Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 145: Hợp tác với cảnh sát

Chương 145: Hợp tác với cảnh sát
Thẩm Đống nói: “Không sai.”
Thập Tam Muội nói: "Mẹ kiếp, cái tên nhà ngươi cũng thật là may mắn, có thể tìm được một tiểu đệ như Jimmy."
Thẩm Đống nói: “Điều này chứng tỏ ta mắt sáng như châu.”
...
7 giờ 30 tối, sáu người Thẩm Đống, Thiên Dưỡng Sinh, Lý Kiệt, Tiểu Mã Ca, Phong Vu Tu, Trần Huy đến một quán trà cách khách sạn Quân Độ ở Trung Hoàn không xa.
Tiểu Mã Ca nhìn đồng hồ, nói: ”Đống ca, sắp đến giờ rồi."
Thẩm Đống gật đầu, bấm số của Lý Hiền.
"Lý tiên sinh, ngài ăn cơm chưa?"
"Ta đang ăn mì hoành thánh, có chuyện gì vậy?"
“Ta đã biết mục đích của nhóm người Bác Sĩ tới Trung Hoàn.”
"Mục đích gì?"
"Bọn họ muốn cướp ba món châu báu của hoàng gia Nga đang được trưng bày tại khách sạn Quân Độ."
"Hả? Ba món châu báu này tối nay sẽ được trưng bày à?"
"Đúng vậy. Còn nửa giờ nữa là đến buổi triển lãm, thời gian của ngài không còn nhiều nữa."
"Chết tiệt, tên khốn khiếp ngươi sao không nói với ta sớm hơn?”
"Ta vừa mới phát hiện, cũng không có chứng cứ. Đúng rồi, trong tay bọn họ hẳn là có vũ khí hạng nặng."
"Mẹ kiếp, ta thật sự bị ngươi hại chết mà."
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Đống nói: “Nửa tiếng nữa, chúng ta sẽ đến cửa khách sạn.”
Mọi người đồng thanh: "Dạ."
Đúng tám giờ, cuộc triển lãm châu báu chính thức bắt đầu.
Thẩm Đống và sáu người còn lại trốn gần lối vào khách sạn.
Gần mười phút sau, một đám phần tử vũ trang xông vào tầng một, bắn vào hơn 20 vệ sĩ.
Rất nhanh, tất cả vệ sĩ đều bị giết.
Những người có vũ trang này kéo thi thể của các vệ sĩ xuống gầm ghế sofa, một nhóm rời khỏi, một nhóm khác thay đổi âu phục, lau khô vết máu trên sàn, biến hình thành nhân viên bảo vệ khách sạn.
Toàn bộ quá trình chỉ mất hai phút, nhanh đến mức đáng ngạc nhiên.
Tiểu Mã Ca kêu lên: "Mẹ kiếp, những tên này làm việc thật nhanh gọn."
Lý Kiệt nghiến răng nghiến lợi nói: "Chắc chắn bọn họ thường xuyên phạm tội."
Đúng lúc này, một chiếc ô tô chạy tới cổng.
Cửa xe mở ra, Lý Hiền cùng bốn cảnh sát đi ra.
Nhìn thấy bọn họ ngốc nghếch muốn đi vào, Thẩm Đống nhanh chóng nhấc điện thoại di động gọi cho Lý Hiền.
Lý Hiền dừng lại và nói nhẹ nhàng: "Ta đã đến khách sạn Quân Độ."
Thẩm Đống trầm giọng nói: “Ta đang ở gần cửa, Lý tiên sinh, sao ngươi mang theo ít người vậy?”
Lý Hiền tức giận nói: "Ngươi không đưa ra đủ bằng chứng cho ta. Ta không có quyền điều đội Phi Hổ tới, chỉ có thể tự mình đến."
Thẩm Đống nói: “Vậy thì toang rồi. Tất cả nhân viên bảo vệ đứng ở sảnh tầng một đều là phần tử khủng bố. Nếu ngươi đến sớm hơn một phút, có thể đã chứng kiến ​​toàn bộ quá trình bọn họ giết người.”
"Mẹ kiếp."
Lý Hiền kêu lên: "Tại sao ngươi không nói sớm?"
Thẩm Đống không vui nói: “Ta nói cho ngươi biết, đối phương là khủng bố, ngươi còn dám dẫn người kiêu ngạo xông tới như vậy, có chết cũng đáng đời.”
"Ngươi..."
Lý Hiền không nói nên lời: "Không nói với ngươi nữa, tốt nhất ta nên giải quyết bọn họ trước."
Sau khi cúp điện thoại, Lý Hiền thì thầm với bốn cấp dưới: "Những người ở sảnh đều là giặc cướp. Chúng ta hãy đánh cho bọn họ không ứng phó kịp"
Nếu Thẩm Đống đứng gần hơn, nhất định sẽ phát hiện một người đàn ông có chiếc mũi to trong số bốn cảnh sát.
Hắn là Trần Gia Câu trong bộ phim "Câu chuyện cảnh sát".
Năm người bước vào sảnh như không có chuyện gì xảy ra.
Lý Hiền nhìn xung quanh, nhanh chóng tìm thấy một vết máu trên tường.
"Các ngươi có thư mời không?"
Hai tên côn đồ đi về phía đám người, hỏi.
“Không, nhưng chúng ta có súng.”
Nói xong, Lý Hiền trực tiếp rút súng ra, bắn hai phát vào hai tên cướp đối diện.
Hai tên cướp không ngờ mình sẽ bại lộ, bị bắn chết ngay tại chỗ.
Khi Lý Hiền nổ súng, Trần Gia Câu và bốn người khác cũng rút súng ra.
Những tên cướp khác thấy tình hình không ổn liền lập tức chống trả.
Hai bên giằng co ngay tại cửa sảnh khách sạn.
"Đùng đùng đùng đùng đùng"
Năm phút sau,nhờ vào sự dũng mãnh của Lý Hiền và Trần Gia Câu, tất cả mười hai tên cướp đã bị tiêu diệt.
Lý Hiền ngay lập tức báo cáo vụ việc tới đồn cảnh sát.
Trần Gia Câu tỏ ra rất nghiêm túc, nói: "Lý tiên sinh, nhóm người này rất lợi hại, có vẻ như đã được đào tạo chuyên nghiệp."
"Bọn họ đúng là đã được đào tạo chuyên nghiệp."
Nhìn thấy Lý Hiền xử lý bọn côn đồ này xong, Thẩm Đống bước vào cùng năm người Thiên Dưỡng Sinh, mỉm cười nói với Trần Gia Câu.
Trần Gia Câu chĩa súng vào Thẩm Đống, hỏi: "Ngươi là ai?"
Lý Hiền: "Gia Câu, đừng bắn, hắn là người đã truyền tin tức cho tz. A Đống, ngươi tới làm gì?"
Thẩm Đống nói: “Không phải ta đã nói rồi sao? tên lãnh đạo đứng đầu, Bác Sĩ, là kẻ thù của một trong những anh em của ta.”
Lý Hiền cau mày nói: "Ta sẽ không để các ngươi làm loạn."
Thẩm Đống lắc đầu nói: “Lý tiên sinh, ngài không có lựa chọn nào khác, tối đa mười phút, đối phương có thể cướp được ba món châu báu hoàng gia Nga có giá trị rất lớn. Mà trong khoảng thời gian này, cảnh sát căn bản không thể tới được. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận