Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 907: Xã hội đen ăn thịt xã hội đen (2)

Chờ ngày mai khi bọn họ đến kiểm tra kho, ngài có thể nói với bọn họ đồ cổ đều còn ở nội lục, bởi vì gió quá mạng cho nên phải mất một khoảng thời gian mới có thể đưa vào Hồng Kông. Haha, có bước đệm thời gian này, ngài có thể nghĩ biện pháp tốt hơn.”
Defoe Martin liếc nhìn hắn ta một cái thật sâu, cười lạnh nói: “Phủ tiên sinh, ngài đang thuyết phục ta sao.”
Phủ Quang đắc ý nói: “Ngài còn cách nào khác sao?”
Defoe Martin nói: “Ta có thể trả nhiều nhất 60 triệu đô la Mỹ, đây là điểm mấu chốt của ta.”
Phủ Quang cười nói: “Vậy ta có thể bán cho ngài ba nghìn món đồ cổ.”
Defoe Martin: “Không, ta muốn ngươi sở hữu đồ cổ đó. Đợi nhân viên của tổng bộ rời đi, ta sẽ đem hai nghìn món đồ cổ trả lại cho ngươi.”
Phủ Quang nói: “Phí thuê là hai triệu đô la Mỹ.”
“Rầm.”
Defoe Martin trực tiếp vỗ lên bàn, lạnh lùng nói: “Ngươi đừng có quá đáng.”
Phủ Quang cười haha nói: “Đừng tức giận. Xem chúng ta đã hợp tác với nhau nhiều năm như vậy, nên thuê được miễn phí. Martin tiên sinh, lúc nào thì ngài sẽ trả?"
Defoe Martin móc trong người ra một tờ chi phiếu, đưa cho Phủ Quang nói: “Đây là một nghìn vạn đô la Mỹ tiền đặt cọc. Lúc nào nhìn thấy đồ cổ, ta sẽ giao 50 triệu đô la Mỹ còn lại cho ngươi.”
Phủ Quang búng tay một cái tạch, nói: “Không thành vấn đề. Martin tiên sinh, hợp tác vui vẻ.”
Defoe Martin hừ một tiếng nói: “Bây giờ ta cảm thấy rất không vui.”
Đó vốn là đồ của bọn họ, bị người ta cướp mất, bây giờ lại phải bỏ tiền ra mua về, đúng thật là vô lý.
Phủ Quang quơ quơ tờ chi phiếu trong tay, nói: “Bất kể như thế nào, số tiền trong tay của ta cũng sẽ không trả lại.”
Trên đường về, trong con ngươi của Defoe Martin tràn đầy sát ý, nói với tài xế lái xe: “Sau khi lấy được đồ cổ, lập tức giết chết tên Phủ Quang này và đồng bọn của hắn. Con bà nói, những người Hồng Kông này không đáng tin cậy.”
Tài xế nói: “Được.”
Một bên khác, Phủ Quang đi từ trong quán cà phê đi ra, bắt một chiếc taxi, nhìn quanh vài vòng, sau khi xác nhận không có ai theo dõi, hắn ta đi đến một chiếc du thuyền neo đậu ở bến tàu vịnh Repulse.
Trong đó có ba người đang ngồi, đều là cánh tay phải đắc lực của Phủ Quang.
Người ngồi bên trái là Lô Thành Lượng, cao một mét tám, ánh mắt nham hiểm, đang dùng dao găm gọt táo.
Người đàn ông ngồi giữa chính là Vương Triệu Long, người trong giang hồ gọi là Hắc Long, có làn da ngăm đen, đã từng tập quyền anh đen, công phu rất tốt.
Người bên phải kia là Củng Vĩ, vóc dáng không cao nhưng có đôi mắt lấp lánh có hồn.
Nếu như Thẩm Đống ở đây, chỉ cần nghe tên là viết Củng Vĩ là cảnh sát nội lục phái đến nằm vùng.
Phủ Quang nhận táo từ tay Lô Thành Lượng, tàn nhẫn cắn một miếng nói: “Tối hôm nay có chút khó khăn,. Defoe Martin không tiếc tiêu 60 triệu đô la Mỹ để mua đồ cổ của chúng ta.”
Vương Triệu Long nghe vậy, hai mắt không khỏi sáng lên nói: “Con mẹ nó, đáng giá như vậy.”
Phủ Quang cười lạnh nói: “Xưa nay lão Ưng Tương đều không tin được. 60 triệu đô la Mỹ mua ba nghìn món đồ cổ thuộc về mình, đổi lại là các ngươi, các ngươi sẽ ngoan ngoãn trả tiền sao?”
Củng Vĩ nói: “Không đâu. Lão đại, khi đối phương nhìn thấy đồ cổ rất có thể sẽ mời chúng ta đi ăn."
Ánh mắt Phủ Quang lóe lên nói: “Ngươi cảm thấy chúng ta nên làm gì?”
Đối với Củng Vĩ vừa mới gia nhập đoàn đội của bọn họ chưa đến hai tháng, trong lòng Phủ Quang vẫn có chút nghi ngờ.
Mấy ngày nay hắn ta đã thăm dò mấy lần, Củng Vĩ vẫn không lộ ra chút sơ hở nào.
Điều này khiến Phủ Quang cảm thấy yên tâm hơn chút.
Củng Vĩ không chút do đự nói: “Hắn ta muốn mời chúng ta đi ăn, sau khi ăn xong sẽ nhận được tiền. Lão đại, tốt nhất là để bọn hắn mang theo tiền mặt.”
Phủ Quang hỏi: “Tại sao?”
Củng Vĩ nói: “Nếu như là chi phiếu, chúng ta không thể nào xác minh được. Ngộ nhỡ chi phiếu có vấn đề, vậy thì sẽ gặp rắc rối lớn.”
Phủ Quang cười haha nói: “Ta đã nghĩ đến chuyện này từ lâu rồi. Trước khi đi, nói cho hắn biết nhất định phải dùng sê ri đô la Mỹ.”
Củng Vĩ giơ ngón tay cái lên nói: “Vẫn là lão đại suy nghĩ chu đáo.”
Phủ Quang nói: “Hắc Long, đi tìm ba chiếc xe tải lớn, đặt một chút đồ vào trong đó. A Lượng, dẫn bọn họ về chỗ cũ, để các anh em chuẩn bị trước.”
Lô Thành Lượng và Vương Triệu Long đồng thời nói: “Được.”
Phủ Quang nhìn về phía Củng Vĩ nói: “A Vĩ, ngươi đi giao dịch thay ta.”
Củng Vĩ sững sờ, chỉ vào mũi mình nói: “lão đại, cái này không phải không thích hợp sao?”
Phủ Quang nói: “Không có gì là không thích hợp cả. Ngươi chỉ cần nói ta đau bụng không cách nào đến được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận