Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 778: Trận đầu thắng lợi (2)

Thẩm Đống biết Hoắc Chấn Bắc đang nói đến vật liệu cát sỏi, lập tức nói: "Hoắc tiên sinh yên tâm. Dù ngài muốn bao nhiêu vật liệu xây dựng, ta cũng hứa sẽ cung cấp cho ngài đầy đủ.”
Hoắc Chấn Bắc cười nói: “Vậy cảm ơn."
Thẩm Đống nói: “Đừng khách sáo, Hoắc tiên sinh, ngài để mắt tới mảnh đất nào?”
Người tốt là phải làm đến cùng!
Thẩm Đống quyết định giúp đỡ Hoắc gia.
Hoắc Chấn Bắc chỉ vào mảnh đất thứ năm và thứ bảy trên tờ hướng dẫn và nói: “Chỉ cần chúng không vượt quá một tỷ đô la Hồng Kông, chúng ta sẵn sàng mua chúng.”
Vị trí của hai mảnh đất này tuy tốt nhưng lại kém hơn nhiều so với những mảnh đất còn lại.
Bởi vậy có thể thấy được, sau hơn mười năm bị người của Ưng Tương đàn áp, thực lực của Hoắc gia thật sự đã sa sút rất nhiều.
Thẩm Đống nhẹ giọng nói: “Hoắc tiên sinh, đợi lát nữa ngài nhìn xem ta mua những mảnh đất trống khác như thế nào. Nếu ngài tin tưởng ta, ta có thể giúp ngài lấy được, cam đoan tiết kiệm được nhiều tiền cho ngài hơn.”
Hoắc Chấn Bắc sửng sốt, hỏi: "Tại sao?"
Thẩm Đống cười nói: “Ngài sẽ sớm biết thôi.”
Mảnh đất đầu tiên nằm ở khu trung tâm thành phố Sa Điền thuộc Tân Giới, tuy chỉ có diện tích 120 mẫu nhưng khu vực xung quanh rất phồn hoa và vị trí đắc địa, thuộc về vùng giao tranh của binh gia.
Giá khởi điểm mà nhà đấu giá đưa ra là 400 triệu đô la Hồng Kông, thấp hơn mảnh đất rộng 40.000 mét vuông ban đầu ở Cửu Long 100 triệu đô la Hồng Kông.
"420 triệu."
"Ta trả 460 triệu."
"500 triệu."

Một đám phú hào tranh nhau ra giá.
Chờ đến giá 700 triệu đô la Hồng Kông, chỉ còn lại ba bốn giám đốc điều hành bất động sản tham gia đấu thầu.
Sau thảm họa Hồng Kông, mọi người vẫn chưa hoàn toàn bình phục nguyên khí nên rất thận trọng trong việc đấu thầu.
Vogt ngồi ở hàng ghế đầu nhìn thấy tình huống này lập tức giơ biển hiện trong tay lên nói: “Ta ra giá 800 triệu đô la Hồng Kông.”
Người bán đấu giá còn chưa kịp trả lời, Thẩm Đống đã hét lên: "810 triệu đô la Hồng Kông."
Vogt nói: “820 triệu đô la Hồng Kông.”
Thẩm Đống cười nói: "900 triệu đô la Hồng Kông, đây là mức giá cao nhất ta đưa ra. Vogt tiên sinh, ngài xem.”
Vogt đặt biển hiệu xuống, cười nói: “Hạ quốc có câu nói quân tử không cướp đoạt những gì người khác thích. Vì Thẩm tiên sinh rất thích vùng đất này nên ta sẽ giao cho ngài.”
Thẩm Đống lập tức phản bác: “Ngài đừng nhượng bộ, ta không thèm.”
Sắc mặt Vogt có chút khó coi nói: "Thẩm tiên sinh, xem ra ngài có ý thù địch rất sâu với ta."
Thẩm Đống bình tĩnh nói: “Vogt tiên sinh, giác quan thứ sáu của ta rất nhạy cảm, ta có thể cảm nhận được bất cứ ai có ác ý với ta. Ví dụ như, lần đầu tiên nhìn thấy ngài ta đã cảm thấy ngài muốn giết ta, điều này khiến ta thật sự không thể có hảo cảm với ngài.”
Vogt khịt mũi nói: “Ta chỉ nghe nói phụ nữ có giác quan thứ sáu rất tốt, nhưng chưa bao giờ nghe nói nam nhân cũng có giác quan thứ sáu.”
Thẩm Đống nói: “Trong lòng có mãnh hổ, mảnh ngửi hoa tường vi, điều này chứng tỏ ta có trái tim mềm yếu như con gái.”
“Phì.”
"Hahaha"
Nghe được lời Thẩm Đống nói, mọi người không khỏi bật cười.
Người nào không biết Thẩm Đống sinh ra ở Hồng Hưng, trên tay hắn đã nhuốm máu của vô số người.
Nếu lòng của hắn mềm mại, vậy trong số bọn họ có rất nhiều người có thể được gọi là Bồ Tát sống.
Người bán đấu giá ho khan một tiếng, cắt ngang cuộc tranh cãi giữa Thẩm Đống và Vogt, nói: "Thẩm tiên sinh ra giá 900 triệu, có có ai ra giá nào cao hơn mức giá này không?"
Vogt trực tiếp nhắm mắt lại, đến lúc nhắm mắt làm ngơ.
“900 triệu đô la Hồng Kông lần thứ nhất."
"900 triệu đô la Hồng Kông lần thứ hai."
"900 triệu đô la Hồng Kông lần thứ ba."
“Chúc mừng Thẩm Đống tiên sinh đã lấy được mảnh đất số một.”
Mọi người trong khán đài đều vỗ tay.
Thẩm Đống rất kinh ngạc.
Ngoại trừ Vogt, Lý Siêu Nhân, Lý Triệu Sơn và Quách Thắng Lợi đều không tham gia tranh đoạt, hắn không biết mấy lão già đang cấu kết với nhau làm chuyện xấu này đang nghĩ gì.
Rất nhanh, trong lúc tranh giành ba mảnh đất tiếp theo Thẩm Đống phát hiện ra, bốn người bọn họ đã bàn bạc với nhau, một người trong đó cạnh tranh làm chủ, ba người khác phụ họa, cố gắng hết sức để nâng giá cả lên, đồng thời còn có thể để trong phạm vị mà Thẩm Đống có thể chấp nhận được.
Thẩm Đống suýt chút nữa phụt cười.
Mẹ kiếp, đám người kia thật sự là ăn trộm gà không thành còn mất thêm nắm gạo.
Bốn miếng đất trước tổng cộng 760 mẫu, đều nằm ở những nơi phồn hoa nhất của địa phương, nếu ở thế hệ sau, không có hơn một trăm tỷ thì đừng có hòng mơ tưởng đến.
Bây giờ Thẩm Đống chỉ bỏ ra hơn 33 triệu đô la Hồng Kông đã lấy được, thật sự là rẻ đến dọa người.
Hoắc Chấn Bắc vẫn luôn quan sát hiện trường đấu giá, lúc Thẩm Đống chiếm được miếng đất thứ tư, hắn ta không hiểu hỏi: “Thẩm tiên sinh, ta không hiểu tại sao bọn họ không tranh cướp những mảnh đất trống này với ngài?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận