Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 413: Kế hoạch của Thẩm Đống (1)

Chương 413: Kế hoạch của Thẩm Đống (1)
Thập Tam Muội nói: "Diệu ca, nhà ngươi làm ăn lớn nên ngươi mới có thể nói thế, bọn ta thì không."
"Rầm."
Tưởng Thiên Sinh đập bàn và nói một cách lạnh lùng: "Chúng ta buộc phải đánh nhau với Thẩm Đống. Không phải vì người khác mà là vì danh tiếng của Hồng Hưng. Mỗi thủ lĩnh phải tập trung được hai nghìn người, sau ba ngày chúng ta sẽ tấn công vào địa bàn của Thẩm Đống. Được rồi, tan họp."
Hội nghị kết thúc, Tưởng Thiên Sinh rời khỏi phòng họp một cách tức giận, Trần Diệu thì đi theo sau.
Tại một quán bar ở Đồng La Loan.
Trần Hạo Nam, Thái Tử, Đại Phi, Thập Tam Muội và Khủng Long đang ngồi uống rượu.
Hàn Tân hỏi: "Hái Tử, tay của người có sao không?"
Thái Tử cười gượng: "Trong vòng một tháng không được cử động mạnh."
Trần Hạo Nam thốt lên: "Nặng vậy sao?"
Chỉ một đòn có thể khiến Thái Tử gần bị tàn phế, thực lực của Thẩm Đống mạnh hơn Trần Hạo Nam tưởng.
Thái Tử nói: "A Đống đã nể tình rồi đấy, nếu không thì tay ta sẽ phế luôn rồi."
Hàn Tân cười nói: "Hắn cố ý làm người bị thương đấy."
Thái Tử sửng sốt: "Vì sao?"
Hàn Tân nói: "Ngươi bị thương nên không thể tham gia cùng Hồng Hưng khi đánh nhau với A Đống. Nếu không thì chính vì sự dũng cảm của ngươi, chắc chắn sẽ bị hắn đánh chết."
Thái Tử thở dài: "Sao lại thành ra như vậy?"
Hàn Tân nói: "Ta đã biết ngày này rồi sẽ tới. Thái Tử, A Nam, các ngươi nói thật đi, các ngươi tin tưởng A Đống hay ngài Tưởng?"
Ba người im lặng.
Trần Hạo Nam hỏi ngược lại: "Tân ca, vậy ngươi tin ai?"
Hàn Tân cười nói: "Tất nhiên là ta tin A Đống rồi. Nếu ngài Tưởng không đưa sáu triệu đô la Mỹ kia cho A Lãng thì liệu hắn có tự lấy được không? Vả lại, A Đống không có lý do gì để vu khống ngài Tưởng bằng chuyện như thế cả."
Thập Tam Muội nói: "Hình ảnh và ghi âm đã rõ ràng như thế rồi, ngay cả thằng ngu cũng biết là ngài Tưởng chắc chắn đã ra tay với A Đống. Chẳng qua là vì mọi người e ngại trước thế lực của ngài Tưởng nên mới không dám lên tiếng mà thôi. Bây giờ thì hay rồi, A Đống giận quá nên đã rời khỏi Hồng Hưng, mất đi một người như hắn sẽ là tổn thất to lớn với băng đảng của chúng ta."
Trần Hạo Nam thấp giọng: "Thế bây giờ ngài Tưởng muốn chúng ta đánh A Đống, chúng ta nên làm gì đây?"
Hàn Tân nói: "Ai thích đánh thì đánh, giờ một tên đàn em ta cũng không cho đi."
Thập Tam Muội cũng gật gù: "Ta cũng thế. Nếu ngài Tưởng muốn ép ta thì ta cũng rời khỏi Hồng Hưng. Cùng lắm thì đi làm ăn với A Đống thôi. A Nam, còn ngươi thì sao?"
Trần Hạo Nam cười gượng: "Ta không biết.
Thập Tam Muội nói: “Khuyên các ngươi một câu. Nếu thật sự nhất thiết phải ra tay, tốt nhất là các ngươi chỉ xuất công, không ra lực. Thuộc hạ của A Đống gồm Lý Kiệt, Thiên Dưỡng Sinh, Hạ Hầu Vũ, Phong Vu Tu, Vương Triết đều là những cao thủ mạnh mẽ nhất trong giang hồ. Bản thân hắn còn vô địch hơn nữa, còn có mấy ngàn tên tiểu đệ, tất cả đều đã trải qua quá trình huấn luyện quân sự khắc nghiệt. Những người này, nếu bộc phát hoàn toàn sức mạnh ra thì chắc chắn không phải là thứ mà các ngươi có thể ngăn cản. Nếu các ngươi không muốn chết thì hãy thành thật một chút đi.”
Đại Phi nãy giờ luôn im lặng, lúc này mới lên tiếng: “Thập Tam Muội, ngươi và Tân ca có quan hệ tốt nhất với Đống ca, có thể nói hắn trước tiên trả lại tiền cho ta hay không?”
Hàn Tân tức giận nói: “Ngươi cảm thấy chuyện đó có khả năng không? Ta nói cho ngươi biết, bây giờ Tưởng tiên sinh là khó khăn nhất. Hắn đầu tư vào A Đống hơn 500 triệu đô la Hồng Kông. Một khi chiến tranh nổ ra thì chắc chắn A Đống sẽ không trả lại tiền cho hắn. Chúng ta cũng như thế thôi.”
Thập Tam Muội cười nói: “Thằng nhóc A Đống ngày quả thật con mẹ nó quá mức xảo quyệt.”
“Xảo quyệt?”
Hàn Tân cười lạnh: “Nếu A Đống xảo quyệt giống như Tưởng tiên sinh thì chỉ sợ là bây giờ cỏ mọc trên mộ Tưởng tiên sinh đã cao ba thước rồi.”
Thập Tam Muội nói: “Ta muốn đi tìm A Đống để nói chuyện.”
Hàn Tân gật đầu: “Ta sẽ gọi điện thoại cho hắn.”
Nửa tiếng sau, Hàn Tân và Thập Tam Muội đi đến hộp đêm Bích Hải.
Thẩm Đống tự mình dẫn hai người đến một cái ghế lô, sau đó vừa pha trà vừa nói: “Ta biết chắc rằng các ngươi sẽ tìm đến ta.”
Vẻ mặt Hàn Tân âm trầm, nói: “Chuyện lớn như vậy, vì sao không nói cho ta biết trước? Ta không đáng để ngươi tin tưởng như vậy sao?”
Thẩm Đống cười hỏi: “Trước tiên hỏi ngươi một câu, ngươi có định rời khỏi Hồng Hưng cùng với ta không?”
Hàn Tân cứng lại, nói: “Ta không có lý do gì.”
Thẩm Đống đáp: “Cho nên nếu nói cho ngươi biết thì ngoại trừ tăng thêm rắc rối cho ngươi thì không còn tác dụng gì. Làm không tốt còn sẽ khiến cho Tưởng Thiên Sinh hiểu lầm. Ta đây là vì muốn tốt cho ngươi, ngươi hẳn phải nên cảm ơn ta mới đúng.”
Thập Tam Muội hỏi: “A Đống, ngươi thật sự quyết định rồi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận