Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 328: Chọn CEO (1)

Chương 328: Chọn CEO (1)
Trình Thanh Tuyền nói: "Thẩm Đống này không phải là một nhân vật đơn giản, cách nhìn của hắn về thương mại còn độc đáo hơn ta, ánh mắt tinh chuẩn hơn ta. Hơn nữa việc Hồng Kông trở về đất liền chỉ là chuyện sớm muộn, trở thành bạn với hắn tốt hơn trở thành kẻ thù nhiều."
Hồng Văn nói phụ họa: "Ngài nói đúng."
Trình Thanh Tuyền quay đầu nhìn Trình Đông Lai, nói: "A Lai, đừng nghĩ đến chuyện báo thù. Ngươi đấu không lại hắn đâu, hiểu chứ?"
Trình Đông Lai nói: "Chỉ cần vợ con bình yên trở về, ta cam đoan sẽ không gây phiền toái với hắn."
Đúng lúc này, điện thoại của hắn ta vang lên.
"Alo, ta là Trình Đông Lai, cho hỏi ai vậy?"
"Ông xã, ta và con đã về nhà rồi!"
"Bọn họ không làm gì các ngươi chứ?"
"Không. Họ đưa chúng ta đến một khu chung cư, ngoại trừ hạn chế tự do, những thứ khác đều rất tốt, thậm chí còn mua cho bọn nhỏ không ít đồ chơi."
"Chỉ cần hai người không sao là tốt rồi, ta lập tức về nhà ngay."
Cúp điện thoại, Trình Đông Lai thở phào nhẹ nhõm.
Trình Thanh Tuyền đã nghe hai người nói chuyện, cười nói: "Không tệ, Thẩm Đống này rất có đạo nghĩa giang hồ."
Hồng Văn nói: "Nếu không có việc gì nữa thì ta về đây. Trong công ty còn rất nhiều chuyện cần ta xử lý."
Trình Thanh Tuyền cười nói: "Được, A Văn, đại ân không cách nào cám ơn cho xuể, chiều mai ta mở tiệc chiêu đãi ngươi ở nhà."
Hồng Văn nói: "Ta nhất định đến."
Bên kia, Thẩm Đống không về nhà mà đi thẳng đến hộp đêm Bích Hải.
"Tiểu Mã, tối nay mở cửa lại, có vấn đề gì không?"
"Trong nội bộ của chúng ta không có vấn đề gì, mấu chốt là khách hàng có bị ảnh hưởng bởi sự kiện này hay không."
"Những cô gái chúng ta có quan hệ hợp tác đều bằng lòng quay về à?"
"Đúng vậy. Hai ngày nay, những hộp đêm khác dùng giá cao ra sức chiêu mộ qua bọn họ, nhưng bọn họ đều không từ chối cả. A Thiền hỏi nguyên nhân thì bọn họ nói bởi vì thích hình thức hợp tác của hộp đêm Bích Hải chúng ta hơn. Các hộp đêm khác không đời nào tôn trọng ý nguyện cá nhân của bọn họ, chỉ cần là người có tiền thì bọn họ nhất định phải đi theo, còn hộp đêm Bích Hải thì vô cùng tôn trọng bọn họ."
"Rất tốt. Điều đó cho thấy mô hình hoạt động của chúng ta là đúng. Tiểu Mã, có bao giờ nghĩ đến việc tổ chức một cuộc thi sắc đẹp không?"
Tiểu Mã ca ánh mắt sáng lên, nói: "Đống ca, chúng ta thật sự là anh hùng có tầm nhìn giống nhau. Ta cùng A Thiền vừa mới thương lượng qua chuyện này, chỉ cần tiền thưởng hợp lý, khẳng định có thể hấp dẫn không ít mỹ nữ tới tham gia."
Thẩm Đống cười nói: "Dùng một cuộc thi sắc đẹp để bù đắp ảnh hưởng xấu lần này. Chỉ cần làm tốt, không chỉ không mất tiền mà chúng ta còn có thể kiếm được một khoản lớn."
Tiểu Mã ca nói: "Đống ca, cho ta một tuần, ta nhất định sẽ giao cho ngươi một bài thi khiến ngươi hài lòng."
Thẩm Đống vỗ vỗ vai hắn ta, nói: "Ta tin ngươi."
Buổi tối hôm đó, hộp đêm Bích Hải mở cửa trở lại.
So với bình thường, lượng khách ít hơn một nửa, lợi nhuận chỉ khoảng một triệu rưỡi.
Nhưng đa sô những mỹ nữ hợp tác với hộp đêm đều không rời đi.
Chỉ cần có bọn họ ở đây thì những khách hàng trước kia sớm muộn gì cũng sẽ quay lại.
Trình Thanh Tuyền làm việc vô cùng gọn gàng, dứt khoát.
Sáng sớm ngày hôm sau, hắn ta sai người mang một tấm chi phiếu 420 triệu đô la Hồng Kông và thỏa thuận chuyển nhượng công ty kiến trúc Trình thị tới cho Thẩm Đống.
Thẩm Đống không lập tức ký hợp đồng ngay, mà phái Tống Tử Hào dẫn nhân viên tài vụ kiểm tra tình hình tài chính của công ty xây dựng Trình thị một lần.
Sự thật chứng minh, Thẩm Đống có hơi lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Tài khoản của công ty xây dựng Trình thị vô cùng rõ ràng, không có bất kỳ khoản vay hay khoản nợ nào.
Sau khi ký xong hợp đồng, Thẩm Đống bắt đầu tìm kiếm ứng cử viên cho chức CEO của công ty bất động sản Đằng Phi.
Trong khoảng thời gian này, quản lý công ty bất động sản Đằng Phi vẫn luôn do Thẩm Đống phụ trách.
Vấn đề là Thẩm Đống không thể dồn hết sức lực vào công ty bất động sản được, cho nên hắn phải tìm một người thích hợp làm CEO, giúp xử lý một ít chuyện vặt vãnh của công ty.
Nhưng về phương hướng phát triển, phải do Thẩm Đống định đoạt.
Là một thành phố quốc tế hóa, thứ Hồng Kông có nhiều nhất chính là nhân tài thương mại.
Thông báo tuyển dụng thu nhập hai mươi vạn đô la Hồng Kông mỗi tháng vừa được tung ra, lập tức hấp dẫn vô số người đến ứng tuyển.
"Đống ca, ở đây có bốn mươi sáu bản sơ yếu lý lịch, đều ứng tuyển vào chức vị CEO của công ty bất động sản của chúng ta, mời ngươi xem qua." Tống Tử Hào đưa một xấp tài liệu lớn tới trước mặt Thẩm Đống cung kính nói.
Thẩm Đống cầm lấy sơ yếu lý lịch, tiện tay lật vài cái, cau mày nói: "Những sơ yếu lý lịch này đều được khắc ra từ một khuôn mẫu, thật sự là không có điểm sáng. A Hào, ngươi đã xem qua chưa? Có ai đặc biệt đáng chú ý không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận