Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 248: Tham vọng của Thẩm Đống

Chương 248: Tham vọng của Thẩm Đống
Bên kia, sau khi Thẩm Đống biết được chuyện ba xã đoàn đứng đầu lục đục nội chiến vì phân chia địa bàn thì hắn mỉm cười.
“Chết nhiều người nhất, nhưng thu lợi lại ít nhất. Nếu ta là Mi thúc thì cũng không nhịn được nữa mà nổi điên mất.” A Hoa nói với dáng vẻ rất vui sướng khi thấy người gặp họa.
Phong Vu Tu nói: “Tối hôm qua, Đông Tinh và Trung Nghĩa Tín chết nhiều tên trùm sò như vậy, liệu có phải là do Mi thúc làm không?”
A Hoa lắc đầu đáp: “Mi thúc không có nhiều sức lực thế đâu, ta cảm thấy rất có khả năng là Hồng Văn.”
Thẩm Đống nói: “Chắc chắn là hắn ta. Các ngươi đừng nên xem thường đám thuộc hạ sát thủ của Hồng Văn, từng người bọn họ đều có kỹ năng rất đáng gờm. Ví dụ như gã gọi là A Quỷ kia, trình độ ám sát không thua kém gì so với Tiểu Trang đâu.”
Tiểu Trang rất bất ngờ, nói: “Vậy thì ta rất muốn gặp mặt gã đó xem sao đấy.”
Thẩm Đống vẫy vẫy tay, nói: “Chuyện này không cần thiết. Bây giờ nhiệm vụ hàng đầu của chúng ta là buôn bán làm ăn. Còn chuyện trên giang hồ nếu mặc kệ được thì không cần lo. Mọi người đã hiểu chưa?”
Mọi người đều đồng thanh nói: “Đã rõ.”
Thẩm Đống lại nói: “A Hoa, Jimmy, ba ngày sau, chúng ta sẽ đi một chuyến đến Bằng Thành.”
Ánh mắt Jimmy sáng lên, hỏi: “Đống ca, ngươi chuẩn bị đi đầu tư xây nhà máy sao?”
Thẩm Đống gật đầu trả lời: “Không sai. Hiện giờ thời cơ ở các nơi đã chín muồi, ta muốn bắt đầu xây dựng đế chế thương nghiệp của chúng ta. Đầu tiên là nhà máy mì ăn liền, tiếp đến là nhà máy sản xuất quần áo và giày. Bây giờ Hạ quốc còn đang trong giai đoạn mới phát triển, các nhà đầu tư nước ngoài vẫn chưa vào thị trường. Vậy nên chúng ta phải tận dụng cơ hội khó có được này để nhanh chóng xây dựng nhà máy càng sớm càng tốt. Phải cố gắng hết sức tranh giành thị phần trong nước.”
“Nếu mọi chuyện đều thuận lợi, vậy lợi nhuận mỗi năm mà mỗi nhà máy mang lại sẽ vượt qua con số 1 tỷ đô la Hồng Kông. Ta đang nói về lợi nhuận dự đoán thấp nhất thôi.”
“Ồ.”
Mọi người đều ồ lên kinh ngạc.
Mỗi năm được 1 tỷ đô la Hồng Kông, con số này quả thật là kinh khủng.
Tiểu Mã kích động hỏi: “Đống ca, cần chúng ta làm gì đây?”
Thẩm Đống cười nói: “Ngươi giúp ta quản lý tốt những nơi đó là được.”
Tiểu Mã ca đáp: “Không thành vấn đề. Đống ca à, hộp đêm Bích Hải sẽ chính thức khai trương vào ngày mai đấy, ngươi nhất định không được quên đâu đó.”
Thẩm Đống gật đầu nói: “Không quên được đâu. Tiểu Mã, ngươi nhớ kỹ cho ta, tuy rằng chúng ta là xã hội đen, nhưng mấy chuyện như ép con gái nhà lành bán thân thì tuyệt đối không thể làm. Nếu ngươi dám làm thế, đừng trách ta không nể tình nghĩa huynh đệ.”
Tiểu Mã ca vỗ vỗ ngực của chính mình rồi dõng dạc nói: “Đống ca, ngươi yên tâm, Tiểu Mã ta làm người vẫn có giới hạn đạo đức của mình.”
Thẩm Đống ừ một tiếng, nói: “Vậy thì tốt rồi.”
Sau khi mọi người rời đi, Phi Cơ tìm được Thẩm Đống, nói: “Đống ca, mảnh đất của Phi Tử Bình ở vòng vây Thiên Thủy xảy ra vấn đề. Nhưng may là hữu kinh vô hiểm().”
(
) 有惊无险: Gặp chuyện kinh sợ nhưng không có hiểm nguy.
Thẩm Đống bình tĩnh hỏi: “Vậy là có ý gì?”
Phi Cơ trả lời: “Có mấy tên lưu manh tìm đến vợ của Phi Tử Bình – Lý Bình, nói muốn mua mảnh đất này. Ta đi điều tra một chút, phát hiện đứng sau mấy tên lưu manh đó là công ty bất động sản Long Hải.”
Công ty bất động sản Long Hải là một trong những công ty bất động sản nổi tiếng nhất tại đảo Hồng Kông, giá trị thị trường lên đến 18 tỷ đô la Hồng Kông.
Đối với Thẩm Đống hiện tại mà nói, đây tuyệt đối là một con quái vật khổng lồ.
Thẩm Đống nhíu mày hỏi: “Bọn họ ra giá bao nhiêu tiền?”
Phi Cơ bày ra một vẻ mặt kỳ quái, đáp: “5 triệu.”
“Bao nhiêu cơ?”
Gương mặt Thẩm Đống vô cùng kinh ngạc, hắn nói: “5 triệu. Mẹ nói, bọn họ còn khốn nạn hơn chúng ta nữa. Nhưng mà ta có điều không rõ, vì sao công ty bất động sản Long Hải lại muốn tìm bọn xã hội đen ra mặt để đàm phán?”
Phi Cơ cười bảo: “Đống ca, ngươi không biết à. Về cơ bản thì tất cả các công ty bất động sản lớn trên đảo Hồng Kông đều sẽ làm như vậy. Nguyên nhân rất đơn giản, người bình thường thì không sợ mấy công ty này, nhưng họ là rất sợ bọn lưu manh xã hội đen. Chỉ cần bảo bọn lưu manh đó đến nói chuyện thì người bình thường sẽ kiêng dè, giá cả cũng bị ép xuống thấp hơn nhiều.”
Thẩm Đống đã hiểu ra, nói: “Đây đúng là một thời đại điên rồ mà. Lý Bình đồng ý rồi sao?”
Phi Cơ đáp: “Đang định ký tên thì bị ta cản lại rồi, ta nâng giá lên 10 triệu đô la Hồng Kông. Hơn nữa còn đảm bảo sự bình của của mẹ con Lý Bình. Vậy nên cô ta cũng rất quyết đoán, dứt khoát ký hợp đồng với ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận