ngoài."
Vừa dứt lời, Miêu Đại Lực đá chiếc ghế bên cạnh về phía Hứa Uy.
Thừa dịp Hứa Uy đang né tránh, Miêu Đại Lực lao tới trước mặt Ô Nha vừa bò lên từ mặt đất, kề dao ngang cổ hắn.
Ô Nha phun ra một ngụm máu, nói: "A Lực, ngươi muốn chết hả."
Miêu Đại Lực nói: “Phương châm tổ tiên Thương Châu Bát Cực của chúng ta là không được dính líu tới ma túy. Thứ này rất có hại cho con người. Nếu Bản thúc không có ân với ta, ta đã giết chết hắn từ lâu. "
Hứa Uy nói: "Được lắm Miêu Đại Lực, là ta coi thường ngươi. Nếu ta đoán đúng, ba tháng trước, ngươi đã lén báo cáo nhà máy chế biến ma tuý Đông Tinh chúng ta cho cảnh sát phải không?"
Miêu Đại Lực nói: "Đúng vậy, ta không biết thì thôi, nếu biết, vậy ‌thì không thể cho phép nó tồn tại."
Khả Nhạc nhìn Miêu Đại Lực, trong mắt hiện lên một tia ngưỡng mộ.
Hắn cũng không thích ma tuý, nhưng không có dũng khí như Miêu Đại Lực.
Tư Đồ Hạo Nam tức giận mắng: "Miêu Đại Lực, tên khốn kiếp này, cmn sớm muộn gì ta cũng giết chết ngươi."
Nhà máy chế biến ma túy do Tư Đồ Hạo Nam và Bản Thúc mở ra, lợi nhuận hàng tháng lên đến mấy chục triệu.
Miêu Đại Lực làm như thế, quả thực chính là muốn lấy mạng hắn. ‌
Hứa Ngụy nói: “Đừng nói nhảm với hắn nữa, chúng ta cùng giết hắn đi.”
Miêu Đại Lực dùng dao cắt vào cổ Ô Nha, máu tươi lập tức chảy ra, nói: "Ô Nha, nhìn thấy không? Bọn họ đều muốn ngươi chết. Chỉ khi ngươi chết, bọn họ mới có cơ hội trở thành thủ lĩnh."
Ô Nha nuốt nước miếng nói: "Hạo Nam, A Uy, Khả Nhạc, các ngươi sẽ không thật sự muốn xem ta chết đúng không? Như vậy đi, các ngươi thả hắn, ta hứa trong một tuần giết chết hắn.”
Hứa Uy dừng bước lại, nhìn về phía Khả Nhạc cùng Tư Đồ Hạo Nam.
Tư Đồ Hạo Nam trầm ngâm một lát rồi nói: "Thả hắn đi."
Hứa Uy nói: "Được rồi. A Lực, hãy nhớ rằng, kể từ hôm nay, ngươi sẽ bị toàn bộ Đông Tinh chúng ta truy sát."
Miêu Đại Lực bình tĩnh nói: "Vậy thì để xem các ngươi có bản lãnh này hay không."
Lấy Ô Nha làm lá chắn, Miêu Đại Lực lái xe rời khỏi biệt thự.
Đến một cái bốt điện thoại, Miêu Đại Lực gọi điện cho Thẩm Đống, giải thích ngắn gọn sự việc.
Thẩm Đống trầm giọng nói: “Xem ra chỗ ta cũng có nằm vùng của Đông Tinh, nếu không thì, Ô Nha sẽ không biết chuyện này nhanh như vậy.”
Miêu Đại Lực hỏi: "Đống ca, ta nên làm gì?"
Thẩm Đống nói: “Ngươi hãy tới bar Huy Hoàng ở Đồn Môn, chúng ta uống rượu ở đây.”
Miêu Đại Lực nói: "Được."
Nửa giờ sau, Miêu Đại Lực xuống xe ở bar Huy Hoàng.
Thiên Dưỡng Sinh luôn lạnh lùng kiêu ngạo đã đích thân đi ra đón hắn vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận