Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 495: Thức tỉnh Đại D (1)


Đại D cũng không biết mình đã rơi vào khoảnh khắc nguy hiểm nhất.
Hắn ta đi vào Hào Giang, tiến hành bàn bạc với băng đảng Tam Liên Lôi Công.
Vào lúc đêm, hai xã đoàn lớn lập tức triển khai tấn công Đại Nha Câu.
Một đường thế như chẻ tre, bang Hào Mã chỉ có thể chống đỡ chứ không có lực đánh trả.
Sau khi kiểm kê thành quả chiến đấu, Đại Nha Câu bị thương hơn bốn trăm người, bị mất đi một phần ba địa bàn.
Sau khi biết được chuyện này từ Trương Hoan, Thẩm Đông cau mày nói: “Hồng Hưng không giúp đỡ sao?”
Trương Hoan nói: “Không. Hơn 500 người từ Hồng Hưng đến Hào Giang, nhưng lại không giúp đỡ Đại Nha Câu.”
Thẩm Đống cảm thấy có gì đó không đúng, nói: “Ngươi thấy thế nào?”
Trương Hoan trầm ngâm: “Ta cảm thấy Hồng Hưng giống như một thợ săn kiên nhẫn, chờ đợi con mồi cắn câu.”
Trong lòng Thẩm Đống khẽ động, cười nói: “Ta dường như biết con mồi này là ai.”
Trương Hoan nói: “Ý của ngươi là Đại D?”
Thẩm Đống nói: “Ngoại trừ cái tên đại ngốc này thì còn có thể là ai? Chỉ cần Đại D chết, hắn và Liên Thắng lập tức trở thành một mảnh cát bụi.”
Trương Hoan hỏi: “Đống ca, chúng ta nên làm thế nào?”
Thẩm Đống đi tới đi lui vài bước, suy nghĩ hồi lâu rồi nói: “Đại Nha Câu ở Hào Giang không có năng lực để giết chết Đại D. Người động thủ nhất định là Tưởng Thiên Dưỡng. A Hoa, nếu ngươi là Tưởng Thiên Dưỡng, ngươi sẽ làm gì để giết hắn?"
Trương Hoan suy nghĩ một chút, nói: “Vây Ngụy cứu Triệu, bao vây các cứ điểm, mang viện quân tới.”
Thẩm Đống giơ ngón tay cái lên khen ngợi: “Suy nghĩ giống ta, ta đã gọi điện thoại cho Đại D, bảo hắn cẩn thận đề phòng, tránh bị lật thuyền trong mương.”
Trương Hoan nói: “Đống ca, chúng ta đã rút lui khỏi giới giang hồ, tại sao vẫn còn phải nhúng tay vào chuyện này?”
Thẩm Đống nói: “Giới giang hồ không phải nói rời là có thể rời. Bạn bè của chúng ta rất ít, thủ lĩnh của xã đoàn mà chúng ta có quan hệ tốt cũng chỉ có Hồng Văn và Đại D, những người khác gần như là kẻ thù. Đừng nhìn Tưởng Thiên Dưỡng của Hồng Hưng tìm ta để đàm phán hòa bình, thật ra người này rất âm hiểm. Nếu Đại D chết, Hồng Văn về hưu, chỉ cần một người dẫn đầu, tất cả các xã đoàn đều tấn công chúng ta. Để tránh tình huống cực đoan này xuất hiện, ít nhất trong vòng ba năm Đại D không thể chết được.Sau ba năm cũng không thành vấn đề, bởi vì đến lúc đó, chúng ta đã trở thành một người khổng lồ, không sợ ai cả.”
Trương Hoan gật đầu nói: "Ta hiểu rồi."
Thẩm Đống nói: “Đi làm việc đi, để cho các huynh đệ chuyên tâm theo dõi Đại D và Hồng Hưng. Đúng rồi, còn có Lâm Hoài Nhạc. Tên này cũng là kẻ thù không đội trời chung với Đại D, có lẽ Tưởng Thiên Dưỡng sẽ cầu hắn giúp đỡ.”
"Được."
Sau khi Trương Hoan rời đi, Thẩm Đống gọi điện thoại cho Đại D.
Đại D nhanh chóng nghe máy, hăng hái nói: “Hahaha, A Đống, ngươi biết không? Đêm qua ta và băng đảng Tam Liên đã cướp được không ít địa bàn của Hào Mã bang. Dựa vào sự phát triển của xu thế nào, tối đa ba ngàu, chúng ta có thể ăn tươi Đại Nha Câu.”
Thẩm Đống im lặng một lúc, đợi đến lúc tiếng cười của Đại D ngừng lại rồi mới lên tiếng: “Ngươi đang ở đâu?”
Đại D sững sờ nói: “Đương nhiên là Hào Giang.”
Thẩm Đống hỏi: “Nếu có người tấn công vào lãnh thổ đảo Hồng Kông của ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào?”
Đại D dứt khoát nói: “Vậy còn phải nói sao, quay lại chơi hắn.”
Thẩm Đống nói: “Làm sao để quay về?”
Đại D tức giận nói: “Đương nhiên là ngồi xe quay về. A Đống, có phải ngươi uống lộn thuốc rồi hay không?”
Thẩm Đống mắng: “Là ngươi các cái chết không xa. Hồng Hưng có mấy trăm người tiến vào Hào Giang, nhưng không có chút động tĩnh nào, ngươi biết là tại sao không?”
Đại D ý thức được có gì không đúng hỏi: “Tại sao?”
Thẩm Đống nói: “Bởi vì bọn họ đang đợi kẻ ngu ngươi đi đến đó bán trứng vịt muối, sau đó mau chóng cướp sòng bạc của ngươi.”
Đại D hỏi: “Làm sao ngươi biết?”
Thẩm Đống nói: “Đoán thôi. Ngươi nghe cho kỹ, tối hôm nay tưởng Thiên Dưỡng hoặc là Lâm Hoài Nhạc rất có thể sẽ tấn công vào địa bàn của ngươi, lừa ngươi đi từ Hào Giang về, sau đó sẽ nghĩ mọi biện pháp để giết ngươi trên đường. Ngươi vừa chết, toàn bộ Hòa Liên Thắng sẽ sụp đổ. Suy đoán của ta có thể sẽ không chính xác, nhưng khả năng là rất lớn.”
Nghe Thẩm Đống nói, Đại D như bị dội một chậu nước lạnh từ trên đầu xuống, từ trong ra ngoài lạnh buốt.
Hắn ta không phải kẻ ngốc, biết lời tiên đoán của Thẩm Đống rất có thể sẽ thành hiện thực.
Cho dù chỉ có một phần trăm khả năng, hắn ta nhất định sẽ chết.
Đó là vấn đề cái mạng nhỏ của mình, nên Đại D không thể bỏ qua.
“A Đống, nếu như đây là thật, ngươi cảm thấy bây giờ ta nên làm gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận