Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 876: Ba sự kiện lớn (2)

Từ sau khi Kazuo Kusanagi chết, bên trong băng đảng Yakuza đã xảy ra một cuộc hỗn loạn lớn.
Trải qua trận chiến kịch liệt, vị trí thủ lĩnh của băng đảng Yakuza đã thuộc về Takeshi Kawada.
Nghe nói đã có bảy thành viên cấp cao của băng đảng Yakuza đã chết trong cuộc chiến này, trong đó bao gồm cả Hara Aonan.
Tiểu Hắc nói: “Đúng vậy, Takeshi Kawada thể hiện lập trường rõ ràng nên đã trợ giúp cho Đinh Dao, hơn nữa còn đạt được nhiều hợp tác với bang Tam Liên.”
Thẩm Đống cười lạnh: “Có lẽ Đinh Dao lại sử dụng tuyệt chiêu mỹ nhân kế lợi hại nhất của cô ta.”
Trương Hoan: “Cái này thì ta không rõ.”
Thẩm Đống: “Chuyện của bang Tam Liên không liên quan gì đến chúng ta. Gần đây còn có tin gì khác không?”
Trương Hoan: “Thời gian gần đây, ngành cá độ bài bạc ở Hào Giang vô cùng náo nhiệt. Đổng Hán và ba xã đoàn lớn hợp tác kinh doanh mấy siêu thuyền đánh bạc, đoạt đi ít nhất 60% khách hàng của Hà Hồng Thịnh. Dưới cơn giận dữ, Hà Hồng Thịnh đã cắt đứt quan hệ với ba xã đoàn lớn, mời bang Tinh Hải của Đài Loan và mời băng Inagawa của Đông Doanh đến đây.”
“Inagawa?”
Thẩm Đống nhíu mày: “Lão Hà Hồng Thịnh này uống lộn thuốc rồi à, vậy mà lại hợp tác với băng đảng của Đông Doanh.”
Trương Hoan: “Có tin nói rằng Hà Hồng Thịnh và băng chủ mới lên của Inagawa - Watanabe Takumi là bạn lâu năm, quan hệ khá tốt.”
Thẩm Đống hừ một tiếng: “Đó không phải là lý do để ông ta hợp tác với xã hội đen Đông Doanh. Ba xã đoàn lớn cũng thành thật như vậy, ngoan ngoãn chấp nhận giao quyền quản lý sòng bạc lại sao?”
Trương Hoan: “Đương nhiên là không. Hiện tại năm xã đoàn lớn đang có xu hướng muốn đánh nhau. Mặc dù Hà Hồng Thịnh là người lãnh đạo của tập đoàn Bồ Úc, nhưng mà có vẻ như tình hình đã vượt ngoài tầm kiểm soát của ông ta. Đúng rồi, Đổng Hán lại muốn khai trương thêm một con thuyền đánh bạc, còn phát thiệp mời cho ngài.”
Thẩm Đống nhận lấy thiệp mời, nhìn lướt qua rồi nói: “Ta không có thời gian tham gia những hoạt động như thế này.”
Trương Hoan đã sớm đoán được Thẩm Đống sẽ có thái độ như vậy nên không hề cảm thấy ngoài ý muốn đối với quyết định của hắn, nói: “Đống ca, ta nghi ngờ người của lính đánh thuê Hùng Sư lại tới đây.”
Ánh mắt Thẩm Đống nghiêm lại, nói: “Sao lại nói vậy?”
Trương Hoan lấy ra một tấm ảnh và nói: “Người này gọi là Clark. Hắn là nhân vật số 3 trong nhóm lính đánh thuê Hùng Sư. Hôm nay hắn dẫn theo hơn hai mươi người đi vào khách sạn Tam Quý.”
Thẩm Đống cầm lấy tấm ảnh, chỉ thấy trong ảnh mà một người đàn ông da trắng khoảng 40 tuổi, có khuôn mặt dài, để râu quai nón, ánh mắt sắc bén thể hiện sự lạnh lùng.
“Sao ngươi phát hiện ra được?”
”Nói đến cũng thật trùng hợp. Không phải ngài bảo Hoa ca đến đại lục bàn chuyện mua sắm tàu hàng sao? Ta đưa Hoa ca ra sân bay thì vừa lúc nhìn thấy Clark và người của hắn ta đi ra từ đó.”
“Xem ra vận may của tên Clark này không tốt lắm nhỉ.”
“Đống ca, không thể để lính đánh thuê Hùng Sự tiếp tục tự tung tự tác không kiêng nể gì như vậy nữa.”
“Ngươi có ý kiến gì hay?”
“Chúng ta đã biết được tình hình phía trên của lính đánh thuê Hùng Sư, dứt khoát phái người đi ám sát đi. Chỉ cần đám quan chức đó chết thì nhân viên cấp dưới sẽ không thể nào tiếp tục qua lại với nhóm lính đánh thuê này được nữa.”
“Ta cảm thấy có thể lợi dụng Clark. Bắt toàn bộ đám người này lại, tách riêng ra thẩm vấn để lấy được thông tin về lính đánh thuê Hùng Sư, đặc biệt là phải có được nơi chúng giấu súng ống đạn dược. Có thể giữ lại là tốt nhất, không giữ được thì xử lý hết đi. Không có súng ống đạn dược hỗ trợ thì đám lính đánh thuê Hùng Sư này cũng xong đời.”
“Chúng ta sẽ lập tức đi tìm Huy ca, nghĩ cách đối phó với bọn họ.”
Trương Hoan vừa mới rời đi thì Lý Hân Hân bước vào.
“Ai u, khách hiếm đến thăm nha. Nếu ta nhớ không lầm thì hình như đây là lần đầu tiên Lý hội trưởng đến văn phòng của ta thì phải.”
Lý Hân Hân đi đến trước mặt Thẩm Đống, trực tiếp ngồi lên đùi hắn, đôi tay ôm cổ Thẩm Đống, nói: “Ý của ngươi là không mong ta đến sao?”
Thẩm Đống vội vàng đáp: “Làm sao có thể? Trong văn phòng của ta có phòng ngủ, không bằng chúng ta lên giường nói chuyện đi.”
Sắc mặt Lý Hân Hân ửng đỏ, giận dỗi nói: “Mặc ngươi.”
Thẩm Đống hôn cô một phát, cười ha ha nói: “Đều đã là vợ chồng già rồi mà còn ngại cái gì chứ.”
Lý Hân Hân cầm lấy khăn giấy trên bàn, lau đi nước bọt dính trên mặt và nói: “Ngươi cho rằng ai cũng có da mặt dày giống như ngươi sao.”
Hai người trêu đùa nhau trong chốc lát, Thẩm Đống nói: “Vô sự không lên điện Tam Bảo(1). Lần này Lý hội trưởng đến đây không phải là chỉ để thân thiết với ta thôi đó chứ?”
(1)无事不登三宝殿: Ám chỉ có việc cần nhờ mới đến tìm, không thì cũng không cần đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận