Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 209: Đại luật sư Giản Áo Vĩ (2)

Chương 209: Đại luật sư Giản Áo Vĩ (2)
Mơ mơ màng màng trở lại văn phòng, Âu Vịnh Ân phát hiện ra có một người đàn ông cao lớn đang đứng trước cửa sổ. Gương mặt xinh đẹp của cô lập tức nở nụ cười vui vẻ.
“Cha nuôi, luật sư bận rộn như người sao lại đến chỗ con?”
Giản Áo Vĩ quay người lại, để lộ ra khuôn mặt tuấn tú thành thục của người đàn ông phong độ, nói: “Đi ngang qua nơi này, muốn uống ly cà phê mà không ngờ lại thấy con lén đi gặp bạn trai. Tiểu Ân, người đó là ai? Có thể giới thiệu cho ta biết hay không?”
Âu Vịnh Ân hờn dỗi nói: “Hắn là khách hàng của con, bạn trai cái gì chứ?”
Giản Áo Vĩ vốn dĩ muốn đùa một chút thôi, nhưng nhìn thấy biểu cảm ngại ngùng của Âu Vịnh Ân thì lập tức nhận ra có gì đó không đúng, liền hỏi: “Tiểu Ân, con thưa kiện cho ai vậy?”
Âu Vịnh Ân đáp: “Thẩm Đống, tổng giám đốc công ty Đằng Phi.”
Giản Áo Vĩ nhíu mày nói: “Cái tên này hơi quen quen. Hình như hắn là thủ lĩnh của Hồng Hưng đúng không?”
Âu Vịnh Ân kinh ngạc: “Cha nuôi, người biết hắn sao?”
Giản Áo Vĩ nói: “Sáng hôm nay hắn đã tặng mười hai chiếc xe cho sở cảnh sát trung tâm, làm nên lịch sử giới xã hội đen tặng xe cho sở cảnh sát. Tiểu Ân, không phải con chưa từng thưa kiện giúp xã hội đen sao?”
Âu Vịnh Ân nói: “Cha nuôi, hắn không giống với những tên xã hội đen khác đâu.”
Giản Áo Vĩ: “Vậy ta đây rất muốn nghe xem hắn có gì khác đấy.”
Âu Vịnh Ân kể lại mọi chuyện xảy ra trong hai ngày nay một cách chi tiết rõ ràng, không có chút giấu giếm nào.
Sau khi Giản Áo Vĩ nghe xong thì trầm ngâm một lúc lâu rồi mới bình luận: “Thân thủ lợi hại, khôn khéo cơ trí, tên Thẩm Đống này rất không đơn giản. Tiểu Ân, khi nào để ta gặp mặt đi?”
Âu Vịnh Ân cười nói: “Cha nuôi, đây là lần đầu tiên con thấy người có hứng thú với một người trẻ tuổi đấy?”
Giản Áo Vĩ nhìn cô và nói: “Ta đây cũng là lần đầu tiên thấy con có hứng thú với một người trong giới xã hội đen đó.”
Gương mặt của Âu Vịnh Ân lập tức đỏ bừng, nói: “Làm gì có?”
Giản Áo Vĩ vỗ trán, thầm nghĩ: “Xong rồi.”
......
Sau khi đến bệnh viện để thăm huynh đệ bị thương, Thẩm Đống trở về biệt thự.
“Đống ca, khi nào chúng ta có thể đi ra ngoài?” Lý Hân Hân lập tức đi lên đón và hỏi.
Thẩm Đống hôn lên trán cô, trả lời: “Tin tưởng ta, trong vòng một tuần ta sẽ giải quyết xong vấn đề.”
Lý Hân Hân nhíu mày nói: “Nhưng vài ngày nữa là sinh nhật của mẹ ta rồi.”
Thẩm Đống đáp: “Chuyện này thì đơn giản thôi, ta mang ngươi đi là được. Chỉ cần ở bên cạnh ta thì sự an toàn của ngươi sẽ được đảm bảo tuyệt đối. Đúng rồi, bây giờ dì thế nào rồi?”
Lý Hân Hân nói: “Ta đã sắp xếp cho họ ở cách biệt thự của chúng ta không xa. Lúc đầu mẹ ta còn không chịu ở lại, ta phải năn nỉ lắm, còn có em trai ta cũng nói thêm vào thì bà ấy mới chịu dọn qua đó.”
Thẩm Đống cười nói: “Phu nhân thật đúng là bướng bỉnh. Còn em trai ngươi thì sao?”
Lý Hân Hân nói: “Ta để hắn làm việc ở công ty của Jimmy rồi. Hắn học ngành tài chính và có chứng chỉ kế toán.”
Thẩm Đống gật gật đầu: “Vậy là tốt rồi. Hân Hân à, bọn họ là người thân duy nhất của ngươi, vậy nên nhất định phải đối xử tốt với bọn họ.”
Lý Hân Hân ôm cổ Thẩm Đống và nói: “Ngươi cũng là người thân của ta nha.”
Thẩm Đống đáp: “Đó là đương nhiên. Hân Hân, bây giờ ta đang nóng trong người đấy.”
Lý Hân Hân giật mình nói: “Giờ còn đang là ban ngày mà.”
Thẩm Đống nói: “Ban ngày hay ban đêm thì có gì khác nhau đâu chứ. Chúng ta đến phòng Thu Đề chơi cùng nhau đi.”
Nói xong, Thẩm Đống ôm ngang Lý Hân Hân lên, đi đến phòng Thu Đề.
“A.”
Thu Đề đang đọc sách thì phát ra một tiếng kêu hoảng sợ, sau đó thì không còn âm thanh gì nữa.
Hai tiếng sau, Thẩm Đống ăn no uống say mới đi ra khỏi phòng.
Bảy giờ tối, Thẩm Đống gọi các thành viên trung thành của công ty vào biệt thự, tổ chức một bữa tiệc chào mừng Tiểu Trang gia nhập.
Tiểu Trang luôn luôn cô độc một mình, bây giờ đối mặt với mọi người nhiệt tình như vậy thì có hơi luống cuống.
Nhưng sau khi đổ vài chén rượu xuống bụng thì tên này lập tức trở nên lảm nha lảm nhảm, vui đùa với mọi người. Một lúc sau, A Hoa nhận được một cuộc gọi, sắc mặt có hơi khó coi.
“Làm sao vậy?” Thẩm Đống hỏi.
A Hoa đáp: “Là tin tức Mạnh Ba gửi đến.”
Ánh mắt Thẩm Đống chợt lóe, nói: “Có phải là Tưởng Thiên Sinh hay không?”
A Hoa sửng sốt: “Đống ca, làm sao ngươi biết?”
Thẩm Đống thở dài: “Ta đoán vậy.”
Lúc trước Thẩm Đống đã liệt kê hết tất cả những kẻ thù của mình, sau đó phân tích một chút. Hắn nghĩ loại người như Lạc Đà hay Hàn Sâm sẽ không nghĩ đến chuyện dùng pháp luật để làm vũ khí đối phó với hắn.
Cũng chỉ có Tưởng Thiên Sinh - người đứng đầu của Hồng Hưng vì kiêng kỵ hắn nên mới nghĩ ra phương pháp “Nhẹ nhàng” này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận