Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 1039: Vu oan giá họa

Những lời lẽ mâu thuẫn của ông ta đã được biên tập và phát sóng trên TVB và ATV, ngay lập tức bị người dân đảo Hồng Kông chỉ trích.
"Ta cá là Ralph đã biết về vụ đánh bom đồn cảnh sát trung tâm."
"Biết là có ý gì? 100% là lệnh của hắn ta."
"Để giết Thẩm Đống, trú quân Ưng Tương thực sự rất tàn nhẫn."
"Không hiểu Thẩm Đống đã làm gì khiến Ưng Tương điên cuồng như vậy?"
“Thẩm tiên sinh vẫn là người thông minh, sau khi xảy ra tai nạn liền lập tức tìm nơi ẩn náu trong nội địa."
"Chính phủ và trú quân giết chết người giàu nhất Hồng Kông một cách trắng trợn, thật là quá đáng sợ."
"Hình ảnh của đảo Hồng Kông trên thế giới đã bị những con diều hâu này hủy hoại hoàn toàn."
"Chết tiệt, ngày mai ta sẽ diễu hành để phản đối chính phủ Ưng Tương."
"Phải, cuộc diễu hành này nhất định phải khiến Ralph trả giá thật lớn."
...
Mười giờ sáng hôm sau, hàng chục nghìn người dân đảo Hồng Kông đã xuống đường giơ biểu ngữ yêu cầu chính phủ trừng phạt nghiêm khắc Ralph và một số sĩ quan quân đội cấp cao khác.
Đồng thời, quân đội của Hạ Quốc cũng cử một trung tướng đến nghiêm túc trình bày với chính quyền Đảo Hồng Kông.
Và phía sau hắn ta là hàng chục ngàn quân đội Hạ Quốc ở Quảng Thành và Bằng Thành.
Đột nhiên, có một cơn chấn động và sự chú ý của cả thế giới đều tập trung vào đảo Hồng Kông.
"Mike, hãy nhìn lại điều ngu ngốc mà ngươi đã làm đi."
Victor - tổng lãnh sự của Ưng Tương, đã mắng mỏ Mike rất nặng nề qua điện thoại.
Mike cười khổ nói: "Tư lệnh Vick, ta cũng không ngờ được là Thẩm Đống đã có chuẩn bị từ sớm."
Vick hỏi: "Làm sao hắn biết được?"
Mike cau mày nói: "Chỉ có ta, Gers, Ralph và Clyde biết toàn bộ kế hoạch đánh bom. Mười hai phi công cũng chưa đầy mười phút trước khi đánh bom mới nhận được nhiệm vụ."
Victor nói: “Gers chết rồi, không thể là hắn ta. Đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, Tổng lãnh sự ngươi là người đứng mũi chịu sào cho nên chắc chắn không thể là ngươi. Vậy thì vấn đề duy nhất là trú quân, đúng không?”
Mike thở dài, nói: “Cũng có khả năng là Thẩm Đống đã đoán được kế hoạch của chúng ta.”
Victor nói: “Thằng ngu Ralph đã bị quân đội vứt bỏ. Hắn ta và Clyde sẽ là người phải đứng ra chịu trách nhiệm cho việc này. Việc ngươi phải làm bây giờ là làm sao đem toàn bộ cuộc tấn công này đổ lỗi cho bọn chúng một cách hợp lý.”
Mike nói: “Tổng lãnh tiên sinh, bên phía nội địa thì thế nào?”
Victor nói: “Ngươi phải đích thân đến xã Hoa Hạ và trực tiếp chân thành xin lỗi họ. Còn về phía Chính phủ Hạ Quốc, chúng ta đang tiến hành đàm phán. Thông qua lời nói của họ, nghe nói rằng mấu chốt của vấn đề nằm ở Thẩm Đống. Chỉ khi nhận được sự thông cảm của Thẩm Đống, chính phủ Hạ Quốc mới có thể bỏ qua.”
Mike nói trong sự oán hận: “Hắn giết nhiều người như vậy, chúng ta còn phải xin lỗi hắn, chuyện…chuyện này thật sự không hợp lý chút nào.”
Victor hừ một tiếng rồi nói: “Chuyện này không phải đều là do các ngươi sao? Chiến đấu thất bại, việc bồi thường tiền với đất cũng bình thường, nói gì đến chút oan ức này.”
Mike hỏi: “Tổng lãnh tiên sinh, ta cũng sẽ phải từ bỏ đúng không?
Victor dứt khoát trả lời: “Người kế nhiệm ngươi là cô Wyatt Angelia.”
Mike ngạc nhiên hỏi: “Tại sao lại là cô ta?”
Victor trả lời: “Bởi vì Wyatt Angelia hiền lành rộng lượng, hơn nữa còn là một người phụ nữ rất tài năng. Người dân Hồng Kông cần một nhà lãnh đạo như vậy để xoa dịu họ.”
Mike cau mày nói: “Vấn đề là cô ta quá dịu dàng, chắc chắn sẽ không thể cạnh tranh được với những quan chức nội địa.”
Victor nói: “Mike, ngươi còn chưa nhìn ra sao? Chúng ta đã không thể khống chế được Hồng Kông. Cho dù ở chính trị, kinh tế hay quân sự, chúng ta đều không có cách nào chống chọi lại với nội địa nữa. Chiến lược bây giờ là liên lạc phái trung gian, chèn ép phái nội địa, đồng thời làm mọi cách để khơi dậy sự bất mãn của doanh nhân và người dân Hồng Kông đối với nội địa. Đối với vấn đề này, đương nhiên không ai phù hợp hơn Angelia.”
Mike nói: “Ta biết rồi. Khi nào Angelia tới, ta sẽ nghiêm túc bàn giao cho cô ta.”
Victor nói: “Cô ta sẽ đến Yến Đô vào chiều nay, gặp gỡ các quan chức của Sở Ngoại vụ Hạ Quốc. Chiều mai đi Bằng Thành, gặp mặt Thẩm Đống. Nếu mọi thứ đều thuận lợi, Angelia sẽ cùng Thẩm Đống đến Hồng Kông.”
Mike nói: “Hiểu rồi. Ngươi dùng chính sách lôi kéo. Mọi người đều biết nhân vật chính của sự việc này là Thẩm Đống, chỉ cần hắn sẵn lòng đi cùng Tổng lãnh sự kế nhiệm của Hồng Kông trở lại Hồng Kông, như vậy thì cuộc khủng hoảng này mới có hy vọng khắc phục. Có điều Tổng lãnh Victor, có bao giờ ngươi nghĩ rằng Thẩm Đống sẽ nhân cơ hội này để cắn chúng ta một miếng.”
Victor nói: “Chuyện này cũng đâu có cách nào khác. Được rồi, Mike, hoàn thành công việc cuối cùng trước khi rời khỏi văn phòng.”
Mike nói: “ Tổng lãnh, chúng ta gặp nhau ở Ưng Tương Quốc nhé.”
Sau khi ngắt điện thoại, Mike tựa người vào ghế, vẻ mặt đầy sự bất lực.
Thua rồi!
Thua bét rồi!
11 giờ đêm, Mike nhận được báo cáo từ Kiều Định An.
Bạn cần đăng nhập để bình luận