Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 456: Mua bất động sản với giá thấp (2)

Đường Bồi Quân lắc đầu nói: “Chúng ta đều rất bận, gần đây chỉ gọi điện thoại cho nhau một lần thôi. Ta có hỏi hắn thì hắn nói đây là bí mật thương nghiệp nên không nói cho ta biết.”
Thẩm Đống cười nói: “Miệng A Hòa kín lắm đấy. Lần này đi Đăng Tháp quốc thu hoạch được không ít, kiếm lời được khoảng 15 tỷ đô la Mỹ.”
”Xoạt!”
Đường Bồi Quân bất ngờ đứng bật dậy, trên mặt là biểu cảm không thể tin được, nói: “15 tỷ đô la Mỹ? Đây… Đây… Sao có thể?”
Thẩm Đống nói: “Sao lại không thể? Tiền vốn của ta là 3 tỷ đô la Mỹ, dùng phương pháp đòn bẩy gấp mười lần, trước khi khủng hoảng tài chính xảy ra ta đã kiếm lời được 2 tỷ đô la Mỹ rồi. Sau khi khủng hoảng tài chính xảy ra thì dùng phương pháp đòn bẩy gấp mười lần biến 5 tỷ thành 50 tỷ. Rồi sau đó lại bán ra khi cổ phiếu sụt giảm 30%, không phải sẽ nhận được 15 tỷ đô la Mỹ tiền lời sao?”
Nghe xong lời Thẩm Đống giải thích, cả người Đường Bồi Quân như choáng váng.
Đã từng chơi tài chính ở phố Wall, hắn ta vô cùng rõ ràng các quy tắc trong ngành này.
Thẩm Đống nói thì vô cùng đơn giản, nhưng muốn thực hiện được thì lại vô cùng khó khăn.
Nếu đổi là chính bản thân Đường Bồi Quân thì dù cho có biết thị trường chứng khoán sẽ sụp đổ, hắn ta cũng không dám bán ra với cái giá 30%.
Kiếm được 10% thôi là có lẽ chính hắn đã bỏ chạy rồi.
Đường Bồi Quân hỏi: “Đống ca, làm sao ngài biết được thị trường chứng khoán sẽ giảm 30%?”
Thẩm Đống đáp: “Ta đoán. Chúng ta chọn hơn 20 cổ phiếu, tất cả đều giảm hơn 40% trở lên. Đáng tiếc là ta không dám đặt cược lớn hơn nữa, nếu không thì có thể kiếm thêm được 5 tỷ đô la Mỹ rồi.”
Đường Bồi Quân lại ngồi phịch xuống ghế, im lặng không biết nói gì.
Người so với người thật là khiến người ta tức chết mà.
Bây giờ báo chí toàn đăng tin tức về việc nhảy lầu tự tử, Thẩm Đống thì ngược lại, kiếm lời được 15 tỷ đô la Mỹ, vậy mà còn tiếc vì kiếm ít.
Thẩm Đống nói: “Thời xưa, các quốc gia cổ đại luôn luôn có sự quản lý đúng đắn sau một cuộc bạo loạn lớn, thị trường chứng khoán cũng giống vậy. Ta đưa phần lớn số tiền giao cho A Hào, thừa dịp còn khủng hoảng tài chính để hắn mua vài công ty cổ phiếu có chất lượng tốt. Tin chắc là qua mấy năm nữa thì giá trị con người của ta còn tăng cao gấp hai ba lần.”
Đường Bồi Quân giơ ngón cái lên với Thẩm Đống: “Đống ca, bây giờ ta đã thực sự tâm phục khẩu phục ngài rồi.”
Thẩm Đống nói: “Bớt tâng bốc đi, 2.5 tỷ đô la Mỹ có thể mua được những bất động sản nằm trong top 10 không?”
Đường Bồi Quân tự tin nói: “Có thể. Nếu xét về phương diện chém giá thì ta là chuyên nghiệp.”
Thẩm Đống vui vẻ nói: “Được, ta chờ đợi tin vui thắng lợi của ngươi. Còn chuyện gì nữa không?”
Đường Bồi Quân nói: “Chính phủ Hồng Kông muốn tổ chức một cuộc đấu giá hội vào tháng sau, thứ bán đấu giá chính là khoảng 4 vạn mét vuông đất ở gần Cửu Long.”
Đôi mắt của Thẩm Đống hơi nhíu lại, hỏi: “Ngươi nghe được tin này từ bao giờ?”
Đường Bồi Quân đáp: “Lúc 9 giờ sáng nay.”
Thẩm Đống hỏi: “Ngươi cảm thấy chính phủ Hồng Kông làm vậy là vì sao?”
Đương nhiên là Đường Bồi Quân cũng đã suy nghĩ về vấn đề này, nói: “Chắc là muốn tăng thêm niềm tin của các đại gia vào bất động sản. Nếu mảnh đất này có thể bán được với giá cao thì sau khi trải qua sự tuyên truyền của các phương tiện truyền thông đại chúng, nó chắc chắn sẽ có tác dụng lớn trong việc thúc đẩy giá nhà đất. Chỉ cần giá nhà tăng lên thì ngành bất động sản có thể đi lên từ dưới đáy. Điều này sẽ thúc đẩy các chuỗi thương nghiệp khắp nơi, thị trường chứng khoán Hồng Kông cũng sẽ được cứu vớt.”
“Bốp bốp bốp bốp”
Thẩm Đống vỗ tay khen: “A Quân, ngươi có thể phân tích như vậy đã rất ghê gớm rồi.”
Đường Bồi Quân nói: “Đống ca quá khen.”
Thẩm Đống nói: “Ta lại hỏi ngươi một vấn đề nữa. Chính phủ Hồng Kông làm vậy thì sẽ có tác động như thế nào đến tương lai?”
Đường Bồi Quân nhanh chóng trả lời: “Nền kinh tế sẽ phụ thuộc vào bất động sản. Một khi ngành bất động sản xuất hiện vấn đề gì thì kinh tế Hồng Kông cũng sẽ bị ảnh hưởng theo.”
Thẩm Đống gật đầu nói: “Nếu không có gì kiềm chế thì ngành bất động sản Hồng Kông cũng giống như một con ngựa không có dây cương, càng chạy càng xa, giá nhà sẽ càng ngày càng tăng lên cao. Cao đến một đỉnh điểm nào đó rồi thì sẽ có một đợt giá nhà đất như tuyết lở. Mà điều chúng ta cần làm là trước khi tuyết lở phải bán hết toàn bộ nhà ở đi. Chờ đến khi giá nhà đất lại giảm đến một mức độ nào đó thì chúng ta lại lần nữa mua trở về. Chỉ cần làm chuyện này tốt thì việc mua bán này đủ cho chúng ta kiếm được 20 tỷ đô la Mỹ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận