Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 401: Tưởng Thiên Sinh bị lừa

Chương 401: Tưởng Thiên Sinh bị lừa
“Đống ca, an ninh của New York dường như cũng chẳng ra gì. Từ sân bay đến khách sạn, ta nghe được rất nhiều tiếng súng vang lên.”
Thẩm Đống cười nói: “Đó là gia tộc của Aix và gia tộc của Morris đang gây chiến với nhau, còn chưa biết thắng thua thế nào, chúng ta không cần phải xen vào làm gì. A Hoa, Aix vừa mới gọi điện thoại cho ta, nói là Tưởng Thiên Sinh phái hai người đến đây, đã tới sân bay quốc tế New York.”
A Hoa hỏi: “Đống ca, chúng ta nên làm gì đây?”
Thẩm Đống nói: “Aix sẽ đưa hai người kia đến khách sạn này, còn ta sẽ giả vờ như đã chết. Chờ khi giao dịch giữa bọn họ kết thúc thì chúng ta cũng có chứng cứ.”
A Hoa giơ ngón tay cái lên, nói: “Đống ca anh minh.”
Khoảng hai tiếng sau, Thẩm Đống nhận được tin nhắn thì đi vào một căn phòng trên tầng 12, nằm trên giường không nhúc nhích.
Mười phút sau, Aix dẫn theo hai người đàn ông đi vào.
A Hoa đang nhìn qua camera để quan sát tình hình, sau khi nhìn thấy mặt hai người kia thì sắc mặt lập tức tối sầm.
Hai người họ, một người là tâm phúc A Lãng của Tưởng Thiên Sinh, người còn lại là Trương Khánh – đàn em trung thành của Trần Diệu.
Thẩm Đống là một cao thủ võ thuật truyền thống Trung Quốc, ngay khi hai người đó bước vào thì hắn lập tức thay đổi hơi thở, vẻ mặt nhanh chóng trở nên tái nhợt nhìn như không còn chút máu nào, giống như đã chết thật rồi.
A Lãng lật tấm vải trắng lên, nhìn thấy gương mặt cứng đờ trắng bệnh của Thẩm Đống thì thở dài và nói: “Đống ca ơi Đống ca, vì sao ngươi lại phải gây mâu thuẫn với Tưởng tiên sinh chứ? Như vậy cũng tốt, người chết đèn tắt.”
Aix khó chịu hỏi: “Thấy người rồi đó, tiền đâu?”
A Lãng móc từ trong ngực ra một tấm séc, nói: “Aix tiên sinh, đây là tấm séc có giá trị sáu triệu đô la Mỹ do ngân hàng Hoa Kỳ phát hành.”
Aix nhận lấy tấm séc, liếc nhìn một chút rồi cất đi, hắn ta mỉm cười: “Tưởng tiên sinh cũng biết giữ chữ tín đấy. Các ngươi ngồi trước đi, ta đi gọi điện thoại cho hắn ta.”
A Lãng nói: “Để ta gọi cho. Tưởng tiên sinh đang chờ tin tức.”
Rất nhanh, điện thoại đã kết nối.
A Lãng cung kính nói với đầu dây bên kia: “Tưởng tiên sinh, trước mắt ta chính là thi thể của Thẩm Đống, hắn đã chết thật rồi.”
Tưởng Thiên Sinh nói: “Rất tốt, vất vả cho các ngươi.”
A Lãng nói: “Aix tiên sinh muốn trò chuyện với ngươi.”
Tưởng Thiên Sinh ừ một tiếng, đáp: “Được.”
A Lãng đưa điện thoại cho Aix, Aix mở loa ngoài lên, cười ha ha và nói: “Tưởng, ta đã nhận được tiền, hy vọng sau này chúng ta sẽ còn có những cơ hội hợp tác khác nữa.”
Tưởng Thiên Sinh cười nói: “Cho tới nay, Thẩm Đống luôn là mối họa lớn trong lòng ta. Aix tiên sinh, rất cảm ơn ngươi đã giết hắn giúp ta.”
Aix đáp lại: “Chuyện đôi bên có lợi mà. Ha ha, tám triệu đô la Mỹ này kiếm được quá dễ dàng, nếu còn có chuyện tốt như thế nữa thì ngươi không được quên ta đâu đấy.”
Tưởng Thiên Sinh nói: “Đương nhiên.”
Aix hỏi: “Tưởng, thi thể của Thẩm Đống xử lý như thế nào?”
Tưởng Thiên Sinh nói: “Ngươi giúp xử lý sạch sẽ cho chúng ta là được.”
Aix nói: “Không thành vấn đề.”
Cúp điện thoại, Aix dẫn A Lãng và Trương Khánh rời khỏi căn phòng.
“Aix tiên sinh, ta không hiểu vì sao ngươi lại muốn để thi thể của Thẩm Đống trong khách sạn?” Trương Khánh hỏi với vẻ mặt khó hiểu.
Aix đáp: “Ngươi có bao giờ nghĩ rằng trong khách sạn có người chết không?”
Trương Khánh bừng tỉnh đại ngộ, nói: “Thì ra là thế.”
Aix nói: “Ta đã đặt phòng cho hai ngươi rồi, cứ đi theo người phục vụ là được.”
A Lãng và Trương Khánh nhìn nhau, đồng thời nói: “Cảm ơn.”
Dưới sự dẫn đường của người phục vụ, hai người đi đến phòng tổng thống.
A Lãng cười nói: “Người ngoại quốc thật không tồi, không ngờ là lại đặt cho chúng ta một căn phòng tốt như vậy.”
Trương Khánh gật đầu: “Kiếm lời được tám triệu đô la Mỹ thì sắp xếp một căn phòng tốt một chút để đãi khách cũng là chuyện thường thôi.”
Mở cửa phòng tổng thống ra, người phục vụ làm động tác mời vào.
A Lãng và Trương Khánh không hề cảm thấy nghi ngờ gì, cứ thế mà đi vào phòng.
“Rầm.”
Người phục vụ đột ngột đóng cửa lại.
Vẻ mặt A Lãng biến đổi, nói: “Chuyện gì xảy ra?”
Trương Khánh chạm vai A Lãng, nói: “Lãng ca, chuyện có vẻ không ổn.”
A Lãng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy năm người A Hoa, Lý Kiệt, Thiên Dưỡng Sinh, Phong Vu Tu và Hạ Hầu Vũ đang ngồi ở trên sô pha nhìn hai người họ.
Trong tay Thiên Dưỡng Sinh còn đang đùa nghịch một khẩu súng, khiến cho hai người không dám hành động liều lĩnh.
A Lãng nuốt một ngụm nước bọt, cố nở nụ cười và nói: “Hoa ca, ngươi cũng tới New York à?”
A Hoa bình tĩnh đáp: “Chuyện ta tới New York, Tưởng tiên sinh và Diệu ca đều biết, các ngươi lại không biết sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận