Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 866: Tụ hội một chỗ

Khi Thẩm Đống biết chuyện này, đã là 11h đêm.
Do tinh thần quá mức mệt mỏi, cho nên Thẩm Đống đã ngủ ròng rã 13 tiếng đồng hồ.
Đây là thời gian ngủ lâu nhất của hắn từ khi có được hệ thống cho tới nay.
Bên trong biệt thự, không chỉ có Lý Kiệt, Trần Huy, Trương Hoan, tiểu Mã, Hạ Hầu Vũ, Phong Vu Tu ở đó, liền ngay cả A Hoa, Jimmy cùng Thiên Dưỡng Sinh sau khi nghe nói Thẩm Đống suýt bị nổ chết, cũng từ trong nước vội vã trở về.
Nhìn thấy các trụ cột của tập đoàn Đằng Phi tụ hội một chỗ, Thẩm Đống cau mày nói: "Các ngươi đến đây làm gì? Nếu như lính đánh thuê Hùng Sư ném bom một lần nữa, thì chúng ta chẳng phải là sẽ bị bọn họ xóa sổ hay sao?"
Trần Huy nói: "Đống ca, ngài yên tâm, nơi ở của lính đánh thuê Hùng Sư chúng ta đã tìm thấy. Một giờ sáng, chúng ta sẽ hành động."
Thẩm Đống ồ một tiếng, nói: "Làm tốt lắm. Làm sao tìm được vậy?"
Trương Hoan nói: "Là một người tài xế xe taxi đã nghe thấy hai hành khách nói tiếng Bồ Đào Nha. Bọn họ cho rằng tài xế nghe không hiểu, nên đã thoải mái thảo luận sôi nổi chuyện tối ngày hôm qua. Vì ngài đã treo giải thưởng, cho nên tài xế đã mạo hiểm theo dõi hai người bọn họ, tìm tới được địa chỉ của lính đánh thuê Hùng Sư, ngay ở trong một biệt thự ở Đồn Môn, cách chúng ta không tới năm km."
Thẩm Đống vui vẻ, nói: "Bọn họ đây là đang đùa với đèn, lá gan không nhỏ đấy. Báo cảnh chưa?"
Trương Hoan nói: "Chúng ta lo lắng cảnh sát sẽ để lộ tin tức, vì thế không có báo cảnh."
Thẩm Đống nhìn thời gian, nói: "00:30 ta sẽ gọi điện thoại cho Lý Văn Bân. Với năng lực của hắn ta, có thể giải quyết những phần tử khủng bố này. Nếu như không được, thì chúng ta sẽ ra tay."
Trần Huy nói: "Đống ca, bọn họ hiện tại chỉ còn dư lại chừng hai mươi người, chúng ta hoàn toàn có năng lực ăn đứt bọn họ."
Thẩm Đống vung vung tay, nói: "Tập đoàn Đằng Phi đã nộp cho chính phủ nhiều thuế như vậy, không thể nộp vô ích được. Cứ để cảnh sát làm việc, chúng ta không cần hy sinh vô ích. Đương nhiên, tiền đề là chúng ta cần cung cấp sự thật cho bọn họ. Vạn nhất bọn họ không làm được, vậy thì phải tự dựa vào chúng ta."
Hiện thực hoàn toàn khác với phim điện ảnh.
Ở trong phim điện ảnh, cảnh sát đồng nghĩa với việc đến muộn và vô dụng.
Nhưng ở trên thực tế, chỉ cần chứng cứ xác thực, cảnh sát sẽ tìm ra vị trí của hung thủ, trên căn bản là không thể trốn thoát.
Trần Huy gật đầu, nói: "Đã rõ."
Thẩm Đống nói: "A Hoa, Jimmy, tình hình bên nội lục thế nào rồi?"
Jimmy mở miệng nói: "Tất cả công tác của ta đã bàn giao toàn bộ cho A Nhân, tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì."
A Hoa nói: "Ta cũng bàn giao công việc cho trợ thủ xong rồi."
Thẩm Đống ừ một tiếng, nói: "Bọn họ quả thực cần phải cố gắng luyện tập thêm. A Sinh, bên hải đảo thế nào?"
Thiên Dưỡng Sinh nói: "Chỉ có bảy hải đảo là có đủ điều kiện, những hải đảo khác cách quá xa nội lục, hoặc là cũng không có giá trị chiến lược."
Thẩm Đống nói: "Bảy cái là đủ. Một tháng qua, lính đánh thuê Hùng Sư đã ra tay với ta hai lần, hơn nữa lần nào cũng rất tàn nhẫn. Phong cách của ta từ xưa đến nay chưa bao giờ chịu đòn mà không đánh trả. Ý của ta là tương lai sẽ để cho lính đánh thuê Đằng Phi đi vào sào huyệt của lính đánh thuê Hùng Sư, đánh bọn họ một trận không ứng phó kịp. A Huy, ngươi hiểu rõ nhất công ty bảo an Đằng Phi, ngươi thấy thế nào?"
Trần Huy không hề nghĩ ngợi, liền nói rằng: "Đánh lính đánh thuê Hùng Sư thì không có bất cứ vấn đề gì. Điểm mấu chốt có ba điểm, một là tình báo. Lãnh thổ của lính đánh thuê Hùng Sư ở Malay, chúng ta cần phải quen thuộc tình hình ở nơi đó và lấy được thông tin của bọn họ, đồng thời trang bị cho bộ chỉ huy hỏa lực để biết ta biết địch
Trương Hoan nói: "Ngày mai ta sẽ phái người tới. lính bên trong đội lính đánh thuê Hùng Sư không có cái gọi là trung thành, chỉ cần bắt được hai sĩ quan cấp trung, chúng ta có thể dễ dàng moi miệng họ bằng cách cưỡng bức hoặc là dụ dỗ."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Rất tốt. A Huy, cứ tiếp tục đi."
Trần Huy nói: "Điều kiện thứ hai là phái một nhóm cao thủ nghĩ biện pháp giết chết lãnh đạo cấp cao và những thủ lính khác của lính đánh thuê Hùng Sư."
Hạ Hầu Vũ nói: "Chuyện này giao cho ta."
Lý Sơn Quần từ nãy vẫn im lặng, nói: "Tổ chức sát thủ mà ta từng tham gia trước đây đã có lần hợp tác với lính đánh thuê Hùng Sư lính, đối với nơi đó ta cũng gọi là tương đối quen thuộc."
Thẩm Đống hỏi: "Quen thuộc tới mức độ nào?"
Lý Sơn Quần nói: "Ta biết tướng mạo , tên và chỗ ở của đội trưởng, phó đội trưởng và ba tiểu đoàn trưởng trong nhóm lính đánh thuê Hùng Sư."
Bạn cần đăng nhập để bình luận