Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 653: Cao ốc Trường Kiếm sụp đổ

Lý Trạch Cử an ủi nói: “Cha đừng quá mức lo lắng. Nơi này là đảo Hồng Kông, nếu không lâm vào tình thế sinh tử thì Thẩm Đống chắc sẽ không ra tay với chúng ta đâu. Chút nữa ta sẽ đi đến cao ốc Trường Kiếm để chuẩn bị cho lễ khai trương.”
Lý Siêu Nhân nhíu mày nói: “Chúng ta cùng đi qua đi. Ta muốn nhìn xem rốt cuộc thì Thẩm Đống có gan giết chúng ta không.”
Rất nhanh xe đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Ba cha con Lý Siêu Nhân, Lý Trạch Cử và Lý Trạch Khải ngồi trong một chiếc xe chống đạn, đi đến cao ốc Trường Kiếm dưới sự bảo vệ của các vệ sĩ công ty Hắc Thủy.
Mới vừa bước xuống xe thì một chiếc minibus màu trắng đột nhiên lao ra.
Tốc độ phản ứng của vệ sĩ Hắc Thủy rất nhanh, lập tức đứng chắn trước người cha con nhà họ Lý, hình thành nên một bức tường người và đồng thời nhét ba cha con vào lại trong xe.
Chiếc minibus màu trắng vọt đến trước tòa nhà mới ngừng lại, mục tiêu của người lái xe hiển nhiên không phải là ba cha con Lý Siêu Nhân.
Cửa xe mở ra, một người đàn ông quấn đầy thuốc nổ quanh người, trên tay còn cầm theo súng tiểu liên và đeo mặt nạ bước ra.
Cái vài nhân viên bảo vệ chạy từ trong cao ốc ra, vốn muốn thể hiện trước mặt Lý Siêu Nhân một chút, vừa nhìn thấy người đàn ông đeo mặt nạ cầm thêm một khẩu súng tiểu liên thì tất cả đều dừng lại, sau đó bỏ chạy tứ tán, tìm chỗ để ẩn núp.
“Lý Siêu Nhân, ngươi đi ra đây cho ta, ta muốn giết ngươi.”
“Lý Siêu Nhân, tên khốn vô liêm sỉ, ta muốn giết ngươi.”
….
Người đàn ông đeo mặt nạ vừa hét to, vừa lao đến chỗ cao ốc Trường Kiếm.
Thông qua kính chắn gió, Lý Trạch Cử ngồi trong xe thì thấy hành động của người đàn ông đeo mặt nạ thì kêu lên: “Hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn cho nổ tung cao ốc?”
Lý Trạch Khải nói: “Không thể nào. Với lượng thuốc nổ trên người hắn thì không thể tạo ra ảnh hưởng gì đến cao ốc Trường Kiếm được.”
Lý Siêu Nhân nói: “Quân tư bất lập nguy tường chi hạ (1). Lão Triệu, quay về ngay lập tức.”
(1)君子不立危墙之下: Biết và hành động thận trọng, quân tử sẽ không đứng dưới bức tường nguy hiểm mà thản nhiên nhìn.
“Được, Lý tước sĩ.”
Lão Triệu khởi động xe, rẽ vào một khúc cao rồi dần rời xa cao ốc.
Nhiệm vụ của các vệ sĩ Hắc Thủy là bảo vệ cho ba cha con Lý Siêu Nhân, không có hứng thú gì với người đàn ông đeo mặt nạ. Cho nên bọn họ cũng lên xe, bám sát sau xe của Lão Triệu.
“Ầm.”
Lái xe đi chưa đầy 200 mét thì một tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên.
Vụ nổ mạnh đến nỗi mặt đất cũng phải rung chuyển, giống như xảy ra một trận động đất cấp 8 trở lên.
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
Lý Trạch Khải quay đầu lại nhìn, và hắn ta thấy được một hình ảnh mà cả đời này cũng khó quên.
Chỉ thấy tòa cao ốc Trường Kiếm mà cha hắn bỏ ra 1.8 tỷ để xây dựng đã sụp đổ!
“Rầm.”
“Rầm…”
Đây là âm thanh tòa nhà sụp đổ.
Mặt đất lại chấn động dữ dội, đồng thời còn có một đám mây bụi lớn bốc lên.
“Thịch thịch thịch”
Lý Trạch Khải há to miệng, trái tim đập loạn điên cuồng.
Đây là lần đầu tiên trong đời hắn ta chứng kiến tình cảnh như vậy, quả thật giống như tận thế.
Vẻ mặt của Lý Siêu Nhân cũng vô cùng khiếp sợ.
Ông ta cố gắng nuốt một ngụm nước bọt, muốn nói gì đó, nhưng mà lời đã đến bên miệng lại không nói ra.
Lý Trạch Cử vô thức lẩm bẩm: “Xong rồi, cao ốc Trường Kiếm của chúng ta xong rồi.”
Một lát sau, Lý Siêu Nhân mới phục hồi lại tinh thần, quát lớn: “Báo cảnh sát, lập tức báo cảnh sát. Lão Triệu, quay lại cao ốc Trường Kiếm.”
Lý Trạch Cử và Lý Trạch Khải như sựt tỉnh lại từ trong mơ, vội vàng gọi điện thoại báo cảnh sát.
Tài xế lão Triệu vội vàng bẻ lái, vẽ một hình vòng cung trên đường, vòng trở về cao ốc.
Lúc này đây, tòa nhà thương mại đồ sộ hoành tráng đã biến thành một đống đổ nát.
Lý Siêu Nhân bước ra từ trong xe, nhìn cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt cực kỳ khó coi.
Lý Trạch Khải tức giận nói: “Thẩm Đống, nhất định là do Thẩm Đống làm.”
Lý Trạch Cử trầm giọng nói: “Số thuốc nổ mà người đeo mặt nạ kia mang vào không thể có sức công phá lớn như vậy, lời giải thích duy nhất là trước đó đã có người lắp đặt bom trong cao ốc, sau đó người kia mới đến kích nổ.”
Lý Trạch Khải nói: “Người đeo mặt nạ kia là một tên đánh bom liều chết.”
Lý Trạch Cử: “May mắn là cha bảo xe mau chóng rời đi, nếu không chỉ sợ là ba cha con chúng ta cũng đã đi bán muối hết rồi.”
Lý Trạch Khải nghe thế thì không nhịn được mà rùng mình một cái.
Lý Siêu Nhân hít sâu một hơi, nói: “Chúng ta phá xưởng quần áo của hắn, hắn nổ sập cao cao ốc Trường Kiếm của chúng ta, thật là một tên khốn có thù tất báo.”
Hai năm xây dựng, đầu tư 1.8 tỷ, lần này Lý Siêu Nhân bị thiệt hại quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận