Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 819: Cuộc đánh bạc hấp dẫn

Âu Vịnh Ân móc ra một tấm chi phiếu từ trong túi, đưa cho Giản Áo Vĩ, nói: "Cha nuôi, tốt nhất ngài đừng nghe lời lão công ta, lỡ như thua, sẽ như gà bay trứng vỡ."
Giản Áo Vĩ nhận lấy tấm chi phiếu, viết năm triệu trên đó, nói: "A Đống thậm chí còn dám đặt cược một tỷ đô la Mỹ, năm triệu đô la Hồng Kông của ta là gì chứ."
Nói xong, Giản Áo Vĩ chạy sang một bên gọi điện thoại.
Một lúc sau, một người đàn ông đến chỗ Giản Áo Vĩ, nhận lấy tấm chi phiếu từ tay hắn.
Với tư cách là chủ nhà trận luận võ này, Thẩm Đống đương nhiên dành cho mình và gia đình vị trí tốt nhất - hàng thứ ba ở giữa.
Lúc hai giờ bốn mươi phút, cánh cửa Trung tâm Triển lãm và Hội nghị Vịnh Cửu Long mở ra.
Người dân Hồng Kông lần lượt đổ vào.
Rất nhanh, toàn bộ 2.000 chỗ ngồi đã được lấp đầy, không khí ở hội trường cũng trở nên ồn ào.
Chỉ năm phút trước khi thi đấu, Mitsui Taku đột nhiên bước lên sàn đấu võ, nhìn thẳng vào Thẩm Đống.
Thẩm Đống trong lòng vui vẻ, nhưng trên mặt lại cố ý lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị.
Hắn quay lại nhìn đám người Nhật Bản giàu có đang xem trận đấu từ phía bên kia, trong lòng nghĩ: "Xem ra những tên tiểu quỷ này rất có tiền nha, mới mười mấy phút đã gom đủ một tỷ đô la Mỹ, thực sự là lợi hại.”
Mitsui Taku ho khan nói: “Ta là Mitsui Taku, phó chủ tịch Hiệp hội Karate Nhật Bản. Mới mười lăm phút trước, ta đã hẹn đánh cược với Thẩm Đống, quán chủ Quốc Thuật Quán Đằng Phi. Thẩm tiên sinh ghét bỏ việc ta đặt cược quá thấp, không đồng ý cược. Hiện ta đã vay 800 triệu đô la Mỹ từ hơn 30 doanh nhân ở Nhật Bản, cộng thêm 200 triệu đô la Mỹ của ta, chính xác vừa đủ 1 tỷ đô la Mỹ."
"Thẩm tiên sinh, ngài không phải rất tự tin vào công phu Hạ quốc sao? Có dám lên đài và ký thỏa thuận 1 tỷ đô la Mỹ với ta không? Nếu ngài không dám thì cũng không sao, chỉ cần ngươi nói một tiếng công phu Hạ quốc có tiếng không có miếng, chuyện này kết thúc tại đây.”
"Oanh"
Lời nói của Mitsui Taku trực tiếp làm nổ tung toàn bộ hiện trường.
Cá cược 1 tỷ đô la Mỹ, chưa bao giờ được nghe nói tới chứ đừng nói đến việc nhìn thấy.
Mọi người đều nhìn Thẩm Đống.
Thẩm Đống đứng dậy nói: "Công phu Hạ quốc
là đệ nhất thiên hạ. đây là chuyện được cả thế giới công nhận. Ngay cả Karate của các ngươi cũng chỉ biến tấu từ công phu Đường Thủ. Mitsui tiên sinh, ngài cần gì phải cố chấp như vậy, một tỷ đô la Mỹ không phải là số tiền nhỏ, ta khuyên ngài nên suy nghĩ kỹ trước khi hành động."
Mitsui Taku cười lạnh nói: "Thẩm tiên sinh, đừng nói nhảm nữa, ngươi dám cùng ta ký hợp đồng đánh bạc sao?"
Thẩm Đống thở dài, lại khuyên nhủ: "Mitsui tiên sinh, ngươi tốt nhất gọi điện thoại cho cha ngươi hỏi ý kiến. Nói thật, ta thật sự không muốn khi dễ một tiểu bối như ngươi."
Mitsui Taku khinh thường nói: “ Nói đi nói lại, Thẩm tiên sinh vẫn là không dám đánh cược, từ đây có thể thấy được, cái gọi là công phu Trung Hoa đệ nhất thiên hạ chính là một trò cười. Ngay cả cao thủ mạnh nhất Hồng Kông cũng không có lòng tin vào sư phó võ quán của mình, hủy bỏ cuộc thi đi, để một lát không phải xấu hổ trên đài tỷ võ”.
Nhìn Mitsui Taku kiêu ngạo như vậy, khán giả không khỏi khó chịu.
"Mẹ kiếp, tiểu tử này cmn muốn ăn đòn đây mà .”
"Thẩm tiên sinh, đừng sợ, đánh cược với hắn đi."
"Võ thuật Trung Hoa của chúng ta thua tiểu quỷ khi nào?"
"Không phải chỉ là một tỷ đô la Mỹ thôi sao? Nếu có, ta nhất định sẽ đánh cược với hắn."
......
Âu Vịnh Ân thì thầm vào tai Hải Đường: "Chồng ta lại đào hố cho Mitsui Taku rồi."
Hải Đường gật đầu nói: "Người này thật là âm hiểm."
Sự phản đối kịch liệt của công chúng chính là điều mà Thẩm Đống muốn thấy.
Hắn bước thẳng lên sàn thi đấu, nói với khán giả: “Tuyên bố vừa rồi của Mitsui Taku tiên sinh khiến ta rất tức giận. Quốc Thuật Quán Đằng Phi chúng ta kể từ khi thành lập đến nay chưa từng gặp phải đối thủ nào. Karate Nhật Bản, trong mắt chúng ta, chẳng là gì cả. Nếu Mitsui Taku tiên sinh nhất quyết muốn cá cược với ta, vậy thì đến luôn đi.”
"Nhân tiện, những phú hào khác ở Nhật Bản cũng có thể tham gia nếu như cảm thấy hứng thú. Các ngươi có thể ra bao nhiêu tiền, ta, Thẩm Đống đều sẽ tiếp nhận hết, dù sao các ngươi thua chắc rồi.”
"Tốt."
"Quá thô bạo."
“Đùng đùng đùng đùng”
Người dân Hồng Kông có mặt tại hiện trường vỗ tay, reo hò như sấm.
Một phú thương người Nhật đứng lên giận dữ nói: "Thẩm tiên sinh, ngươi quá kiêu ngạo. Ta đặt cược 50 triệu đô la Mỹ, ngươi có dám chơi không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận