Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 512: Thành lập đội khai thác cảng (1)

"Trái tim của ta không tốt lắm, ngươi đừng nên gạt ta."
Thẩm Đống cười nói: "2 tỉ đô la Mỹ thôi mà. Ta có thể lấy ra."
Sở Tinh Hoa hít sâu một hơi, để cho tâm mình tình bình phục lại, tò mò hỏi: "Ngươi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?"
Thẩm Đống nói nửa đùa nửa thật nói: "Quãng thời gian trước ta đi du lịch Đăng Tháp quốc, thấy thị trường chứng khoán ở Đăng Tháp quốc sụt giảm, ta liền đi vào chơi một vòng, cuối cùng kiếm lời được một ít tiền."
Sở Tinh Hoa liếc mắt nhìn hắn chằm chằm, nói: "Cái tên nhà ngươi lá gan thực sự là rất lớn. chuyện này ta sẽ báo cáo lên cấp trên. Nếu không có gì thay đổi thì chuyện tốt như vậy bọn họ sẽ không từ chối. Trừ phi Lý Siêu Nhân có thể dành cho chúng ta nhiều lợi ích hơn."
Thẩm Đống bĩu môi, nói: "Nếu ông ta chấp nhận bỏ ra 10% cổ phần, vậy thì không phải là Lý Siêu Nhân."
Người lái xe cho hai người chính là thư ký của Sở Tinh Hoa .
Nhìn thấy lãnh đạo luôn luôn nghiêm túc thận trọng khi nói chuyện cùng Thẩm Đống, trong lòng hắn ta cũng âm thầm nâng địa vị của Thẩm Đống lên mức cao nhất.
Khi đến văn phòng chính phủ Bằng Thành, Thẩm Đống cùng Sở Tinh Hoa liền thảo luận về việc đầu tư xây dựng nhà máy nước giải khát cùng xưởng xe đạp.
Cuối cùng xác định một phương án, Bằng Thành bán cho Thẩm Đống 1000 mẫu đất công nghiệp với giá năm nghìn vạn, dùng để xây dựng nhà máy nước giải khát cùng xưởng xe đạp.
Về vấn đề đầu tư cảng, Sở Tinh Hoa không làm chủ được, phải báo cáo cho thượng cấp.
Ăn xong cơm trưa, Thẩm Đống cùng Sở Tinh Hoa nói chuyện phiếm, hắn đem câu chuyện nhập khẩu xi măng cùng cát sông nói đến.
"Sở ca, Bằng Thành đang xây dựng rất nhiều hạng mục, chính phủ hẳn là có quan hệ tốt với những tập đoàn cung ứng vật liệu xây dựng lớn phải không?" Thẩm Đống hỏi.
Sở Tinh Hoa gật đầu, nói: "Đương nhiên. Ngươi muốn nhập khẩu vật liệu xây dựng sao?"
Thẩm Đống nói: "Ta kinh doanh bất động sản ở Hồng Kông, bị Lý Siêu Nhân ở sau lưng chèn ép. Không có đủ vật liệu xây dựng để làm công trình."
Trong lòng Sở Tinh Hoa hơi động, cười nói: "Ngươi nói có mâu thuẫn với Lý Siêu Nhân, chính là chuyện này sao?"
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Hắn muốn lợi dụng vấn đề vật liệu xây dựng, để cưỡng ép mua lại công trình xây dựng của ta. Ta không có cách nào, chỉ có thể phản kháng. Sở ca, ngươi nhất định phải giúp ta."
Sở Tinh Hoa nói: " Hạ quốc chúng ta vốn là nước xuất khẩu vật liệu xây dựng lớn, trong đó không bao giờ thiếu chính là cát sông cùng xi măng. Then chốt là chính phủ Hồng Kông có cho phép ngươi nhập khẩu những thứ này từ nội địa hay không?"
Thẩm Đống lấy từ trong túi ra giấy phép, nói: "Ta đã có được công văn phê chuẩn."
Sở Tinh Hoa nhận lấy giấy phép, liếc mắt nhìn, nói: "Nhà nhập khẩu nội địa trong vòng năm năm duy nhất. A Đống, nói thật, ngươi tốn không ít tiền chứ?"
Thẩm Đống nói: "Nhiều vô cùng, thế nhưng đáng giá. Những người như Lý Siêu Nhân đã cố tình nâng giá cát sông cùng xi măng lên tận trên trời, ta sẽ hạ giá cả xuống."
Sở Tinh Hoa suy nghĩ một chút, nói: "Ta có thể giới thiệu cho ngươi hai ông chủ nhà máy cát và xi măng lớn có trình độ xuất khẩu, nhưng họ có đồng ý bán cho ngươi hay thì phải tùy thuộc vào ngươi."
Thẩm Đống cao hứng nói: "Cảm ơn Sở ca."
Hiệu suất làm việc của Sở Tinh Hoa cực kỳ nhanh, buổi tối hôm đó liền dẫn Thẩm Đống đến gặp hai ông chủ.
Trên bàn rượu, Thẩm Đống trò chuyện vui vẻ cùng với hai ông chủ.
Cả hai đều tỏ ra rất quan tâm đến việc xuất khẩu xi măng và cát sông sang Hồng Kông và họ đã nhanh chóng đạt được thỏa thuận miệng sơ bộ.
Cụ thể hợp tác thỏa thuận, cần ba bên nói chuyện cụ thể sau đó mới đưa ra ký kết.
Sau ba ngày, Thẩm Đống nhận được hai tin tức tốt.
Một cái là công ty bất động sản Đằng Phi đã cùng công ty Long Hải xi măng, Tín Đạt sa trường ký tên hợp tác thỏa thuận.
Một cái khác là lãnh đạo Nghiễm Tỉnh trải qua thảo luận kỹ lưỡng, quyết định đem việc xây dựng cảng giao cho Thẩm Đống.
Thẩm Đống ngay lập tức thành lập một tập đoàn vận hàng cảng Đằng Phi, dùng mức lương cao để tuyển dụng hơn chục nhân tài có kinh nghiệm quản lý và xây dựng phong phú để hình thành nguyên mẫu của công ty.
Giám đốc điều hành tập đoàn cảng Diêm Điền chính là CEO tên Lương Tiểu Mãnh, là bạn trung học phổ thông của Sở Tinh Hoa, cảng Mụ Loan cũng được xây dựng dưới sự chỉ đạo của hắn ta.
Thẩm Đống cùng Lương Tiểu Mãnh tiến hành đám phán hơn bốn tiếng đồng hồ, phát hiện người này có đầu óc sáng tạo, tư duy nhạy cảm, có những hiểu biết độc đáo về việc xây dựng và vận hành cảng.
Lương Tiểu Mãnh cũng vô cùng ngưỡng mộ Thẩm Đống, hắn ta không ngờ rằng một người thanh niên trẻ tuổi như vậy mà lại có sự hiểu biết sâu sắc về mọi mặt của việc xây dựng cảng, có một số vấn đề không thể đặt ra nếu không có kinh nghiệm quản lý vài năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận