Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 566: Miêu Chí Thuấn đến thăm (1)

Tưởng Thiên Dưỡng vung tay, nói: "Đây là việc mà ta phải làm. A Tân, Thập Tam Muội, Khủng Long, ta biết ba người các ngươi có giao hảo với Thẩm Đống. Ta không bắt ép các ngươi giúp xã đoàn đối phó hắn, duy trì trạng thái trung lập là tốt rồi."
Thập Tam Muội cùng Khủng Long đồng thời gật đầu, nói: "Cảm ơn Tưởng tiên sinh."
Hàn Tân cau mày nói: "Tưởng tiên sinh, thật sự phải đi bước này sao?"
Tưởng Thiên Dưỡng nói: "Ngươi không nghe sao? Là hắn đang đuổi Hồng Hưng chúng ta không tha."
Hàn Tân nói: "Nếu như A Đống đồng ý không gây sự với Hồng Hưng thì sao?"
Tưởng Thiên Dưỡng chưa kịp nói, Trần Hạo Nam lạnh lùng nói: "Vậy cũng không được. Thẩm Đống giết Đại Phi cùng Đại Thiên Nhị, nếu chúng ta không dám báo thù, người bên ngoài sẽ nhìn Hồng Hưng chúng ta như thế nào?"
Thái Tử nói: "Không sai. Mối thù này, nhất định phải báo."
Nhìn thấy thái độ của mọi người, Hàn Tân không nói gì nữa.
Sau khi đại hội Hồng Hưng kết thúc, mọi người đường ai nấy đi.
Ngay khi Tưởng Thiên Dưỡng dẫn theo Hôi Cẩu chuẩn bị rời đi, một chiếc xe gắn máy đột nhiên vọt ra.
Sát thủ trong tay cầm một khẩu súng, hướng về phía Hôi Cẩu bóp cò.
"Phốc "
Viên đạn bắn chuẩn xác vào giữa trán Hôi Cẩu.
Hôi Cẩu ngã xuống mặt đất.
Sau khi giết chết Hôi Cẩu, sát thủ tăng nhanh tốc độ, hướng ra phía ngoài chạy thoát.
Toàn bộ quá trình chỉ dùng không tới mười giây đồng hồ, khi mọi người phục hồi tinh thần lại,thì sát thủ đã chạy xa.
"Đuổi theo cho ta!"
Tưởng Thiên Dưỡng vừa kinh vừa sợ, hô lớn.
Mọi người lúc này mới như vừa tình giấc chiêm bao, dồn dập lên xe truy đuổi.
Đáng tiếc, tốc độ của đối phương quá nhanh, đã sớm xuyên qua dòng xe cộ ở phía trước, không thể tìm được.
"Tưởng tiên sinh, Hôi Cẩu chết rồi."
Trần Diệu trầm giọng nói.
Sắc mặt Tưởng Thiên Dưỡng nhất thời trở nên khó coi tới cực điểm.
Hắn ta mới vừa nói để Hôi Cẩu đi theo bên cạnh mình, kết quả không tới mười phút, Hôi Cẩu đã bị người ta giết chết, chuyện này quả thật như là đang đánh vào mặt hắn ta.
Hắn là thủ lĩnh băng nhóm lại càng sợ hãi hơn.
Nếu như phát súng vừa rồi không phải hướng về phía Hôi Cẩu, mà hướng về phía hắn ta, e là hắn ta cũng giống như Hôi Cẩu xuống địa phủ rồi.
Thái Tử lạnh lùng nói: "Quá coi trời bằng vung rồi."
Hàn Tân nói: "May mà mục tiêu của tên sát thủ kia không phải Tưởng tiên sinh, nếu không thì. . ."
Mọi người vừa nghe, đều cùng nhau nhìn về phía Tưởng Thiên Dưỡng.
Với kỹ năng bắn súng của tên của sát thủ đó, nếu muốn giết Tưởng Thiên Dưỡng quả thực không phải việc khó gì.
Tưởng Thiên Dưỡng trầm giọng nói: "Đến mà không trở về là bất lịch sự. Ta sẽ để Thẩm Đống phải trả giá thật lớn vì hành động của hắn."
Một mặt khác, Thẩm Đống nhận được tin Hôi Cẩu đã bị bắn chết, trên mặt lộ ra một nụ cười rạng rỡ.
Hóa ra khi Hồng Hưng mở đại hội, Tiểu Trang ở ngay gần đó.
"Ầm ầm ầm "
Tiếng gõ cửa ở bên ngoài vang lên.
Thẩm Đống nói: "Mời vào."
Cánh cửa mở ra, một cô lễ tân cung kính nói: "Thẩm tổng, có mấy vị cảnh sát này đến."
Thẩm Đống phất tay một cái, nói: "Làm phiền rồi, ngươi đi làm việc của mình đi."
Sau khi cô lễ tân rời đi, Thẩm Đống nhìn về phía ba vị cảnh sát đến tìm hắn.
"Ngài là thanh tra Miêu Chí Thuấn, chúng ta đã gặp nhau ở trường bắn."
"Ta đã từng nhìn thấy tài thiện xạ của Thẩm tiên sinh, đúng là thiên hạ vô song."
"Nào có? Ta không sánh được bằng ngài cùng Bành Dịch Hành tiên sinh. Ngày mai sẽ là cuộc thi bắn súng, ngài không cố gắng chuẩn bị, mà còn chạy tới đây phá án, thực sự là vất vả rồi."
"Hết cách rồi, cũng vì chén cơm cảnh sát này đây."
Hai người trò chuyện một lúc, Thẩm Đống mời bọn họ ngồi xuống.
Miêu Chí Thuấn nói: "Thẩm tiên sinh, ta có mấy vấn đề muốn hỏi ngài , hi vọng ngài có thể phối hợp."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Ngài hỏi đi. Ta sẽ nói tất cả những gì ta biết, không giấu diếm."
Miêu Chí Thuấn hỏi: "Tối ngày hôm qua ngài ở đâu?"
"Đương nhiên là ở nhà."
"Ai có thể làm chứng?"
"Hai người bạn gái của ta."
"Hai người?"
"Đúng. Ta có bốn người bạn gái, hai người ở nhà, hai người còn lại thì ở bên ngoài. Chúng ta bình thường đều ăn ngủ cùng nhau. Ngày hôm qua là Lý Hân Hân cùng Thu Đề ở cùng với ta, ta bận rộn với hai người họ đến hơn mười một giờ, suýt chút nữa thì mệt chết."
"Xì xì."
Hai cảnh sát trẻ tuổi đi theo Miêu Chí Thuấn đến phá án không khỏi bật cười
Miêu Chí Thuấn cũng không nói lên lời trước câu trả lời của Thẩm Đống.
Con bà nó, chuyện này này mà cũng có thể khoe khoang.
"Thẩm tiên sinh, Hòa Liên Thắng Lâm Hoài Nhạc cùng Hồng Hưng Đại Thiên Nhị đều chết rồi, ngài biết chứ?"
"Biết. Bọn họ chết là đáng đời."
"Mọi người đều nói là ngài phái sát thủ giết chết bọn họ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận